HOA SƠN TIÊN MÔN

Bởi vì Lục Nguyên muốn kéo dài thời gian ngẫm nghĩ kiếm ý của đối phương, cho nên rất nhiều người cho rằng Lục Nguyên may mắn mà thắng thôi.

Vòng thứ ba là chọn 150 người từ 300 người.

Nam Cảnh Lục Nguyên đấu với Bắc Cảnh Bạch Y Nhân.

Là đối thủ Bắc Cảnh nữa sao?

Lục Nguyên hơi bát ngờ, hắn đi vào trong sân thì phát hiện ra có một hồ nước, hồ nước này sâu chừng 50m,.

Lúc này đối thủ mặc một thân áo trắng, lông mày hất lên, mái tóc dài rối tung, đeo trường kiếm sáu xích lẳng lặng nhìn Lục Nguyên:

- Ngươi... chờ một chút ta mài kiếm...

Hắn cứ như vậy lẳng lặng ngồi một chỗ mài kiếm, ở trên thân kiếm tựa hồ đã có máu tươi.

- Mỗi lần phải đối phó với đối thủ, ta đều phải mài kiếm của mình.

Bạch Y Nhân thản nhiên nói.

Lục Nguyên cũng không gấp thản nhiên cầm hô lô rượu uống ở bên cạnh mà chờ đợi.

Qua một lúc lâu, Bạch Y nhân cuối cùng cũng đứng lên:

- Đợi đã lâu rồi, một kiếm phân thắng bại, một kiếm không thắng được ngươi, xem như ta bại.

Hắn thản nhiên nói.

Vẻn vẹn một kiếm sao? Bắc cảnh tu tiên giả quả nhiên đặc biệt.

Ngay lập tức kiếm của Bạch y nhân chuyển động.

Trong nháy mắt Lục Nguyên cm thấy được cả thế giới như bao trùm một làn sóng màu đen, ở trước mặt hắn đã có một kiếm, đây là kiếm gì? Có khí tức tử vong, Lục Nguyên cảm nhận rõ ràng, ở xung quanh đen kịt cũng không phải là do ảo thuật mà là kiếm ý tu luyện đến cực hạn biểu hiện ra.

Lục Nguyên thời khắc này cảm thụ được tử chi kiếm ý, hắn muốn giết mình, đối thủ này thật đáng sợ, mặc dù không phải là thập đại cao thủ của Bắc Cảnh, nhưng tuyệt đối người này trước đây che giấu thực lực, Lục Nguyên cơ hồ theo bản năng tế ra kiếm đạo mạnh nhất của mình, Ngũ Đế Ngũ Hoàng kiếm đạo.

Mà giờ khắc này, Luân Hồi chi lực bắt đầu điên cuồng khởi động.

Trong khoảnh khắc có một hư không luân bàn xuất hiện.

Loại tử chi kiếm ý này hoàn toàn bị hút vào chính giữa luân hồi, đây là sinh tử luân bàn bắt đầu.

Giờ khắc này Lục Nguyên biết rõ, mình có thể dựa vào đó mà cảm ngộ tử chi kiếm ý.

- Ta thua rồi....

Bạch y nhân một kiếm đã xuất mà vẫn không làm gì được Lục Nguyên liền tự ý đi ra khỏi sân, không nói một câu dư thừa, đây là một kiếm mạnh nhất của hắn, một kiếm này không làm gì được Lục Nguyên thì một nghìn kiếm cũng thế mà thôi.

- Nam Cảnh Lục Nguyên chiến thắng.

Bạch Y nhân và Lục Nguyên giao thủ vẻn vẹn một kiếm với nhau nhưng thời gian rất ngắn, ai cũng cho rằng Lục Nguyên may mắn tiến vào 150 người mà thôi.

Mà Lục Nguyên hiện tại đã đắm chìm vào chính giữa kiếm đạo.

Người tu hành Bắc cảnh tương đối kỳ quái, bọn họ tu hành tựa hồ như là sinh tử kiếm ý.

Ở giữa thiên địa, ba nghìn kiếm ý, có mười loại kiếm ý khó khăn tu hành nhất.

Thiên chi kiếm ý, địa chi kiếm ý, sinh chi kiếm ý, tử chi kiếm ý, thiện chi kiếm ý, ác chi kiếm ý. Sáu loại kiếm ý này thâm ảo khó lường vô cùng rất khó thông hiểu, mà Bắc cảnh tựa hồ rất nhiều người nghiên cứu sinh chi kiếm ý, tử chi kiếm ý.

Vừa rồi gặp phải hai nhân vật Đại Cổ Nhất Điểm Hồng và Bạch Y Nhân, cả hai người đều nghiên cứu sinh tử chi kiếm ý.

Tử chi kiếm ý, rốt cuộc là gì?

Lục Nguyên đang trầm tư.

Tử chi kiếm ý rốt cuộc là gì?

Muôn dân trăm họ sẽ chết.

Động vật sẽ chết, thực vật sẽ chết, người sẽ chết, tu tiên giả sẽ chết, trời đất sụp đổ, muôn đời vạn vật đều không thoát được chữ tử, ngay cả kỷ nguyên cũng không thoát khỏi, nhưng bản thân của tử là gì, Bắc cảnh nhân đa phần đều tu hành sinh tử chi kiếm ý, nhưng nhiều người như vậy, nhiều tuyệt thê thiên tài như vậy không ai dám nói mình đã nắm giữa hoàn toàn sinh tử chi kiếm ý.

Mà dứt bỏ sinh, chỉ học tử chi ngũ ý.

Cho dù đột phá ý nghĩa cũng không cách nào học được tử chi ngũ ý.

Kỳ thật Lục Nguyên đã phát hiện, sinh tử hai đại kiếm ý chính là mấu chốt của ngũ đạo.

Hiện tại hắn đã học xong Luân Hồi, nắm giữa lực Luân Hồi, mà ở bên trong còn có sinh tử luân hồi, nếu như có thể nắm giữa sinh tử có thể nắm được sinh tử luân hồi.

Tiếp theo sinh tử chính là Nhân Dương tập pháp, một khi luyện thành coi như là hoàn thành một trong chín bộ phận của Nhân Dương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đúng rồi, lúc mình giao đấu với Bạch Y nhân, ở trên hư không của mình xuất hiện ra một luân hồi chi bàn, mà luân hồi chi bàn đó đã hấp thu tử chi ngũ ý của Bạch Y nhân.

Vốn sinh tử Luân Hồi chi bàn hư vô mờ ảo.

Mà hiện tại hấp thu sinh tử luân hồi chi bàn, xuất hiện một đạo kim sắc đen kịt, đạo kim sắc kia tựa hồ vô cùng thâm thúy, đánh vỡ vô số hắc sắc tồn tại, Lục Nguyên dùng thần thức thăm dò vào trong đó liền cảm thấy mình rơi vào giết chóc điên cuồng làm cho váng cả đầu.

Đây là hắc ám cỡ nào, giết chóc đáng sợ cỡ nào?

Mình tựa hồ như cảm thấy vạn vật quang vinh phát triển.

Lục Nguyên đột nhiên giãy dụa từ trong vô biên giết chóc mà tỉnh lại.

Lúc này đây hắn đã lĩnh ngộ một bộ phận của tử chi ngũ ý.

Đúng rồi, mình đã luyện tới sinh tử ngũ ý bí quyết.

Mà bây giờ có thể mượn sinh tử luân hồi chi bàn, chỉ cần có thể tìm lại được đại quốc gia Bắc Cảnh tu hành sinh tử ngũ ý này thì mình có thể nhanh chóng học được.

Đã hiểu như vậy, Lục Nguyên liền mở to mắt ra.

Thật sự chờ mong đối thủ kế tiếp lại đến từ Bắc Cảnh.

Mà lúc này cuộc tỷ thí đã bắt đầu, vòng thứ tư là chọn 75 người từ 150 người, đã đến lúc này chỉ còn giữ lại 150 người mà thôi nhưng 150 người ai cũng có thể xác định vững chắc là có thể tiến vào Trung Ương thiên triều, tuy nhiên hiện tại tranh giành thứ hạng cũng có thể xây dựng thế lực của mình ở trong đó.

Mà 150 người này, dưới hàng trăm vạn người xem cũng đang thảo luận ai trong 150 người này lợi hại hơn.

Mà Lục Nguyên ở Nam Cảnh, đều được mọi người cho là quá may mắn.

Vòng thứ tư đã bắt đầu.

May mắn, Lục Nguyên lại gặp đối thủ gì đây.

Vòng thi thứ tư có 75 tổ, đồng thời sẽ có ba tổ tỉ thí.

Khi đến phiên Lục Nguyên Lục Nguyên không khỏi kinh ngạc.

Nam Cảnh Lục Nguyên đấu với Nam Cảnh Mạc Tử Hạc.

Thật vượt ra ngoài dự liệu của hắn, hắn vốn quay mắt về phía Bắc Cảnh chờ đợi đối thủ xuất ra sinh tử chi kiếm ý tuyệt đối không ngờ lại chạm phải Mạc Tử Hạc, tuy nhiên cũng chẳng sao, Mạc Tử Hạc không đáng ngại.

Lục Nguyên nhún vai.

Tiến vào trong trường đấu, trường đấu là một tòa núi nhỏ bé, tuy nhiên cũng không sao, hắn tu luyện ở Hoa Sơn đã là thói quen, Mạc Tử Hạc cũng tu luyện trên núi cả hai cũng không bị ảnh hưởng nhiều.

Nhìn đối thủ Mạc Tử Hạc đứng ở trên núi cao, hắn vô cùng đắc ý mà nói:

- Ha ha, Lục Nguyên không ngờ ngươi lại phải gặp bổn công tử, lần này để bổn công tử giáo huấn ngươi một phen.

Mạc Tử Hạc giương giương đắc ý, không nói tới ân oán sư môn, hắn và Lục Nguyên trời sinh không hợp nhau hắn nhìn thấy Lục Nguyên không vừa mắt nếu Lục Nguyên quỳ dưới chân của hắn hắn may ra còn cho Lục Nguyên một con đường thoát, kết quả Lục Nguyên nhiều lần bỏ qua hắn, hơn nữa kỳ khảo hạch Nam cảnh còn xếp trên cả hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi