Năm phút sau, cả hai đội đều tập chung hết ở hai bên võ đài, còn các khán giả, họ ngày càng đông hơn vì khi nghỉ họ truyền tin “ trận đấu lớp F rất là hay”. Thì trong sân lúc này, tấp nập khán giả.
Bên phía Đàm Liên Hoa, Tiểu Minh và các đồng đội cảm thấy phấn khởi một chút rung người.
Bên phía Thanh Mạng, các học sinh nữ, nam nói: “ Oa chúng ta thật là phấn khởi nha, chúng ta sẽ cố gắng hết sức!”.
Vị trọng tài nói: “được rồi các ngươi liền cử người ra thi đấu”
Đầm Liên Hoa nói: “ ngươi lên đi Giang Hiệp”,
Giang Hiệp chắc chắn giọng trả lời: “ vâng!”.
Bên phía Thanh Mạng, Nàng ta chỉ tay vào một nam nhân mập rắn chắc cơ thể nói:” Lưu Bình Quy ngươi lên đi”.
Lưu Bình Quy liền cung kính nói:” vâng!”.
Cả hai người đều bước lên, bị trọng tài nói:” trận đầu chính thức bắt đầu”.
Cả hai người đều vào thế phòng rất là nhanh chóng,
Giang Phong quan sát đối thử và xuất võ hồn của mình. Hắn có võ hồn là một đôi giày hình sấm sét, đôi giầy màu xanh với hình sấm sét, ở đỉnh đầu có một cái vật rất nhọn, hồn hoàn của hắn là vàng.
Phía bên kia Lưu Bình Quy cũng bắt đầu xuất hiện võ hồn. Võ hồn của hắn là một con rùa khổng lồ. Hồn hoàn một cái màu vàng.
Giang Phong liền thấy sơ hỡ liền nói: “ tia sét liệu ảnh”. Giang Phong bỗng nhiên nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lưu Bình Quy, hai cáo vật nhọn từ hai 1 đôi giày đâm thẳng vào da thịt của Lưu Bình Quy.
Lưu Bình Quy mặt không hờ sợ liền nhanh chóng đẩy Giang Phong ra liền nói: “ Quy Phòng Đỉnh”.
Xung quanh thân thể hắn toàn thân là giáp. Hắn khẽ cười và nhìn thẳng Giang Phong. Hắn đột nhiên tay phải lực đấm thực mạnh vào Giang Phong khiến hắn choáng váng.
Cũng phải thôi, Giang Phong nhìn trong có vẻ yếu ớt, còn Lưu Bình Quy hắn to con, thân hình rắn chắt, chỉ dựa vào sức lực cơ hội hắn của hắn là 40%.
Giang Phong sau vài giây liền sử dụng chiêu thức đó nữa, lần này hắn tấn công phía đỉnh đầu. “ Rầm “ “ Rầm “ hắn liên hoàn đá vào đỉnh đầu của Lưu Bình Quy.
Lưu Bình Quy khẽ cười liền dùng tay nắm Giang Phong quật xuống đất.
Giang Phong lúc này miệng phun máu, hắn lại tiếp tục dùng tia sét liệu ảnh xuất hiện trên đỉnh đầu của Lưu Bình Quy dùng sức liên hoàn đánh vào hắn.
Lưu Bình Quy đổ mồ hôi liền lùi lại hô: “ Quy Phòng Đỉnh”.
Giang Phong nhân cơ hội này liền chạy tới dùng mũi giầy đâm tới tấp vào Lưu Bình Quy.
Lưu Bình Quy đứng tấn nhận trọn đòn đá, đâm từ Giang phong.
Lưu Bình Quy nói:” ngay từ đầu ngươi đã thua! Ha ha”.
Giang Phong cảm nhận mình đã thua liền nói:” ta xin nhận thua!”.
Vị trọng tài nói:” Lưu Bình Quy chiến thắng”.
“Bây giờ tỉ số là 2-2”.
“ Trận đấu tiếp theo mời các vị chọn người đi thi đấu “.
Bên phía Đàm Liên Hoa chọn Tiểu Minh ra thi đấu.
Còn bên phía Thanh Mạng liền chọn một người nam nhân trong rất mạnh tên là: “ Hình Tuý Tử”.
Cả hai bước lên võ đài, vị trọng tài nói:” các ngươi đã lên vật thì tranh đấu chính thức bắt đầu!”.
Tiểu Minh chả cần làm gì cứ đứng yên một chỗ nhìn Hình Tuý Tử.
Huỳnh Tuý Tử đang trong thế thủ, thấy Tiểu Minh đứng yên nhìn mình liền nói:” sao thế, sợ đến đứng hình rồi sao, lát nữa ta bộc lộ hồn hoàng không biết ngươi lại sợ đến nhất đi không ta”.
Tiểu Minh nói: “ Ngươi gây to lắm, không biết ai sợ từ ra quần à”.
Huỳnh Tuý Tử tức giận nói:” ngươi ngươi! Lát nữa ngươi thua liền chui qua bán ta như thế nào?”.
Hắn nghĩ:” nào đồng ta yêu cầu đi “.
Thấy Tiểu Minh lâu không trả lời, hắn liền dùng kế khích tính. Hắn nói:” ngươi cho ngươi là yếu kém, thảm bại hơn ta nên không dám cá”.
Tiểu Minh bình thản nói: “ Không chỉ là ta đang nghĩ coi nên phạt ngươi hình phạt gì mà thôi”.
Huỳnh Tuý Tử cười nói:” ha ha ngươi cho rằng ngươi thắng? Ngươi thật quá là ngây thơ ha ha. Để ta cho ngươi xem hồn hoàn của ta “. Nói xong hắn liền xuất võ hồn và hồn hoàn ra. Võ hồn của hắn là cây búa hình tròn có gai màu sắc màu đỏ, hồn hoàn của hắn là vàng vàng. Hắn ngạo nghễ nói:” sao nào trong lớp C có ai đạt đến hồn tôn cấp 30 như ta?”.
Cả khán đài đều nói:” hắn là người mạnh nhất khối F sao?”. Một vị khán giả nói:” không không tiểu cô nương tên Manh Manh mới là người mạnh nhất lớp F, có khi mạnh nhất lớp S luôn đó”. “ Đúng đúng, tiểu cô nương đó vừa xinh đẹp lại vừa mạnh nha, chúng ta thật là ngưỡng mộ!”.
Huỳnh Tuý Tử cười nói ngạo nghễ:” ngươi chịu thua đi, không thôi lát nữa ngươi liền bị ta đánh không còn mặt mũi luồn đi”.
Tiểu Minh nói:” Ngươi có nhiêu đó thôi sao? Ta liền chấp ngươi không dùng tay nha, chỉ dùng chân thôi!”.
Huỳnh Tuý Tử cười nói:” ha ha ngươi thật là quá ảo tưởng, chấp ta sao? Đến lúc đó thua đừng có mà về khóc lóc mét mẹ nhá! Ha ha”.
Các khán giả trên khán đài nói:” Tên Tiểu Minh này thật là quá ngông cuồng nha! “.
“ hắn không phải là quá ngông cuồng, hắn nói đều là đúng cả “.
“ Ngươi thật là ngu ngốc!”.
“ ngươi không nhìn thấy khi nãy hắn đỡ một đòn của vị Tiểu thư đeo kính kia sao, hắn chỉ bị thương bên trong một ít, bên ngoài liền không có tổn hại đều đó chứng tỏ hắn rất mạnh nha!”,
“ Ngươi nhắc ta mới nhớ, đúng là có nhưng lỡ đâu đó chỉ là dàn cảnh để cho lớp F2 nhận thua?”.
Tác ngủ tí đây, nếu mai tác dậy, tác liền viết tiếp, giờ buồn ngủ quá!