Tác: “ Trương Minh Hiếu”.
Ngày hôm sau, đội Thất Quái Mầm Non đã tập chung đầy đủ tại nơi thi đấu vào lúc 10h. Tất cả giờ đây ai nấy đều manh tâm trạng hồi hợp, phấn khích!. Kình Bạch Liên lúc này hai chân rung rung, người cứ giật giật cứ như là sắp ngã. Còn tên Trư Bao Bao hắn bây giờ đã không còn mập mạp như trước nữa hắn bây giờ mang đang vẻ to người cao lên một tí có vẻ là tuấn tú một chút, hắn ra vẻ quyết tâm lần này hắn chắc chắn sẽ cố gắng hết sức mình hoặc có thể vượt qua giới hạn của bản thân để rồi nhất đi!.
Tiểu Minh thì đang vui vẻ cười cười nghĩ: “ ta sắp được đấu vơi Nguyệt Nga rồi, chắc chắn lần này dạy dỗ nàng một tí mới được sắn tiện kiểm tra thực lực của nàng đã tiến bộ chưa!. Manh Manh thì ngồi trên ghế chóng càm hai chân thì dùng đưa mặt thì nhìn lên trời, lâu lâu cái miệng lại chảy nước miếng ra trong như muốn cái gì đó!. Tên Quyền Ngọc Minh lúc này hắn đã trong lực lượng hơn, không chừng đòn đánh thường của hắn có thể bằng quả tả 50 kg. Kế Tiếp là tên Lưu Giang Hiệp, tên này hắn có vẻ là mập lên được một tí, đôi chân của hắn rất săn chắc tất nhiên thân hình cũng vậy nhưng chân hắn có vẻ mạnh và lực lưỡng hơn phần thân. Trẩu An Bình thì trên này biết được cách kiểm nén cơn giận của mình trong hắn lúc này vẫn nhỏ con như ngày nào nhưng được cái thay đổi là thân hình sắm chắc hơn trước rất là nhiều. Còn Lưu Giang Hiệp thì bớt lười đi, bớt thích chứng tỏ đi bây giờ hắn khá là tự tin với thân hình mạnh mẽ của mình.
Đàm Liên Hoa nhìn các trò như vậy gật đầu và cảm thấy rất hài lòng. Chính nàng còn bất ngờ vì học trò của mình lại thay đổi nhanh mà chắc như thế. Nàng nhìn các trò tốt vẻ hài lòng nói: “ Các ngươi đã cảm nhận được những thành quả mà các ngươi đã nhận được trong những ngày qua chưa?. Ngày mà các ngươi đổ rất nhiều mồ hôi để luyện tập cực nhọc cường độ ngày càng tăng! Để rồi hôm nay chiến thắng hoặc có thể thua. Nếu các ngươi thua các ngươi có hài lòng về kết quả ấy không?. Các ngươi nên chấp nhận thật tại vì sự thật không bao giờ là sai chỉ khi nào sự dối trá trở thành một sự thật thì nó mới sai!. Nào các ngươi có hài lòng khi các ngươi thua không!”.
Cả bảy người để cuối đầu xuống, Tiểu Minh cuối xuống bởi vì làm theo còn Manh Manh cũng vậy.
Đàm Liên Hoa nói: “ Thôi nào! Đợt tập huấn đó không phải là để các ngươi dầu đam trận ngày hôm nay mà để cho sau này các ngươi ứng dụng! Các ngươi buồn làm gì, công sức của các ngươi bỏ ra tuyệt đối không phí chỉ khi nào bỏ rơi nó hoặc đi con đường khác mà bỏ đi công sức của chúng ta thì nó mới gọi là lãng phí!”.
Quyền Ngọc Minh nhỏ giọng nói vui vẻ: “ Thế ta cứ tưởng cô muốn tụi em chiến thắng qua cuộc luyện tập này!”.
Đàm Liên Hoa nói: “ Ta đâu có nói là các ngươi phải dành chiến thắng trong trận chiến mà ta nói các ngươi hãy cố gắng để chiến thắng. Ta nói rất rõ ràng cách ngươi hãy chiến đấu hết những gì mình có được và giành chiến thắng hoặc thua hay chỉ là những trò đùa phô diễn để rồi thua?. Ta không muốn các ngươi vì muốn chiến thắng mà quên đi bản thân, quên đi người mà từng giúp đỡ các ngươi, nói chung khi chiến thắng nhiều lần các ngươi sẽ quên đi rất rất rất là nhiều thứ. Ta ví dụ ngươi sẽ quên đi tình cảm, quên đi ngươi từ đâu đến để có được ngày hôm nay v...v.”
Tử Bao Bao vui vẻ nói: “ Vậy chúng ta chỉ cần cố gắng thôi! Kết quả thế nào cũng không quan trọng đứng không cô!”.
Đàm Liên Hoa nói: “ Không đúng, mà là ta muốn cách ngươi phải chạm đến được cái giới hạn và vượt qua giới hạn đó, các ngươi vượt qua thì càng tốt, ai không được thì đừng buồn và kết quả cũng là một yếu tố quan trọng nếu các ngươi thắng sẽ có động nói lực tiên lên. Nếu các ngươi thua sẽ ghi nhớ cái danh thua này và sẽ phấn đấu nhiêu hơn. Nói chung cả hai con đường này đều giống nhau cả!”.
Đột nhiên có một vị nữ nhân ăn mặc quyến rũ hở hang bước tiến tới đội Thất Quái Mần Non do Đàm Liên hoa quản lý nói nhỏ nhẹ, điệu đà: “ Xin mời các vị di thi đấu ạ!”. Nói xong nàng ta cúi đầu xuống và xoay người lại và bước đều ra cửa.
Đàm Liên Hoa nói: “ Đi Đi thôi! Chứng ta hãy thể hiện cho tất cả mọi người biết: “ Lớp F1 của ta mạnh mẽ đến nhường nào! Dù có thắng hay thua cách ngươi vẫn sẽ cứ luyện tập, chừng nào cách ngươi đủ mạnh trở thành một đội đứng đầu hạng nhất của Tôn Nữ Viện này. Mà thôi các ngươi làm sao mà được, thiên phú quá kém, lại lười nói tu luyện, có ta là cá ngươi lên vèo vèo đó thây không! Cho nên các ngươi vẫn là nên tập luyện hết học kỳ này thôi ha ha ha!”.