HÍ QUỶ

Lộ Ngôn ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha xem ti vi, nhìn thấy Doãn Nguyên mang theo ngựa gỗ xuống ngạc nhiên hỏi:
  • Đây là cái gì vậy?
Doãn Nguyên đem ngựa gỗ đặt sang một bên nói:
  • Cảm giác không được ổn cho lắm, tôi cầm nó về nhà mang cho Tiểu Loa chơi.
Lộ Ngôn nghe xong gật gật đầu ngáp một cái thật lớn. Doãn Nguyên nhìn cậu lại quay ra nhìn đồng hồ, bất tri bất giác đã hơn mười hai giờ, vì thế anh đối với Lộ Ngôn bảo cậu đi ngủ đi.

Lộ Ngôn hai mắt ngấn đầy nước mắt ngáp ngắn ngáp dài:
  • Anh không đi ngủ sao?
Doãn Nguyên nghe chỉ cười cười:
  • Thu tiền của người ta, dù sao cũng phải làm việc sao cho ra dáng chứ.
Lộ Ngôn hướng vào góc trong sô pha to, cấp cho Doãn Nguyên chỗ nằm:
  • Thế thì em cũng không đi đâu cả.
Doãn Nguyên thấy vậy mặt đầy bất đắc dĩ, ngồi bên cạnh Lộ Ngôn bồi cậu xem ti vi. Xem được một lúc thì đầu Lộ Ngôn đã gật lên gật xuống, cuối cùng không nhịn được liền gục luôn lên sô pha mắt nhắm nghiền. Doãn Nguyên sợ người bên lạnh nên đi tìm cái chăn đắp lên cho cậu.

Trong phòng khói xanh lượn lờ, mùi hương quỷ dị cứ thoảng thoảng quanh mũi, ánh sáng đèn treo thủy tinh phát ra chiếu thẳng lên mặt Lộ Ngôn khiến cậu trong mơ ngủ cũng không khỏi nhíu mày vô thức than thở nghiêng mặt đi.

Doãn Nguyên nghĩ nghĩ, lại đứng dậy đem đèn tắt đi gần hết chỉ để lại một cái đèn nhỏ, nhất thời toàn bộ căn phòng tối đi không ít, rất thích hợp để ngủ.

Xem một lúc cũng thấy Lộ Ngôn ngủ an ổn, Doãn Nguyên đóng tivi, cầm lấy di động.

Ngày hôm sau khi Lộ Ngôn tỉnh lại cũng là lúc Khu Quỷ hương đốt xong, toàn bộ căn phòng đã phai mùi đi nhiều, dễ chịu hơn hẳn so với thời điểm mới đốt tối qua.

Doãn Nguyên một đêm không ngủ cũng không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại Lộ Ngôn đầy một bộ dáng chưa tỉnh ngủ, trên đường về nhà mắt nhắm mắt mở theo đuôi Doãn Nguyên.

Đưa Lộ Ngôn về nhà xong, Doãn Nguyên nhắn một tin báo cho Triệu Nguyên, hẹn chừng 6h tối nay gặp mặt nói chuyện, sau đó buông di động bắt đầu lao vào giường ôm lấy người hầu bé nhỏ ngủ bù.

Còn con ngựa gỗ mà Doãn Nguyên cầm về từ nhà Triệu Nguyên đã bị ném cho Tiểu Loa bị cấm túc ở nhà một đêm sắp phát điên. Nó thấy đồ chơi mới tâm tình liền kích động tung tăng nhảy nhót quên luôn làm phiền hai người kia.

Doãn Nguyên ngủ một giấc này cũng là gần nửa ngày, rút cục đói quá không chịu nổi đành phải dậy. Bên cạnh Lộ Ngôn đã chẳng biết đi đâu, Doãn Nguyên đi rửa mặt,vừa vào phòng khách đã ngửi thấy một mùi thơm thoát ra từ bếp bụng liền lục ục biểu tình. Chỉ thấy Lộ Ngôn đang bưng bát mì từng ngụm từng ngụm ăn, Tiểu Loa cũng được san sẻ cho đống cà chua trong bát, cứ hộc hộc chúi mõm ăn không buồn nhấc đầu lên một chút nào.

Thấy Doãn Nguyên đã tỉnh rồi, Lộ Ngôn chỉ chỉ trong bếp:
  • Em vừa dậy thấy đói bụng nên đã nấu ít mì, còn nhiều trong nồi lắm, anh có muốn thử thì thử a?
Đối với việc này Doãn Nguyên còn có thể nói gì được nữa cơ chứ, bây giờ có húp nước mì thôi hắn cũng thấy hạnh phúc lắm rồi. ( @,,@)

Sau bữa cơm hai người một chó dắt nhau tản bộ đến khách sạn Đường Tây, thời gian không sớm không muộn vừa vặn hẹn 6h tối, Triệu Nguyên đã sớm chờ họ. Hắn thấy hai người tới liền bật dậy ra đón, kích động hỏi:
  • Đại sư? … Việc…… thế nào rồi ạ?
Doãn Nguyên trầm ngâm một lúc mới đầy vẻ đức hạnh cao thâm nói:
  • Thứ lỗi cho tôi, nữ quỷ kia không ở nhà các người, nhưng nhà ông cũng xuất hiện chỗ không được sạch sẽ cho lắm, yên tâm, tôi đã xử lý rồi. Bãi đỗ xe gần nhất đừng có mở ra làm gì, nếu không bất quá thì có thể đi vào lúc mặt trời lên cao.
Triệu Nguyên vốn dĩ mặt đang cười cười nghe tới chỗ bãi đỗ xe thì thay đổi, sau đó khẩn trương nói:
  • Đại sư, xe kia …. Có cái gì không ổn vậy ạ?
  • Ngược lại thì đúng hơn, nó cũng không có gì quá, chỉ là một cỗ oán khí nho nhỏ mà thôi, không có khả năng mang đến tai ương đẫm máu.
Triệu Nguyên nghe xong sợ hãi thấp giọng:
  • Không giấu gì ngài, chiếc xe của tôi hôm trước có xảy ra tai nạn giao thông, nhưng mà không có dính tới tai nạn chết người ……
Doãn Nguyên nghe xong lại nói:
  • Cái gian phòng cho trẻ em kia hôm trước tôi có lấy đi một con ngựa gỗ, trong phòng ngủ của hai người cũng đã đốt hương, ngàn vạn lần đừng có tro hương đi.
Triệu Nguyên nhanh chóng gật đầu tỏ vẻ đã biết.
  • Đúng rồi, lư hương trong phòng khách ông hãy đem bỏ đi, bình thường chỉ nên đốt một ít hương là đủ, quỷ sẽ không gõ cửa nữa. – Doãn Nguyên lại nói.
Triệu Nguyên im lặng nhất nhất ghi nhớ những lời mà anh nói vào trong lòng, sau đó mới hỏi lại:
  • Đại sư, ngài có thể xem nhà của chúng tôi bây giờ có thể về ở lại được không?
  • Hả cái gì cơ? Ngài cần thiết phải về nhà ở sao? – Doãn Nguyên đối với vấn đề này nhất thời thấy khó hiểu, anh thấy vợ chồng nhà Triệu Nguyên sợ hãi cũng không phải là giả, sao mà có thể nhanh chóng thay đổi quyết định được cơ chứ…
Đối với chuyện này Triệu Nguyên cũng không hề phủ nhận:
  • Không không, đương nhiên không có, chỉ là….. bạn bè tôi từ nơi khác tới đây chơi, tôi đã hứa đón tiếp họ hai ngày ở nhà rồi, giờ mà bảo họ ra ngoài ở cũng khó nói….
Doãn Nguyên nghe vậy cũng không để ý chuyện này nữa, anh chỉ nhấn mạnh lại một câu:
  • Người có thể ở không thành vấn đề nhưng mà tôi vẫn câu kia, quỷ không ở trong nhà hai người mà ở ngay tại bên cạnh. Bây giờ đừng nói mang vợ ông đi trốn, thoát khỏi nó không hề dễ dàng gì đâu. Hai người đã nhờ tôi tróc quỷ hộ thì tôi chỉ có thể giúp, trước hết hãy cầm thứ này có thể giúp cho vợ ông bình an sinh đứa nhỏ.
Dứt lời, Doãn Nguyên đem một bao giấy màu vàng đưa cho Triệu Nguyên. Giấy gấp hình thoi, không quá to nằm gọn trong lòng bàn tay, chính giữa là đồ án dùng chu sa đỏ vẽ lên, mà bên trong chứa đồ gì đó khiến cho nó phồng lên.

Triệu Nguyên tiếp nhận bao giấy mặt đầy kích động cảm kích nói:
  • Trước hết cảm ơn Đại sư giúp đỡ.
Doãn Nguyên lắc đầu không nói, anh nhìn ấn đường đầy hắc khí trên mặt hắn, bất động thanh sắc thở dài.

Quỷ sẽ không vô duyên vô cớ động tới con người, quỷ lần này động tới gia đình Triệu Nguyên hẳn là có lý do đi. Chẳng qua Vương Bội Sầm mang thai trong người, thai nhi trong bụng bảo vệ cô, khiến cho yêu ma quỷ quái không thể lại gần. Cái này cũng giải thích vì sao mà Vương Bội Sầm chỉ bị kinh hãi khi gặp phải nữ quỷ đó mà không bị nó đoạt đi tính mạng.

Nữ quỷ quá giảo hoạt, Doãn Nguyên đến nay chưa cùng “ cô ta” giáp mặt lần nào, nên anh cũng vô pháp ko đoán được hành tung hoạt động của ả. Bất quá, nữ quỷ áo đỏ kia nhẫn cũng đã lâu như vậy mà cũng không đến làm hại người quả thật cũng hiếm thấy so với thông thường. Nhưng mà nếu như vợ chồng Triệu Nguyên nếu như không cho anh cơ hội dẫn quỷ ra ngoài, thì chỉ sợ đến giáng sinh này đứa trẻ ra đời thì Vương Bội Sầm tính mạng cũng không còn cứu vãn được nữa.

Doãn Nguyên trong lòng lo lắng không thôi, Lộ Ngôn ngồi kế bên anh cũng thấy được sợ anh tâm tình không tốt cũng không làm phiền chỉ dám ngồi một góc im lặng giúp  anh chuẩn bị gấp gấp từng xập giấy vàng.

Mỗi xấp giấy cũng không cần gấp quá cầu kì, mỗi xấp ba lá chồng lên nhau, cho gọn để Doãn Nguyên tiện tay sử dụng để đốt dùng.

Doãn Nguyên mấy ngày trước làm bao giấy kia, mọi thứ đồ tốt anh bỏ vào đó không ít, mất không ít tâm tư. Anh có dự cảm như là sẽ không lâu nữa bản thân mình gặp được kẻ cần gặp.

Quả nhiên không sai, còn chưa tới nửa đêm, Triệu Nguyên liền gọi điện thoại tới, trong thanh âm tràn đầy kinh hoảng cùng khiếp sợ.

Hắn hôm nay sau khi ra ngoài gặp Doãn Nguyên, vừa mới bước chân về phòng khách sạn thì thấy trong cái gương trước cửa phòng phản chiếu một thân ảnh màu đỏ lướt qua.

Thà tin còn hơn là không tin như lần trước, Triệu Nguyên nhanh chóng đóng cửa phòng lại vội vàng lôi điện thoại ra gọi cho Doãn Nguyên. Doãn Nguyên nghe xong một bên vừa trấn an Triệu Nguyên, một bên bảo hắn xem lại những Tị Quỷ Phù ( Bùa tránh quỷ) trong phòng có bị làm sao không, một bên kéo theo Lộ Ngôn chạy ra khỏi nhà.

Trước đó, Doãn Nguyên cùng Lộ Ngôn dán thật tốt những lá bùa kia, khi vào khách sạn cũng không thấy có gì nghi ngờ, ai ngờ sự việc diễn ra quá nhanh, Doãn Nguyên nhăn mày gắt gao lo lắng.
  • Sao vậy? Có chuyện gì ư? – Lộ Ngôn chạy theo một bên hỏi.
Doãn Nguyên lắc đầu, thừa dịp bảo an không chú ý kéo tay Lộ Ngôn vào thang máy, rồi nói:
  • Tị Quỷ Phù có vấn đề rồi, linh khí mà nó che dầu giúp hai người đã tjoats ra ngoài, con quỷ kia tìm tới.
Tị Quỷ phù vốn dĩ không đến nỗi nào, nó giúp che mắt mê hoặc cảm nhận của quỷ, khiến chúng không nhận ra được linh khí của con người mà chúng nhắm tới. Mà một khi Linh khí đã bị lộ ra ngoài rồi thì Tị Quỷ Phù không khác gì một tờ giấy lộn bình thường cả.

Chỉ sợ nữ quỷ kia không tìm thấy được tung tích của Vương Bội Sầm nên đã âm thầm bám theo Triệu Nguyên một đường tới khách sạn, Triệu Nguyên nhờ có Tị Quỷ Phù mà biến mất trước mắt nó, e rằng nó đã hoài nghi có người nhúng tay vào rồi.

Tầng mười lắm đảo mắt đã lên tới nơi, cửa thang máy “Đinh “ một tiếng mỏ ra. Vợ chồng Triệu Nguyên ở cuối hành lang kia, mà ngay đúng lúc Doãn Nguyên cùng Lộ Ngôn đi ra khỏi thang máy thì mọi thứ đột nhiên chìm vào hắc ám.

End # 14.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi