HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: VAI ÁC ĐẠI LÃO KHÔNG DỄ CHỌC

Lễ đính hôn kết thúc, hai người trở về mái ấm nhỏ của mình.

Không nói một lời, Tiêu Ý đem cô bổ nhào lên trên giường, trên gương mặt tuấn tú, ánh mắt lấp lánh muôn ánh sao.

"Thân ái, có thế không?"

Bổn tọa đã bị ngươi đẩy lên tới giường rồi, còn hỏi có thể hay không.

Cũng bởi vì hành động này của hắn, ZZ mới không kịp mang cô thoát ly vị diện.

Thấy Lăng Thanh Huyền không cự tuyệt, hắn duỗi tay giúp cô cởϊ qυầи áo. Rõ ràng chỉ cần kéo khóa kéo xuống, hắn lại khẩn trương đến rối loạn.

Đây là nàng dâu của hắn, hắn khẩn trương cái gì? Đêm nay còn phải phản công!

Nghĩ đến đây, hắn liền tìm lại tự tin.

Động tác cởϊ qυầи áo cũng trở nên lưu loát.

Cơ thể trắng nõn không tì vết hiện ra trước mắt, Tiêu Ý giật cà vạt, cúi người in một nụ hôn lên xương quai xanh tinh xảo.

Thuận thế mà lên, hắn tìm được môi cô, từ cạn tới sâu, đem hơi thở của hai người hòa làm một.

Cảm nhận được hai tay cô vòng lấy eo mình, hắn mừng rỡ như điên mà công thành đoạt đất, hai tay không ngừng tại địa phương tinh tế lưu lại gợn sóng.

Hôm nay trên danh phận, cô hoàn toàn thuộc về hắn.

Hắn cứ ngỡ dự định của mình sẽ tiếp tục suôn sẻ, không nghĩ tới một bước cuối cùng, trời đất bỗng quay cuồng, hắn cùng Lăng Thanh Huyền lại đổi vị trí.

____________________________________________________________________________

Nhìn chậu cỏ ba lá xanh mượt kia, Lăng Thanh Huyền cầm lấy bình nước bên cạnh.

【Ký chủ, hạ thủ lưu cây! Ta tưới nước rồi, còn tưới nữa nó sẽ úng đó!】 ZZ phóng vó heo phi nhanh tới ngăn cản.

Lăng Thanh Huyền bỏ bình nước xuống, nhìn chằm chằm chậu cỏ trong chốc lát mới nhìn về phía ZZ: "Lấy được năng lượng?"

Nhiệm vụ hoàn thành, năng lượng của ZZ sẽ tăng thêm một chút.

Nó tung tăng nhảy nhót,  ngữ khí vui mừng: "Đúng vậy. Lấy được rồi. Ký chủ, chúng ta mau rút thưởng đi ~~】

Nhìn ký chủ nhà mình rút thưởng, ZZ âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Cũng may, cũng may. Ký chủ không truy vấn đến cùng.

Nó còn tưởng ký chủ sau khi trở lại không gian sẽ tìm mình tính sổ, kết quả chuyện khác đều không hỏi đến.

"ZZ."

ZZ dựng đứng lông heo, nháy mắt khẩn trương. 【Ký chủ, sao rồi?】

Lăng Thanh Huyền đem tờ giấy cho nó xem, trên đó viết: Độc Tâm Thuật.

Nó vỗ vỗ móng heo: 【Ký chủ giỏi quá. Vậy mà rút được Độc Tâm Thuật.】

"Chắc lại cần điều kiện kích hoạt chứ gì."

Lăng Thanh Huyền đã biết kịch bản, ZZ gượng cười hai tiếng: 【Cái này phải chờ xem mới biết được. Ký chủ, có vị diện luôn không?】

Lăng Thanh Huyền liếc mắt nhìn chậu cỏ kia một cái, mới chậm rãi mở miệng: "Mở ra."

___________________________________________________________________________

Thời điểm Lăng Thanh Huyền vừa đến vị diện này liền ợ rượu một cái, mùi rượu nồng nặc hun đến hốc mắt có chút đỏ lên.

Nàng chống đỡ đầu, lọt vào tầm mắt là kiến trúc cổ đại bằng gỗ, còn phủ thêm màu đỏ rực.

"Điện hạ, chúng ta không náo nữa. Có thể động phòng rồi, bọn ta cút ngay đây."

Tiếp đó cửa lớn 'rầm' một tiếng đóng lại, đám người kia vui cười kêu to tiếp tục uống rượu.

Đừng cút mà, bổn tọa còn chưa rõ tình huống.

Động phòng cái gì, nàng cùng Tiêu Ý không phải vừa động phòng rồi sao?

Còn 'điện hạ' lại là cái xưng hô quỷ gì?

Không ai giải đáp, chỉ có heo đen ZZ nhắc nhở: 【Ký chủ, ngươi ngồi ngược rồi, xoay người nhìn trên giường kìa.】

Nhịn không được lại nấc một cái, thân thể này bị rót bao nhiêu rượu vậy?

Lăng Thanh Huyền theo lời xoay người, trên hỉ sàng rực rỡ, tân nương trùm khăn đỏ ngồi ngay ngắn, dưới ánh đèn, nhìn đặc biệt kinh dị. (゚Д゚;)

Lăng Thanh Huyền nâng ly trên bàn, uống một ngụm áp xuống kinh sợ. 

... Sao cũng là rượu?

Nguyên chủ là thùng rượu thành tinh sao?

Nàng đứng dậy đi về phía cửa, thời điểm đưa tay đẩy cửa, ZZ ngăn lại: 【Ký chủ, người đi đâu?】

Tìm thanh kiếm.

【Tìm, tìm thanh kiếm làm cái chi mô?】Nguyên chủ uống nhiều thôi, ký chủ đâu có uống nhiều đâu. Đêm tân hôn tìm thanh kiếm vén hỉ khăn à?

Nàng đã nhìn qua rồi, trong phòng không có đồ vật gì có thể đả thương người. Nàng phải đi tìm thanh kiếm, nàng muốn tự sát.

【Ký, ký, ký chủ, ngươi bình tĩnh lại!! Sao lại đột nhiên nghĩ quẩn vậy hả???】ZZ tim mệt mỏi nhưng ZZ không nói.

Ngươi tìm cho ta một nguyên chủ là nam, đêm nay còn thành thân, trên giường còn một tân nương đang chờ. Bổn tọa là nữ, cho dù đang ở thế giới nhiệm vụ, bổn tọa cũng không thể vũ nhục giới tính của mình.

Không bằng đi chết, một lần nữa tìm thân thể khác.

【... Ký chủ. 】ZZ đỡ trán: 【Ta nói nguyên chủ là nam bao giờ đâu. Ngươi nghe ta giải thích.】

Tay Lăng Thanh Huyền đặt trên cửa vẫn không dời đi.

Vậy ngươi giải thích đi.

【Ầy.】 Thật là tức chết heo. 【Ký chủ, trước tiên tiếp thu cốt truyện trước đi đã.】

Vị diện lần này là một thế giới nữ tôn. Nữ tử vi tôn, nam nhân sau khi thành thần, xem nữ tử là trời. Việc nam nhân phải làm là một đời phụng dưỡng thê chủ của mình.

Nguyên chủ là đại tướng quân của Diệp Hoàng quốc - Lăng Uyên. Nàng có được danh hiệu chiến thần, trường kỳ ở bên ngoài chinh chiến. Sau khi khải hoàn trở về, giúp hoàng nữ Hoàng Phủ Vi bước lên ngôi vua.

Sau khi Hoàng Phủ Vi trở thành nữ hoàng, phong nguyên chủ làm vương gia khác họ, cũng chính là Lăng vương điện hạ. Bởi vì nàng chiến công hiển hách, trọng thần trong triều không ai phản đối, nhưng trong mắt Hoàng Phủ Vi, Lăng Uyên là một nữ nhân có dị tâm.

Trong triều, trung thần đối với quyết sách của Lăng Uyên không hề có ý kiến, thậm chí có đôi khi còn muốn Hoàng Phủ vi nghe theo kiến nghị của Lăng Uyên. Thân là nữ hoàng, Hoàng Phủ vi không cam lòng vĩnh viễn bị một nữ nhân thô lỗ đè đầu cưỡi cổ.

Ả phải sát thủ công kích Lăng Uyên, còn ngụy tạo chứng cứ hãm hại Lăng Uyên, lợi dụng lòng tín nhiệm của Lăng Uyên đối với mình, đem một vị tướng quân tẫn trung với nước đưa lên đoạn đầu đài.

Thời điểm Lăng Thanh Huyền xuyên tới là mấy ngày sau khi Hoàng Phủ Vi đăng cơ.

Lăng Thanh Huyền mở cửa ra, gió lạnh thổi lên mặt cực kỳ dễ chịu.

【Ký chủ, ta đã giải thích hết rồi. Thân thể này của ngươi là nữ, ngồi trên giường là phu hầu mà phụ thân ngươi vì ngươi chọn lựa. Mau quay lại vén khăn cô dâu đi ~~~】

Không đi. Bổn tọa muốn đi lấy kiếm.

【 Lại lấy kiếm? 】

Bổn tọa phải đi đắp chiếu cho Hoàng Phủ Vi.

Vu hãm, gϊếŧ hại trung lương, nữ nhân kia không xứng làm nữ hoàng.

【Không thể gϊếŧ! Cầu xin ký chủ thanh tỉnh chút đi mà! 】(ू˃̣̣̣̣̣̣︿˂̣̣̣̣̣̣ ू) ZZ mỗi ngày khuyên ký chủ làm người, lông heo của nó rơi như lá mùa thu rồi đây này.

Bổn tọa rất thanh tỉnh.

Dưới nỗ lực khuyên can của ZZ, Lăng Thanh Huyền đóng cửa lại.

Đứng cho gió thổi một hồi, men say cũng bay đi không ít, nàng đến bên bàn, cầm lấy hỉ cân, từng bước từng bước hướng về phía giường.

Là tim của ai, đang thình thịch nhảy loạn?

Càng tới gần nam nhân mặc hỉ phục, âm thanh bên tai Lăng Thanh Huyền càng thêm rõ ràng.

Hỉ cân đặt dưới hỉ khăn, từng chút từng chút nhất lên.

Đây là phu hầu, chẳng lẽ nàng còn có chính phu?

【Chính phu thì không có, nhưng có một vị hôn phu. Nguyên chủ hàng năm ở bên ngoài, phụ thân nàng trước giúp nàng định hôn ước, còn chưa xuất giá đâu.】

Thật là phải cảm tạ phụ thân nàng rồi.

Hỉ khăn vén đến một nửa, lộ ra nửa khuôn mặt tinh xảo của nam tử, đôi môi mỏng điểm nhẹ hồng trang, lộ ra đỏ thắm ngon miệng.

Lúc này đôi môi mím chặt, tựa hồ thể hiện rõ khẩn trương của chủ nhân.

Lăng Thanh Huyền đột nhiên không có hứng thú, đem hỉ cân bỏ qua một bên.

【Ký chủ, không vén khăn à? 】

Bổn tọa say, phải nghỉ ngơi.

【...】Ngươi say chỗ nào? Rõ ràng đang trốn động phòng.(눈‸눈)

Zz gầm thét cùng không giải quyết được gì.

Lăng Thanh Huyền cởi áo khoác cùng giày, vòng qua vị phu hầu đang đoan chính màngồi, tìm một chỗ mềm mại, chăn cuốn một vòng, lăn ra ngủ.

Phu hầu: "..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi