HÍ QUỶ

Vương Bội Sầm quả nhiên sau vài giờ tắm ánh nắng mặt trời cũng tỉnh lại, nước mắt lưng tròng nhìn Triệu Nguyên. Triệu Nguyên đau lòng nhìn bà xã, kéo người vào lòng khóc lóc nửa ngày vỗ về an ủi, rồi quyết định nói cho cô dự định của mọi người.

Vương Bội Sầm nghe xong mặt đầy hoảng sợ, nhưng không còn cách nào, nếu như không diệt trừ được con quỷ này thì họ cũng không có khả năng được yên bình, cuối cùng cô đành đáp ứng cùng Triệu Nguyên cùng nhau về nhà.

Triệu Nguyên vốn tính toán đem phòng cho bạn bè mới sang Tây An ở, nhưng nghĩ lại vạn nhất họ ở trong nhà lại gặp được cái gì kì quái, mà chính mình khi ấy nói dối sợ sau này làm ăn sẽ không còn tin tưởng nhau được nữa.

Ai ngờ bọn họ còn chưa bị dọa đến chính mình đã phải thu dọn trở về nơi quỷ quái này, thực sự trong lòng có chỗ bất an.

Triệu Nguyên cùng Vương Bội Sầm trở về nhà trong nỗi lo sợ, dựa theo lời dạy của Doãn Nguyên tìm phòng mà Doãn Nguyên đã cài hương lúc trước thắp tiếp một nén nhang. Sau đó hai người cũng không dám đi đâu, chỉ dám ngồi ở phòng khách thở cũng không dám thở mạnh.

Buổi tối tám giờ, Doãn Nguyên mang theo Lộ Ngôn đến. Triệu Nguyên cùng Vương Bội Sầm thấ người tới mới yên tâm thở phào. Doãn Nguyên vừa đến chuyện đầu tiên là đưa cho Vương Bội Sầm xem chiếc vòng tay xích hồng mà nữ quỷ lưu lại  .

Vương Bội Sầm cầm vòng tay đánh giá thật lâu cau mày nói

“Cái vòng tay này tôi chưa từng thấy qua, nhưng có điều nó rất giống với kiểu vòng tay của tôi, chỉ có là màu sắc lại không giống nhau thôi".

Vương Bội Sầm vừa nói xong, mọi người đều nhìn xuống cổ tay cô, Vương Bội Sầm thấy vậy liền cũng rất thoải mái tháo vòng tay xuống đưa ra.

Quả nhiên hai cái vòng giống hẹt nhau chỉ khác, một cái là tỏa ra khí tức ôn nhuận xanh biếc, một cái lại đỏ rực như huyết ám tai ương.

Triệu Nguyên nhìn hai cái vòng, không biết nhớ tới cái gì mặt liền biến sắc, trong ánh mắt lóe lên hồ nghi không rõ ràng.

“ Hôm nay buổi tối hai người cứ như bình thường, chỉ có điều trước 12h phải lên giường, nếu không ngủ được cũng phải nhắm mắt lại, nhớ không được làm ra tiếng động gì”.

Doãn Nguyên thấy không lấy được bất cứ thông tin gì từ cái vòng tay nữa, liền bỏ đi bắt đầu bố trí công việc buổi tối.

Vợ chồng Triệu Nguyên đương nhiên đều làm theo lời của Doãn Nguyên. Doãn Nguyên cho hai người bọn họ một lá bùa màu tím sẫm rồi bảo:

“ Hai người cầm lấy phòng thân”.

Triệu Nguyên cùng Vương Bội Sầm tiếp nhận lá bùa, nhìn nhau quyết định trở về phòng.

Sau khi hai người đi rồi, người từ nãy chưa hề mở miệng Lộ Ngôn giờ mới có dịp xen vào:

“ Sao lá bùa kia lại có màu tím vậy, em không hiểu?”

Doãn Nguyên nhìn hai người kia đi về phòng đóng cửa lại rồi mới nói:

“ Màu tím tượng trưng cho đẳng cấp cao hơn bùa thường, tôi sợ nữ quỷ kia nhịn không được sẽ hướng bọn họ đêm nay động thủ”.

Lộ Ngôn nghe xong nhất thời biểu tình thay đổi:

“ Vậy còn anh? Nhỡ anh bị nguy hiểm thì sao?”

Doãn Nguyên biểu tình trầm xuống:

“ Biết làm sao đây….. Chức trách của tôi là trừ quỷ cứu người, em bảo tôi phải làm sao?”

Lộ Ngôn mở to hai mắt nhìn, trong lòng ngũ vị tạp trần đảo lộn, nhưng ngoài miệng vẫn nói:

“ Hay chúng ta dừng lại loại công việc này đi … Được không? “

Ai ngờ Doãn Nguyên nghe xong thu lại khuôn mặt trầm mặc, cười lớn:

“ Đứa nhỏ ngu ngốc… em cũng không xem tôi là ai. Loại đạo hạnh này tôi không thèm để trong mắt. Lão già ở nhà kia nhiều chuyện rất không vừa mắt nhưng lại là một người thầy giỏi, toàn dậy tôi những phép thuật thượng đẳng.”

Lộ Ngôn bừng tỉnh mình bị Doãn Nguyên trêu đùa, toàn bộ khẩn trương lo lắng trong lòng cũng vơi bớt, liền hỏi anh:

“ Vậy đêm nay em có thể làm gì giúp anh được?”

Doãn Nguyên nghĩ nghĩ rồi nói:

“ Em đợi lát nữa đi theo tôi dán bùa, rồi khi quỷ tới thì em sẽ cầm chuông Gọi Hồn, tôi bảo em rung thì em mới được rung,nghe chưa?”

Lộ Ngôn gật đầu tỏ vẻ bản thân đã minh bạch.

Doãn Nguyên đem con búp bê áo hỷ chiều nay mua được ra để lên bàn trà, sau đó dán tại chiếc cửa sổ to duy nhất ở tầng một một lá bùa, chỉ chừa lại cửa chính rộng mở.

Hai vợ chồng Triệu Nguyên ở phòng lầu hai, theo thứ tự, Doãn Nguyên được an bài vào căn phòng gần cầu thang, Doãn Nguyên đem cửa phòng hé ra một khe hở, rồi để một nửa vòng tay vào cửa.

Chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, Doãn Nguyên đem chuông Gọi Hồn  giao cho Lộ Ngôn, hai người nằm trên giường, và đối diện với chiếc giường là tivi đang mở, trên đó chính là toàn bộ quang cảnh ở tầng một phòng khách.

Toàn bộ đèn trong biệt thự đều tắt hết, trên tivi hình ảnh vẫn không thay đổi. Lộ Ngôn đang thập phần khó chịu, nằm không bao lâu thì hai mắt cũng díp lại mơ hồ, muốn gục ngủ.

Doãn Nguyên vẫn cứ nhìn chằm chằm vào màn hình, vào đúng lúc thời gian không sai biệt đi chút thì đem Lộ Ngôn lay tỉnh. Lộ Ngôn bị động liền giật mình mở mắt nhìn vào màn hình tivi, trên đó biểu hiện thời gian, không ngờ cậu mới chỉ chợp mắt một tí mà đã qua 3h đồng hồ.

Lộ Ngôn đang định nói chuyện với Doãn Nguyên thì dưới lầu vang lên tiếng chuông. Cậu không dám nói câu nào liền im lặng nhìn màn hình nín thở.

Dần dần một mạt đỏ tươi từ cửa chính tiến vào trong nhà, bóng dáng phiêu phiêu mơ hồ không rõ ràng. “ Người kia” đang tính toán định lên lầu, lúc đi ngang qua phòng khách lại đột nhiên dừng cước bộ, xoay người đi vào phòng khách.

Sau đó, “ mạt đỏ “ kia cầm lấy Con búp bê mà Doãn Nguyên đặt trên bàn trà.

Cầm lấy đứa bé kia, bóng dáng màu đỏ dần dần hội tụ thực thể, cuối cùng nữ quỷ hôm qua cùng Doãn Nguyên đại chiến một trận hiện lên rõ ràng trên màn hình ti vi.

Doãn Nguyên đứng dậy, nữ quỷ kia quay đầu, khuôn mặt “ cô ta” đột nhiên phóng to dí sát vào màn hình tivi, rồi “phụt” tivi một mảnh hắc ám. ( Đệt, đang xem phim mà gặp cảnh này chắc đến chết vì vỡ trym -_-).

Lộ Ngôn bừng tỉnh nhìn Doãn Nguyên, Doãn Nguyên không nói gì hướng cậu lắc đầu, rồi đem đầu ngón tay đặt lên môi ra hiệu ý bảo Lộ Ngôn không được lên tiếng.

Cộp, Cộp, Cộp …….

Tiếng bước chân thong thả trong đêm truyền tới thật rõ ràng, cước bộ không nhanh không chậm cực kì quy luật như xa như gần.

Cộp,  cộp, cộp ………

Tiếng bước chân từ khi nào đã như gần sát,Lộ Ngôn siết chặt Chuông Gọi Hồn trong tay, Doãn Nguyên từ khi nào đã di chuyển về phía góc tường.

Cộp.!

Tiếng bước chân ngừng lại.

Lộ Ngôn ngừng thở, ánh trăng chiếu rọi vào phòng, Lộ Ngôn có thể thấy chiếc vòng Doãn Nguyên đặt ở cổng bị cầm lên, sau đó cửa phòng đột nhiên mở ra!

Cùng lúc đó, Doãn Nguyên từ góc tường nhảy ra, hai tay chụp lại ngón trỏ vươn ra  hô “ Sát”.

Kim quang từ tay Doãn Nguyên lóe sáng bắn ra, nhưng nữ quỷ kia cũng không phải dạng vừa, nó dường như có phòng bị trước, người nghiêng đi né tránh tay vươn ra chộp lấy Lộ Ngôn.

Doãn Nguyên không đợi nó đạt được mục đích, miệng hô:

“ Đãng đãng du hồn, hà trụ bảo tồn, câu!”

Búp bê mà nữ quỷ kia nhét trong người tự nhiên phát ra ánh sáng đỏ chói bao lấy ả ta không cho người tiến lên hay lùi lại sau.. Nữ quỷ bị nhốt liền tức giận đem đứa nhỏ kia ném xuống dưới đất. Nhưng lúc chạm đến búp bê thì giống như bị lôi điện đánh vào, hét to một tiếng thảm thiết, buông lỏng tay áo, con búp bê đứa nhỏ kia liền từ trong tay áo lăn ra rơi xuống bên cạnh chiếc giày thêu hoa của nữ nhân.

Cô ta trừng mắt nhìn Doãn Nguyên, tràn ngập oán hận.

Doãn Nguyên nhẹ nhàng thở ra:

“ Hiện tại chúng ta có thể nói chuyện bình thường được chứ?”

Triệu Nguyên dùng chăn che đầu, kinh nghi bất định.

Vương Bội Sầm hô hấp vững vàng ở bên cạnh, vài năm cùng chung sống Triệu Nguyên cũng biết được lão bà mình đã ngủ, hắn thực có điểm hâm mộ cô sao lúc này có thể yên ổn vào giấc ngủ được.

Cho đến khi một tiếng chuông vang lên, Triệu Nguyên ngay cả run cũng không dám run.

Hắn chột dạ.

Thẳng cho tới hôm trước Doãn Nguyên cho rằng vợ hắn là người gây ra oán hận cho nữ quỷ này, chính bản thân mình lúc trước cũng nghi ngờ do cô ấy làm ra chuyện gì đó sau lưng mình. Nhưng đến tối hôm nay khi nhìn tới hai cái vòng tay kia đặt bên cạnh nhau, hắn đã cảm giác có chuyện đó không thích hợp.

Lúc hai người bọn họ còn chưa kết hôn chính mình đã mua vòng tay bằng ngọc thượng hạng đến làm quà tặng sinh nhật, nhưng hắn không mua một cái mà mua những một đôi!!

Trước đó Doãn Nguyên có hỏi hắn có nhìn qua cái vòng này bao giờ chưa, hắn quả thật không nghĩ tới, nhưng hôm nay hai vòng tay kia ở cạnh cùng một chỗ với nhau hắn phát hiện ra nó chính là vòng tay mình mua lúc trước, chẳng qua lúc ấy là màu xanh ôn nhuận.

Khi đó hắn còn chưa cùng Vương Bội Sầm nói chuyện hôn nhân, bên cạnh oanh oanh yến yến không xuể, hắn mua một cặp, một cái thì đưa cho Vương Bội Sầm, một cái tùy tay đưa cho người phụ nữ nào đó trong số đám tình nhân của hắn.

Tặng cho phụ nữ quà cũng là hành động thường xuyên của mấy tay công tử nhà giàu như hắn,hắn đã cho đi khá nhiều nên chẳng còn nhớ rõ cái nào ra cái nào. Cái vòng tay này hắn rõ nhất vì cũng chỉ bởi vợ hắn đeo nó suốt từ  ngày đó.

Triệu Nguyên hoài nghi, rước lấy nữ quỷ lần này có lẽ không phải Vương Bội Sầm vợ hắn mà là chính hắn mang lại tai họa.

Bất quá nữ nhân bên cạnh mình trước giờ thực sự là những người khá là “sạch sẽ”, lúc trước kết hôn cũng không nháo ra chuyện gì to. Mà nếu có thì chả lẽ chính hắn không biết, thường là những phụ nữ muốn làm to chuyện với hắn đều bị hắn dùng một số tiền lớn đuổi đi, như thế nào lại có thể xuất ra mọt con quỷ chứ…

End# 18.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi