Bánh ngọt trong tiệc rượu đều được chế biến từ máu tươi, Đường Hi được Moss đút ăn vài miếng.
Cuối cùng cậu cầm một miếng bánh ngọt dâu tây hình cá khô nhỏ há miệng cắn một một cái.
Vừa ăn vừa đùa giỡn với hệ thống trong đầu.
Do lúc nãy tên ma cà rồng lớn mật dám mạo phạm đụng phải vách tường nên bây giờ cho dù Moss phải đi trò chuyện cùng với những ma cà rồng khác, không thời thời khắc khắc ở bên cậu nhưng cũng chẳng có ai dám đến gây chuyện với Đường Hi.
Đột nhiên có một giọng nói ngập ngừng vang lên trước mặt cậu: "Cậu đói lắm à?"
Đường Hi mờ mịt nhìn sang, 1551 kinh ngạc hô lên:【Người này không phải là nhân vật thụ chính à?】
Nhìn bộ dáng này thì có vẻ cậu ta là nô lệ của một vị ma cà rồng nào đó.
Theo động tác của Đường Hi, cậu ta rốt cuộc thấy được thiếu niên tóc đen này.
Ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, so với cậu thì cậu ta chẳng khác gì đứa nhỏ bẩn thỉu chơi banh ở ven đường.
Trên gương mặt Mitchell hiện lên vẻ đố kỵ nhưng lại nhanh chóng biến mất, cậu ta tươi cười hỏi: "Ồ, cậu cũng là nô lệ của ngài ấy giống như tôi sao?"
Có vài nhân loại cam tâm tình nguyện trở thành túi máu của ma cà rồng, có lẽ là do bị cưỡng ép, cũng có lẽ là do xuất phát từ mục đích nào đó, những người như vậy được gọi là nô lệ.
Nô lệ chỉ có hai con đường, một là bị ma cà rồng đùa giỡn đến nỗi mất quá nhiều máu mà chết, hai là sẽ biến thành ma cà rồng, đạt được thân thể gần như bất tử.
Trừ phi là rất có cảm tình với nô lệ, nếu không thì ma cà rồng trời sinh ác độc cũng không biến đổi họ, bởi vì một khi ban cho nô lệ sức mạnh thì cũng đồng nghĩa với việc càng mất kiểm soát, cho dù cấp bậc của bọn họ vẫn có sự chênh lệch với nhau.
Ma cà rồng không thể duy trì nòi giống thông qua giao hòa như nhân loại, vậy nên việc biến đổi nô lệ cũng được xem là cách để kéo dài chủng tộc.
Đường Hi nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nếu như vậy thì cũng có thể xem cậu như nô lệ của Moss.
Nhưng là bị ép buộc.
Vì thế cậu ngoan ngoãn gật đầu bày ra vẻ mặt vô tội.
Trong lòng Mitchell đột nhiên vui vẻ khó giải thích được, nghĩ đến việc thiếu niên có gương mặt xinh đẹp như thiên sứ cao cao tại thượng này cũng là nô lệ giống mình thì cậu ta vô cùng hào hứng.
Cậu ta nhìn ra được trước khi trở thành nô lệ thì thiếu niên yết ớt này chắc hẳn đã từng là một quý tộc, da dẻ mềm mại, dáng người nhỏ nhắn, nói không chừng có là quý tộc có tước vị không nhỏ.
Mang theo tâm trạng thỏa mãn, cậu ta đưa tay ra muốn kéo Đường Hi, bị cậu tránh né cũng không tức giận, mỉm cười chỉ về một góc của tiệc rượu: "Cậu đi với tôi đi, bên kia có chuẩn bị đồ ăn cho nô lệ, thứ cậu đang ăn là bánh ngọt cao cấp dành cho các ma cà rồng đại nhân, bên đó cũng có rất nhiều nô lệ khác nữa."
Cậu ta nghĩ Đường Hi ăn được mấy món bánh làm từ máu tanh này là do bị ngược đãi đến đói lả nên mới ăn bừa, nhưng tâm tình cảm kích của Đường Hi vẫn không xuất hiện như cậu ta tưởng tượng.
Đường Hi mờ mịt nhìn cậu ta, hệt như một con cừu nhỏ lạc đàn rơi vào trong hang sói.
【1551, bộ nhìn tôi không giống ma cà rồng sao?】
1551 ngẫm nghĩ, đưa ra một câu trả lời vô cùng khách quan:【Quả thật không giống cho lắm.】
Có lẽ nguyên nhân là do trong người cậu có gen mèo, sau đó lại có gen ma cà rồng nên mỗi thứ chiếm một nửa.
Con ngươi của Đường Hi vẫn mang hình tròn đáng yêu của nhân loại, cũng không có màu đỏ, còn răng nanh thì ngoại trừ nhọn hơn thì cũng không có dài ra, thứ giống với ma cà rồng nhất là làn da trắng nõn.
Nhưng cũng không phải trắng bệch mà là trắng hồng do được săn sóc nuông chiều từ bé, vừa nhìn đã muốn chạm vào.
Vậy nên Mitchell, người đến trễ đã bỏ lỡ rất nhiều trong tiệc rượu nhìn nhầm cũng là chuyện hết sức bình thường.
Chỉ có thể trách mèo nhỏ khi biến thành ma cà rồng rồi mà vẫn mềm mại ngọt ngào như vậy, không chút góc cạnh sắc bén vốn có của loài hung ác này.
Đường Hi mất hứng, cậu há miệng nhe răng ra cho cậu ta nhìn thấy răng nanh nho nhỏ của mình.
Còn dùng giọng điệu tự cho là hung ác nhất nói với Michell: "Tôi chính là ma cà rồng, ai mà thèm giống với mấy người chứ!"
Cho dù đã biến thành ma cà rồng nhưng vẫn không nhìn lọt mắt thường dân, điều này rất hợp với thiết lập tính cách của nguyên chủ.
Đường Hi chọt chọt hệ thống: 【1551, nhìn tôi rất dữ phải không?】
1551:【Ừm...】Thật ra là rất đáng yêu, cho dù có cố ý giương nanh múa vuốt nhưng vẫn giống hệt mèo nhỏ ngoan ngoãn bị chọc giận nên xù lông.
Chỉ cần không vươn móng ra thì vẫn chỉ là một con mèo nhỏ.
Nghe lời khẳng định của hệ thống, Đường Hi lại có chút chột dạ:【Vậy tôi có xấu xa lắm không?】
Dưới thiết lập tính cách của nguyên chủ, cậu thầm xin lỗi thụ chính trong lòng.
Mitchell nghi ngờ nhìn cậu, không biết nên phản ứng thế nào.
Cậu ta chẳng tin Đường Hi là ma cà rồng chút nào.
Vậy nên Đường Hi đành dùng giọng điệu "cay nghiệt" để nói tiếp: "Cậu nhìn lại quần áo trên người mình đi, chỉ cần vậy thôi thì cũng đủ thấy cậu chẳng cùng tầng lớp với tôi, ai cho cậu lá gan dám đến nói chuyện với tôi vậy chứ."
Nhưng thanh âm mềm mại kết hệt với vẻ đáng yêu khi nhăn mũi của cậu càng khiến cậu giống như đang làm nũng hơn.
Vẻ mặt ngây thơ vô tội như vậy, ai lại có thể nhẫn tâm chỉ trích mèo con chứ?
Động tĩnh bên này của bọn họ cuối cùng cũng kinh động đến Moss và một tên ma cà rồng đang trò chuyện cách đó không xa.
Hắn đi thẳng đến trước mặt Đường Hi, trầm giọng hỏi: "Em sao thế?"
Đường Hi cũng không muốn cáo trạng, cậu lắc lắc đầu tỏ ý không có gì hết.
Moss lại trực tiếp cắn rách ngón tay của mình đưa đến bên miệng Đường Hi.
Hệt như vị phụ huynh nuông chiều con mình vô điều kiện, Moss cho rằng thiên sứ của mình hẳn đang sợ hãi cái gì đó.
Mà theo hắn thì đây chính là cách tốt nhất để an ủi cậu.
Nếm được vị máu ngon, Đường Hi thoải mái híp mắt lại, ngoan ngoãn hút.
Moss vươn tay còn lại xoa xoa lưng cậu, hắn dung túng cho ma cà rồng nhỏ tham lam này ôm lấy tay hắn hút máu, sau khi xác định cậu đã được vuốt thuận lông thì mới lạnh lùng nâng mắt nhìn về Mitchell, tên nhân loại to gan làm loạn này.
Ma cà rồng mới nói chuyện với Moss chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cũng đi theo hắn đến đây.
Kết quả là nhìn thấy Mitchell đang thấp tha thấp thỏm.
Ma cà rồng nọ giận tái mặt, đi đến bắt lấy Mitchell, quát: "Mày làm gì vậy hả!"
Không ngờ kẻ gây sự lại là nô lệ của hắn, tuy ma cà rồng này đến muộn nhưng vẫn chứng kiến được cảnh Moss vô cùng thuần thục an ủi vị ma cà rồng nhỏ này, thật khiến hắn khó hiểu.
Để tránh việc Moss phát hiện nô lệ gây chuyện này là do hắn mang đến, không bằng để hắn tự chủ động ra tay trước.
Nếu vậy thì mọi chuyện sẽ không dính líu đến hắn, hắn vẫn còn muốn dựa vào vị ma cà rồng thủy tổ này để nâng cao danh tiếng của mình trong vương thành, nhưng giờ xem ra là không thể rồi.
Càng nghĩ hắn càng giận, thẳng tay tát mạnh vào mặt Mitchell.
Bé ngoan Đường Hi đang mút ngón tay bị âm thanh giòn giã này làm giật mình, cậu mờ mịt nhìn ra bên ngoài.
Tên ma cà rồng kia như bị bóp chặt cổ, đột nhiên chẳng thể cử động.
Theo động tác của Đường Hi, hương vị ngọt ngào của máu lập tức truyền ra ngoài.
Do khoảng cách gần nên khi nghe được hương vị này, con ngươi của tên ma cà rồng đó lập tức đỏ lên.
Nếu như không phải Moss còn ở đây thì có lẽ hắn đã xông đến cướp Đường Hi về làm nô lệ của riêng mình.
Mitchell khóc nấc lên, không quan tâm đến gương mặt đau rát, cậu ta nhào thẳng đến bên chân ma cà rồng nọ xin tha.
Đường Hi đã không còn là newbie, cho dù không có cốt truyện thì cậu vẫn có thể đoán được, có chút không đành lòng hỏi hệ thống:【Có phải lát nữa công chính sẽ xuất hiện rồi cứu cậu ta phải không?】
1551 vui mừng:【Gần như vậy đó.】
Nghe như câu chuyện cổ tích chàng kỵ sĩ cứu nàng công chúa, tuy cũ rích nhưng vô cùng lãng mạn.
Đường Hi bỗng nhiên ngộ ra:【Vậy thì không phải Evans sẽ đến đây sao?】
1551 còn chưa kịp trả lời thì đã bị âm thanh huyên náo bên ngoài cắt ngang.
1551:【Hắn đến rồi!】
Evans cưỡi ngựa trắng xuất hiện, sau lưng hắn chính là hàng ngàn kỵ sĩ đẫm máu.
Hắn quét mắt một vòng, lập tức thấy được Đường Hi đang được Moss ôm vào trong lòng, nhìn qua rất là ủy khuất.
"To gan!" Hắn giận điên cả người.
Không giống như khi ma cà rồng xông vào tiệc rượu của nhân loại, tình huống ngược lại này trong mắt bọn chúng giống như là đồ ăn tự chạy đến bên miệng.
Moss chẳng thèm để Evans vào mắt, hắn cúi đầu cau mày: "Em đi trước đi, ở sau hoa viên có một hòn non bộ, ở đó có một đường hầm bí mật, em hãy trốn vào đó đi, đường hầm đó có thể thông ra bên ngoài nhưng em chỉ cần ở đó chờ ta là được."
Hắn kiên nhẫn chỉ ra vị trí của đường hầm như sợ Đường Hi không tìm được.
Đường Hi hiểu rất rõ nhân viên dọn phân, cậu lập tức nhân ra có gì đó không đúng, vậy nên đưa tay nắm chặt lấy ống tay áo của hắn, chờ mong hỏi: "Anh không đi với em sao?"
Không ngờ cậu lại hỏi như vậy, Moss ngẩn ra chốc lát, hắn thật muốn xoay người lại ôm lấy Đường Hi, muốn nói cho cậu biết hắn vĩnh viễn sẽ luôn ở bên cạnh cậu.
Nhưng hắn vẫn kìm nén.
Đường hầm bí mật kia thông ra thế giới bên ngoài, ngày đó do ghen tuông nên biến đổi Đường Hi, xong chuyện hắn liền hối hận.
Bản chất trời sinh của ma cà rồng vốn là xấu xa ác độc, nhưng hắn lại sợ.
Sợ Đường Hi sẽ vì vậy mà chán ghét hắn, căm hận hắn.
Vậy nên bây giờ hắn đặt lựa chọn trước mặt cậu.
Chỉ cần cậu đi ra hết đường hầm này thì cậu sẽ có thể thoát khỏi hắn, trở về thế giới thuộc về cậu.
Hắn đẩy Đường Hi ra, đảm bảo cậu vẫn an toàn chạy về hoa viên.
Hòn non bộ phía sau hoa viên rất dễ thấy, cho dù là mèo nhỏ mù đường nhưng vẫn có thể dễ dàng tìm được.
Cậu ngoan ngoãn ngồi ở bên trong đường hầm, hoàn toàn không quan tâm đến tia sáng thông ra thế giới bên ngoài, chỉ biến về nguyên hình co lại thành một cục tròn.
Chờ đến phát chán thì cậu lại đung đưa cái đuôi.
"Meo meo meo?"
1551, khi nào nhân viên dọn phân mới trở lại vậy?
1551 chỉ tiếc mài sắt không thành kim liếc mắt nhìn cậu, con mèo ngốc này không ý thức được bây giờ mình có thể bỏ trốn à?
Hoặc nói là cậu hoàn toàn không nghĩ đến việc rời khỏi Moss.
Nếu như bình thường mà nói thì cậu như vậy là đã phá vỡ thiết lập tính cách, nhưng có lẽ ý thức thế giới bất công đã mắt nhắm mắt mở với cậu rồi.
Đường Hi đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, meo meo hỏi: "Evans sẽ không có chuyện gì chứ?"
Bạn thân trúc mã của nguyên chủ đối xử với cậu rất tốt, cậu không muốn thấy hắn gặp chuyện.
Vốn dĩ nhân loại có phần thắng rất thấp khi đối đầu với ma cà rồng, chớ nói chi đến việc nơi này là tiệc rượu của ma cà rồng cấp cao.
1551 hừ một tiếng:【Cậu nghĩ gì thế, dẫu sao hắn vẫn là đứa con vận mệnh, sao lại dễ gặp chuyện như vậy chứ.】
Đường Hi nhắc nhở:【Nhưng nhân vật phản diện bây giờ là do thẩm phán cấp cao nhất thủ vai đó.】
Dù không có ký ức nhưng sức mạnh kinh khủng vẫn còn đó.
1551:【...!Evans nguy rồi!】
Tác giả có lời muốn nói:
Kịch bản mà Moss cầm chính là ngược luyến tàn tâm, còn kịch bản của Đường Hi chính là ngọt sủng yêu chiều √.