HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: VAI ÁC ĐẠI LÃO KHÔNG DỄ CHỌC

Editor: Ochibi
【Hắc hắc, ký chủ, hoan nghênh trở về~】
ZZ bước chân heo nhỏ, hai mắt sáng lấp lánh nhìn ký chủ nhà mình, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, năng lượng nó sẽ nhiều hơn một chút.
Nhìn không gian cũng không xa lạ, Lăng Thanh Huyền ấn vị trí trước ngực mình, giật khóe miệng, “Hoàn thành nhiệm vụ, có khen thưởng không?”
【 Vâng, có một cái rương khen thưởng, thứ ký chủ rút được, có thể dùng trong một vị diện. 】
Nhìn ký chủ nhà mình nghiêm túc rút thăm trúng thưởng, ZZ nhịn không được hỏi: 【 ký chủ, ký ức hai vị diện trước muốn giữ lại không? Bên này có thể lựa chọn tạm thời che chắn. 】
“Giữ lại.”
【 Vậy được ~】
Lăng Thanh Huyền mở tờ giấy mà cô rút được, mặt trên viết bốn chữ to —— tài lực vô hạn.
【 Oa, cũng không tệ lắm, ký chủ, có muốn mở ra vị diện sau hay không? 】
Lăng Thanh Huyền nhìn bàn tay mình, tựa như nhịp tim đang đập của thiếu niên vẫn ở đó, cô hơi nắm lấy, mở miệng nói: “Mở ra đi.”
……
“Chị à, tập đoàn Lăng Thịnh đã suy sụp, chị thà chết chống đỡ có ích gì? Chỉ cần chị cầu xin em, để em bảo anh Mạnh giúp đỡ chị.”
Giọng điệu kiêu ngạo ương ngạnh ở trước mặt, Lăng Thanh Huyền nhìn cô gái trang điểm thời thượng, mặc hàng hiệu trên người kia.
Vị trí cô đang ở là một văn phòng, trên bàn đặt một tấm thẻ, tập đoàn Lăng Thịnh - Lăng Nặc.
“Chị gái, chị giả ngốc làm gì, hay do điếc không nghe thấy em nói?”
ZZ vẫn chưa cấp cốt truyện, Lăng Thanh Huyền không nhìn cô gái kia.
Ồn quá, ríu rít, nói chuyện khống chế âm thanh một chút không được sao.
“Cô là em gái ai.”
Bổn tọa mới không có em gái đâu.
Ngươi đừng lấy lý do làm thân, bổn tọa chịu không nổi.
Biểu tình cô gái kia cương một chút, không ngờ tới Lăng Thanh Huyền lại mở miệng như vậy, cô ta hừ lạnh một tiếng, “Sớm hay muộn gì cô cũng tới cầu xin chúng tôi!”
Cô ta vặn eo gầy đi mất, cửa kính trong suốt bị đạp kêu loảng xoảng.
ZZ cho ra cốt truyện.
Nguyên chủ tên Lăng Nặc, từ nhỏ cô đã rất ưu tú, nhận được rất nhiều giải thưởng khác nhau, sau khi cha nằm viện, kế thừa tập đoàn Lăng Thịnh, trở thành tổng tài tập đoàn, trông thì một đường xuôi gió xuôi nước, nhưng cô lại thua trong tay em gái.
Cô gái vừa nãy chính là em gái Lăng Tĩnh có quan hệ huyết thống với Lăng Nặc, Lăng Nặc ưu tú, hoàn toàn che dấu phong hoa của cô ta, cô ta vẫn luôn bất mãn Lăng Nặc, muốn nhìn chị gái cao cao tại thượng, chật vật xin tha trước mặt mình thế nào.
Cha bọn họ là Lăng Thịnh khi còn khỏe mạnh, đã định cho Lăng Nặc vị hôn phu, gia cảnh vị hôn phu tốt, cũng mở công ty.
Chị gái tiền đồ vô lượng, còn có nam nhân ưu tú, em gái không ngừng ghen ghét một khắc nào, cô ta lúc trước do tiểu tam lãnh vào cửa, danh tiếng không tốt như Lăng Nặc, nội tâm vặn vẹo dần lên men, cô ta thông đồng với vị hôn phu của chị gái, cũng tiết lộ cơ mật của công ty.
Trong khoảng thời gian ngắn, tập đoàn Lăng Thịnh bước lên nơi đầu sóng ngọn gió, Lăng Thịnh chịu không nổi nhập viện, nợ nần chồng chất đè trên người Lăng Nặc, sau cũng không biết Lăng Tĩnh đã làm gì, khiến Lăng Thịnh tức chết, cùng vị hôn phu Lăng Nặc chèn ép Lăng Nặc, áp lực tăng gấp bội, Lăng Nặc từ mái nhà tập đoàn Lăng Thịnh nhảy xuống.
Tiếp thu xong cốt truyện, Lăng Thanh Huyền nửa chống đầu, nhiệm vụ chủ tuyến lần này có hai cái.
Một là cứu vớt tập đoàn Lăng Thịnh, hai là khiến Lăng Tĩnh gặp hậu quả xấu.
Tuyến thời gian hiện tại cô đang ở, là Lăng Nặc tiếp nhận tập đoàn Lăng Thịnh không bao lâu, cơ mật công ty bị tiết lộ, thời điểm nguy cơ nợ nần xuất hiện.
Lăng Tĩnh đã cùng vị hôn phu của cô thông đồng, lần này lại trước mặt cô diễu võ dương oai.
Trong nguyên tác Lăng Nặc còn dò hỏi em gái mình vì sao làm như vậy, chẳng lẽ do mình đối xử với cô ta không tốt hay sao, đương nhiên, kết quả là bị chế giễu một trận.
Thật yếu đuối…… Bổn tọa đưa thân thể này đến tầng cao nhất, kết thúc cốt truyện sớm thế nào?
【 Không tốt lắm đâu, ký chủ hãy bình tĩnh! 】
Bổn tọa còn chưa đủ bình tĩnh à? Vậy đi xử lý Lăng Tĩnh đi, như vậy có thể hoàn thành nhiệm vụ thứ hai.
【……】 ZZ cảm giác lông heo của mình lại rớt mấy cọng.
Xử lý không thể được, ai bảo cô lại đi tới loại vị diện hiện đại này.
"Cốc cốc"
“Lăng tổng, có thể vào không ạ?”
Xuyên thấu qua cửa kính, Lăng Thanh Huyền thấy trợ lý bên người tổng tài cô, Tiểu Tần.
Hắn mặc tây trang không chút cẩu thả, 27 tuổi, vốn là tinh thần phấn chấn, trên mặt lại có chút râu ria, dưới hốc mắt cũng có quầng thâm, khuôn mặt còn tinh tú khí chất, lại có vẻ rất mỏi mệt già nua.
Sau khi công ty gặp khủng hoảng, nguyên chủ đã sa thải nhân viên, bây giờ cô tự thân cũng khó bảo toàn, thù lao nhóm nhân viên cũng không trả được, không bằng để bọn họ mau chóng tìm nhà tiếp theo.
Tiểu Tần theo cô chỉ có hai tháng, nhưng vẫn không muốn rời đi, là người rất chấp nhất với công việc, nhưng sức mạnh nhỏ bé, cuối cùng cũng bị nguyên chủ đuổi đi.
“Vào đi.”
Ngữ khí tổng tài nhà mình nghe bình tĩnh rất nhiều, Tiểu Tần hắng giọng, cố gắng làm bản thân trông có tinh thần.
Chỉ là đi vào, tổng tài nhà mình liền duỗi tay tìm hắn muốn đồ vật, “Có gương không?”
Lăng Thanh Huyền rất hoài nghi hiện tại mình cũng là bộ dáng lôi thôi thế này không, dù sao nguyên chủ cũng ở nhà không ngủ không nghỉ tìm kiếm phương pháp giải quyết.
“Có, có, trong ngăn kéo bên cạnh Lăng tổng ngài có.”
Vừa nãy em gái Lăng tổng tới, bộ dáng kiêu căng ngạo mạn, cũng không biết có phải tổng tài nhà mình bị đả kích rồi hay không.
Tuy rằng hắn chỉ ở bên người cô hai tháng, nhưng chứng kiến cô kiên cường và thiện lương, đây cũng là nguyên nhân hắn không rời bộ phận.
Về tình hình gia đình cô, hắn cũng biết ít nhiều, em gái cô vừa thấy liền không phải dạng hiền lành gì, lúc này ở đây, nói không chừng có liên quan quan đến chuyện tiết lộ cơ mật.
Vì thế hắn nhìn ánh mắt Lăng Thanh Huyền, không ít đau lòng, tổng tài nhà hắn cũng mới 24, gánh vác những chuyện này quá sớm, thật sự làm khó cô.
Hắn nhất định phải cố gắng nhiều nhất.
Lòng hắn tràn đầy lo lắng cho Lăng Thanh Huyền, đang cầm gương nhỏ nhìn.
Nguyên chủ vốn để tóc dài bồng bềnh, vì tiện lợi, nên cắt ngắn gọn gàng, bởi vì mấy ngày nay không rảnh chăm chút bản thân, tóc cũng không có tạo hình.
Cô không trang điểm, để mặt mộc, lại cũng trông rất tốt, dưới mi mắt ôn nhu, một đôi mắt gợn sóng như làn nước mùa thu, phía dưới quả nhiên là quầng thâm, da thịt cô rất trắng, cho nên quầng thâm mắt rất rõ ràng, môi cũng hơi khô, thoạt nhìn như không uống nước.
Tướng mạo này…… Lăng Thanh Huyền muốn quăng vỡ gương, tuy rằng nguyên chủ rất ưu tú, nhưng không phải tướng làm chủ.
Tiểu Tần nhìn gương trần ngập nguy cơ, lên tiếng nói: “Lăng tổng, chiều nay có cuộc trao đổi góp vốn với tập đoàn Mạnh thị, bây giờ chúng ta chuẩn bị đi?”
Lăng Thanh Huyền buông gương, “Không đi.”
“A? Lăng tổng, chúng ta rất vất vả liên hệ tới người tiếp quản bên đó, Mạnh thị có khả năng sẽ trợ giúp chúng ta.” Tổng tài Mạnh thị là vị hôn phu của Lăng Nặc, dựa vào quan hệ này, nhất định có thể……
Nhưng hắn không biết, vị hôn phu kia, đã thông đồng với em gái Lăng Nặc, nếu hôm nay đi, chỉ nhận lại nhục nhã.
Lăng Thanh Huyền không lên tiếng, nhìn quanh công ty có thể lúc nào đó sẽ không còn, đột nhiên hỏi: “Cậu nói, chúng ta đổi nghề, làm điện ảnh thế nào?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi