KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 32: Cổ Băng Long Quy

Một ngày này, khắp Thanh Dương quận, và các quận lân cận, đều lan truyền ba tin tức mà nghe xong phải kinh người.

“Âu Dương Kiệt, tên phế vật từng bị Âu Dương gia trục xuất khỏi gia tộc, bị người đến từ hôn, lại trở thành quán quân Môn phái Luận võ”

“Thập lưu môn phái Thương Sơn phái cùng Tam lưu Tông môn, hai năm sau luận bàn võ học giữa hai đệ tử”

“Phu nhân của chưởng môn Thương Sơn phái, một mình trấn áp cả quần hùng, kể cả Trưởng lão Thái Huyền Thánh tông cũng bị đè ép”

Tin tức nhanh chóng lan rộng, người tin kẻ không, nhao nhao bàn tán.

Đương nhiên, tin tức lan truyền ra chỉ có hai thế lực là đứng ngồi không yên.

Một là Âu Dương gia tộc ở Hoa Dương thành.

Hai là Tam lưu tông môn Thái Huyền Thánh tông ở Mạc Phủ quận.

Cả hai thế lực này sau khi kết thúc Môn phái Luận võ đều hành động.

“Lý tổng quản. Ở đây là 100 vạn kim tệ, lão dẫn bọn đệ tử đến Hàn Vân thành mua rượu cùng thức ăn, tối nay chúng ta mở tiệc” ngồi ở Đại điện, Vương Nhất Tự nói.

“Được. Lão nô đi làm ngay” Lý tổng quản cúi đầu sau đó đi ra.

Vương Nhất Tự nhấp một ngụm trà, nhìn đám đệ tử

“Năm người các ngươi ở Môn phái Luận võ làm bản tọa rất hài lòng. Bản tọa thưởng cho mỗi người một viên Cảnh giới đan. Cầm lấy”.

Vương Nhất Tự lấy ra Đan dược phát cho đệ tử.

Năm người nhận được Đan dược đều phục dụng ngay.

Cũng là lúc trước đã dùng qua nên bây giờ cũng không bất ngờ cho lắm.

Triệu Thiên Tuyết cùng Trương Tấn tấn thăng Nhị phẩm Võ Tôn.

Lục Thiên Cầm cũng lên được Nhị phẩm Võ Vương.

Lý Liên Hoa đạt được Võ Tông đỉnh phong.

Còn Âu Dương Kiệt đã tăng lên Võ Đồ đỉnh phong.

“Chưởng môn. Theo như ta biết, Đan dược chỉ giúp tấn thăng một cấp độ. Ta làm sao lại từ Nhất phẩm Võ Đồ một bước tiến lên Đỉnh phong Võ Đồ?” Âu Dương Kiệt ngốc trệ.

“Không vui hay gì?” Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

“Vui. Đệ tử đương nhiên rất vui” Âu Dương Kiệt sốt sắng.

“Cũng xem như món quà bản tọa tặng ngươi khi đoạt được giải quán quân. Còn nữa...”

Vương Nhất Tự lấy ra khẩu AWM, sau đó trao cho Âu Dương Kiệt

“Như đã hứa, từ nay về sau thứ này sẽ thuộc về ngươi, nên cố gắng hơn nữa”

Âu Dương Kiệt nhận lấy súng, liền quỳ xuống hành lễ “Đệ tử sẽ không làm chưởng môn thất vọng”

Gật đầu hài lòng, Vương Nhất Tự lại nói tiếp.

“Ước hẹn hai năm giữa ngươi và Thái Huyền Thánh tông, bản tọa sẽ hết sức trợ giúp. Từ bây giờ, hễ có bất cứ trở ngại nào trong quá trình tu luyện, ngươi có thể hỏi bản tọa, bất cứ lúc nào. Cần tài nguyên gì cứ việc nói, bản tọa sẽ đáp ứng tất cả. Mau chóng mạnh lên thật nhanh cho bản tọa”

“Đệ tử minh bạch”

“Các sư tỷ (muội) sư huynh cũng sẽ giúp ngươi”

Đám người Thiên Tuyết gật gật đầu.

Âu Dương Kiệt ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

“Thiên Tuyết, bản tọa ở đây có một loại yếu quyết chưởng pháp mới, ngươi đem phát cho mỗi đệ tử một quyển” đoạn Vương Nhất Tự lấy ra không gian giới chỉ đưa cho Thiên Tuyết.

“Chưởng môn. Tâm pháp này tên là gì?” Thiên Tuyết hỏi.

“Là Bàn Long Kích yếu quyết. Một chưởng pháp Vương phẩm”

Đôi mắt đám đệ tử liền sáng rực lên.

Bọn hắn đã luyện Tu La chưởng ấn, đã biết cái vi diệu trong đó.

Bây giờ chưởng môn lại cho thêm một chưởng pháp thuộc hàng Vương phẩm, thực làm cho bọn hắn phấn khích muốn tập luyện ngay.

“Được rồi. Giải tán” Vương Nhất Tự xua tay.

“Vâng” Đám đệ tử cúi đầu lui ra.

“Tới công chuyện” Vương Nhất Tự lấy ra máy ấp trứng.

Hắn sau mày mò thêm vào Tinh hạch.

“Tỉ lệ thành công: 300%” bảng thông báo hiện lên.

“Bắt đầu quá trình ấp trứng” hệ thống thông báo.

“Quá trình ấp trứng sẽ kết thúc sau 5 phút” hệ thống thông báo.

Hắn sốt ruột nhìn đồng hồ đếm ngược hiện trên máy.

Tố Tố cùng Phiến La ngồi ở hai bên cũng cùng chung tâm trạng.

“Quá trình ấp trứng sẽ kết thúc sau: 3, 2, 1...”

“Ấp trứng hoàn tất” hệ thống thông báo.

Máy ấp trứng chợt phát sáng lên.

Ánh sáng chói lóa bao trùm cả Đại điện.

Đám đệ tử đang tập luyện ở Diễn võ tràng nhìn thấy ánh sáng hắt ra từ Đại điện cũng nhao nhao đến xem xem.

Bang!

Ánh sáng chợt thu về, một bóng Linh thú lù lù hiện ra.

Cả đám người hiển hiện ra gương mặt ngốc trệ.

Trước mặt bọn người xuất hiện một con Rùa khồng lồ, cao gần hai thước.

Trên mai ánh vàng có nhiều đường vân. Bốn chân tựa như chân cá sấu. Đầu rồng, đuôi rồng.

Hừ... hừ...

Con thú lắc lư thân thể một cái, thở ra một luồng Hàn khí lạnh lẽo.

Quanh thân tỏa ra một khí tức đáng sợ, khiến cho đám đệ tử run run.

Lục Thiên Cầm nhìn thấy con thú bộc lộ ra khí tức, miệng lẩm bẩm “Khí tức này.... là Võ Hoàng....”

Vương Nhất Tự phấn khích không thôi.

“Ting! Chúc mừng chủ nhân ấp thành công Cổ Băng Long Quy” hệ thống thông báo.

Vương Nhất Tự thắc mắc “Cổ Băng Long Quy?”

“Là biến dị rất hiếm của loài Long Quy. Mang trên mình Băng hệ thuộc tính. Hội tụ khí lực thiên địa. Vừa sinh ra đã ở cảnh giới Võ Hoàng Nhất phẩm” hệ thống phân tích.

“Rất là mạnh sao?”

“Rất mạnh!”

“Chủ nhân có muốn ký Khế ước thú với Cổ Băng Long Quy?” hệ thống hỏi.

“Đương nhiên” Vương Nhất Tự đáp.

Một luồng hào quang chợt bao bọc lấy thân thể Long Quy, con thú cúi đầu khuỵu xuống.

Luồng hào quang từ từ bay đến quanh Vương Nhất Tự, sau đó thu vào bên trong cơ thể.

“Ký kết Khế ước thú hoàn tất” hệ thống thông báo.

Đám đệ tử trố mắt nhìn, vừa khen vừa xuýt xoa.

“Đây là thú khế ước của chưởng môn a?”

“Trông bộ dạng có thể đoán là nó rất mạnh a”

Vương Nhất Tự hài lòng.

“Tham kiến chủ nhân” một giọng nói ôn tồn vang lên.

Cả đám người ngơ ngác.

“Ngươi... biết nói chuyện?” Vương Nhất Tự nhìn Long Quy hỏi.

“Vâng”

“Đây là Linh thú cấp cao. Dĩ nhiên là biết nói. Hỏi thừa” hệ thống bĩu môi.

Vương Nhất Tự mỉm cười hài lòng.

“Phu quân. Khế ước thú này của chàng xem ra khá đặc biệt a” Tố Tố lại gần Long Quy.

Phiến La cũng đi đến, đặt tay lên mai rùa cảm nhận “Đây hẳn là một Linh thú. Lại còn là một loại cực hiếm. Mạnh. Rất mạnh”

Đám đệ tử khóe miệng vi rút.

Cả bọn đều biết, ở Tinh không Đại lục, Linh thú là hiếm tới mức nào.

Nhưng con này không những là Linh thú, mà còn là loại siêu hiếm.

Hiếm trong hiếm.

“Chủ nhân. Khả năng của Linh thú là rất nhiều, nếu khai thác tốt, sẽ rất có lợi a” hệ thống nhắc nhở.

Vương Nhất Tự nhíu mày nhìn Cổ Băng Long Quy.

“Khế ước thú vừa ký kết, ngươi cũng nên là tự chứng minh bản thân một chút a.”

Như hiểu được câu nói của Vương Nhất Tự, Cổ Băng Long Quy liền dậm mạnh một chân xuống đất.

Dưới mặt đất liền hiện lên một vòng tròn Trận pháp.

Trong chốc lát, toàn bộ Thương Sơn phái được bao bọc bởi một màn chắn.

Vương Nhất Tự cùng đám người bước ra Đại điện quan sát.

“Đây là...?”

Cổ Băng Long Quy chậm chạp bò ra, vòng tròn Trận pháp cũng biến mất.

“Chủ nhân. Đây là Hộ sơn trận pháp ta vừa thi triển ra. Bao bọc toàn bộ ngọn núi này” Long Quy ôn tồn giải thích.

Hộ sơn trận pháp?

“Đây là trận pháp phòng vệ, có thể ngăn được những đòn tấn công hướng vào môn phái” Long Quy lại giải thích. Sau đó thở ra một hơi khí lạnh.

Trong giây lát, Thiên địa Linh khí bao quanh Thương sơn đỉnh trở nên nồng đậm gấp mấy lần.

Đám người cảm nhận được mật độ Linh khí xung quanh gia tăng lên rất nhiều, đều trở nên ngốc trệ.

“Đây cũng là khả năng của ngươi?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Đúng vậy” Long Quy gật gật đầu.

Hài lòng.

Siêu cấp hài lòng.

Vương Nhất Tự cười tươi.

Một con Linh thú vừa có thể thi triển Hộ sơn đại trận. Lại có thể giúp gia tăng mật độ Thiên địa Linh khí xung quanh, khiến hắn rất hài lòng.

“Tốt a”

Đám đệ tử thì ngơ ngác không thôi.

Ngưu bức.

Quá là ngưu bức a.

“Đây chỉ là hình thái vừa ra đời, nên khả năng còn hạn chế. Nếu như tiến hóa, sẽ còn có nhiều khả năng khác nữa” hệ thống giải thích.

“Lại còn nhiều khả năng khác?” Vương Nhất Tự âm thầm ngạc nhiên.

Ba!

“Các ngươi đi tập luyện đi. Còn lo chuẩn bị tối nay tổ chức tiệc” Vương Nhất Tự ra lệnh cho đám đệ tử.

Bọn đệ tử dần dần tản ra.

Tiếp tục luyện tập, tinh thần có vẻ được nâng cao hơn.

Cổ Băng Long Quy không cần ăn uống, chỉ cần hấp thụ Thiên địa Linh khí để lớn lên.

Về sau được sắp xếp sống tại hồ nước phía sau ngoại viện.

Đêm đó, Thương Sơn phải tổ chức tiệc mừng chiến thắng ở Môn phái Luận võ.

Tất cả mọi người đều ăn uống no say, vui đùa thỏa thích.

Tất cả những áp lực tu luyện cũng tạm giải trừ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi