HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

- Tiểu thư, lần này trở về người chuẩn bị tham gia cường giả trẻ tuổi của La Lan Thành rồi. Chắc chắn người có thể lọt vào một trăm người mạnh nhất!

Nha hoàng vui vẻ cười nói, hai con mắt to tròn đầy linh động.

- Đúng vậy, không nghĩ ta sinh ra chính là vào thời điểm này, Vị diện chiến trường mở ra, quả thực là một hồi đại cơ duyên.

Thiếu nữ xinh đẹp mỉm cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Má núm đồng tiền càng làm tăng thêm vẻ xinh đẹp động lòng người.

- Ui, tiểu thư, người ngày càng xinh đẹp nha. Lần này tham gia tranh đoạt danh ngạch chỉ sợ không ít thanh niên tài tuấn sẽ bị hớp hồn đâu!

Nha hoàn kia híp mắt cười, đôi môi vểnh lên mà nói.

- Lại dám trêu ghẹo ta, có tin ta gả ngươi cho A Tam bên Mã gia không?

Hai thiếu nữ cười nói vui vẻ, hi hi ha ha trêu đùa bên trong xe ngựa. Bất chợt vào lúc này đại hán đi đầu ánh mắt hơi híp lại. Đôi con ngươi ngưng trọng nhìn về phía trước. Đầu Huyết Ảnh Lang cũng hơi chúi người, thân thể rơi vào cảnh giác. Phía trước một thân ảnh đơn độc đang chậm rãi đi tới. Đại hán giơ tay biểu thì dừng lại, đoàn người lập tức rơi vào đề phòng.

- Người phía trước là ai, xin nhường đường!

Đại hán lớn tiếng mà nói, khuôn mặt ngưng trọng nhìn về thân ảnh thanh niên phía trước một vẻ đề phòng gắt gao. Thanh niên phía trước khoác một bộ y phục đơn giản, thân thể cao gầy, lưng đeo trường kiếm. Khuôn mặt bình thường không có gì nổi bật, chỉ là đôi mắt có chút tinh quang. Làm cho đại hán nghi hoặc chính là bản thân hắn không hề phát hiện ra tu vi thực tại của thanh niên này. Một người có thể đi lại trong Mạt Vụ sâm lâm không thể là người bình thường được.

Thanh niên kia nghe được đại hán này cất tiếng hỏi cũng không có trả lời, bước chân vẫn chậm rãi đi tới nhẹ nhàng. Đại hán cùng bảy người đi phía sau cánh tay đã đặt trên binh khí đề phòng. Chỉ có một chút động tĩnh nhỏ là lập tức chiến đấu.

Rốt cuộc trước hai mươi bước chân, thanh niên kia cũng dừng lại, nhìn chằm chằm vào đại hán lên tiếng hỏi:

- Đây là tiên giới?

Đại hán ngây người, không hiểu vì sao thanh niên này lại có câu hỏi như vậy. Đây chính là tiên giới, chẳng lẽ hắn bị lừa đá, hoặc là phi thăng giả sao?

Phi thăng giả có thể trẻ tuổi như vậy ư, dường như cũng không có.

Từ bên trong, màn che được kéo hờ ra, một cái đầu nhỏ xinh thò ra quan sát người vừa đến đầy vẻ hiểu kì.

- Vị thiếu gia này, đây chính là tiên giới!

Mặc dù câu hỏi này có chút quái dị, thế nhưng đại hán này coi như cũng có chút lịch duyệt, kinh ngạc không để lộ ra ngoài. Trước câu hỏi của thanh niên kia liền mỉm cười chắp tay mà trả lời.

- Tiên giới, quả thực tới tiên giới rồi sao? Thế nhưng hai mươi mấy huynh đệ, tại sao mỗi mình ta ở đây, không lẽ bị chia cắt rồi!

Thanh niên kia lẩm bẩm, hai hàng lông mày hơi nhíu lại đầy vẻ nghi hoặc.

- Vị thiếu gia này, nếu không có chuyện gì quan trọng, có thể cho chúng ta đi qua sao?

Đại hán vẫn tỏ ra rất khách khí, không dám lãnh đạm cùng cao ngạo. Không biết rõ thân phận của thanh niên kì lạ trước mặt này, hắn không dám mạo hiểm.

- Ân tốt, các ngươi đang đi đâu? Ở đây có thành trấn nào sao?

Thanh niên chỉ gật đầu nhẹ, lại không có ý tứ nhường đường lập tức hỏi thêm.

- Phía trước theo con đường này tiến tới chính là trở về La Lan Thành, công tử có thể đi a!

Đại hán còn muốn trả lời thế nhưng từ bên trong xe một âm thanh thanh thuý vang lên lập tức trả lời câu hỏi của hắn.

- Ồ, ra vậy. Các ngươi cũng đang trở về thành sao? Không phiên nếu cho ta đi theo một đoạn đường chứ?

Thanh niên lại đưa ra câu hỏi, lần này là muốn cùng theo đoàn người trở lại La Lan Thành.

- Chuyện này....

Đại hán có chút không muốn. Dù sao đám người bọn  hắn còn phải hộ tống tiểu thư trở về. Dắt theo một người lạ đi theo quả thực có chút nguy hiểm. Biết đâu người này chính là do thế lực gia tộc khác phái đến thì sao?

Lần này tiểu thư trở về từ Vân Sơn tổng đà, chính là không ít người biết rồi. Trên đường trở về đã bị hai lần tập kích, may mắn thoát đi được. Hiện tại xuất hiện một thanh niên kì lạ này, hắn không có chút yên tâm nào a!

- Oai thúc, cứ để công tử này đi theo chúng ta đi!

Từ bên trong xe ngựa, âm thanh thanh thuý mềm mại kia một lần nữa vang lên.

Đại hán nghe được liền nghi hoặc một chút, rốt cuộc thở dài, nhẹ nhàng nói:

- Vị thiếu gia này, ở sau xe ngựa cũng có một khoảng khá rộng. Ta thấy ngươi không có toạ kị, vậy ở đó mấy ngày đi. Từ đây về La Lan thành còn có năm ngày đường nữa.

Thanh niên kia gật đầu, khẽ nói một tiếng cảm ơn. Ngay sau đó hắn chậm rãi đi ra phía sau xe ngựa yên lặng ngồi xếp bằng xuống điều tức thân thể.

- Người này thật không đơn giản, không biết tới từ địa phương nào.

Thiếu nữ xinh đẹp kia hơi kinh ngạc thì thào trong lòng.

- Tốt rồi, tiếp tục đi thôi!

Đại hán thấy như vậy, ánh mắt liếc cho bốn gã thủ vệ đi ở phía sau một cái. Bốn gã thủ vệ kia khẽ gật đầu ra vẻ rõ ràng, ánh mắt vô ý hữu ý chú ý nhất cử nhất động của thanh niên kia. Đoàn người tiếp tục hướng La Lan thành đi tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi