Độ dài: 74 chương
Lượt xem: 4
Tần Xán là một chàng đẹp trai cực kỳ xán lạn, được mọi người trong phòng thí nghiệm yêu quý. Nhưng Tạ Dĩ Tân là một ngoại lệ. Tần Xán: "Đàn anh, đây là hướng nghiên cứu mà tôi đã thực hiện, anh..." Tạ Dĩ Tân: "Xin lỗi, tôi không thích hợp tác." Tần Xán: "Tuần sau là tiệc sinh nhật của tôi, anh có..." Tạ Dĩ Tân: "Xin lỗi, tôi không có thời gian." Mặc dù Tạ Dĩ Tân có năng lực học thuật xuất sắc, nhưng lại lạnh lùng và xa cách. ——Và rồi vào một đêm mưa to, Tần Xán vô tình bắt gặp Tạ Dĩ Tân trong phòng thí nghiệm với khuôn mặt đỏ bừng dường như mất tỉnh táo. Trong lúc giằng co, tay Tạ Dĩ Tân chạm vào ngực Tần Xán. Tạ Dĩ Tân lẩm bẩm: "Mềm thật đấy." Tần Xán: "Gì cơ?" Tay Tạ Dĩ Tân tiếp tục trượt xuống bụng của Tần Xán, tự lẩm bẩm một mình: "Quả nhiên... sờ rất thích." Mặt Tần Xán đỏ bừng: "Đàn anh?!" Ngay giây tiếp theo, Tạ Dĩ Tân bất ngờ úp mặt vào ngực Tần Xán, thở hổn hển rồi nói: "Đừng động đậy." Tần Xán bị Tạ Dĩ Tân ôm trọn suốt đêm. Sau khi trời quang mây tạnh, cả hai đối diện mà không nói lời nào. Tạ Dĩ Tân chăm chú nhìn vào cánh tay rắn chắc của Tần Xán: "Tôi đồng ý hợp tác với cậu về đề tài nghiên cứu mà cậu đề xuất trước đó, nhưng từ nay trở đi, vào những ngày mưa nhẹ, cậu phải nắm tay tôi. Khi trời mưa vừa, cậu phải ôm tôi, và nếu mưa to, cậu phải ngủ cùng tôi. Được không?" Tần Xán:...? - Tạ Dĩ Tân mắc chứng bệnh cảm ứng thời tiết đặc biệt, mỗi khi trời mưa anh sẽ trở nên suy nhược và sốt cao. Chỉ khi được ôm ấp thứ gì đó mềm mại và ấm áp mới có thể thuyên giảm, và anh đặc biệt thèm khát cơ thể của Tần Xán(theo nghĩa đen) Tag: Happy Ending (HE), ngọt sủng, hài hước, niên hạ, công "vó tu", thụ "nói mà cưng" ().