LÀM SAO DIỄN TỐT VỊ HÔN THÊ



Lúc xế chiều, Kỷ Uấn Chi cứ khăng khăng muốn hiểu rõ thêm về tâm lý của cô vợ nhỏ, yên lặng bồi tiếp nàng làm chuyện nàng muốn làm.
Nhưng mà cô phát hiện cuộc sống sinh hoạt của cô vợ nhỏ này thực sự rất vô vị, sau một buổi chiều an lành, hiển nhiên ôm đồ ăn vặt ngồi xem chương trình tạp kỹ! Một chương trình tạp kỹ về tình yêu đầy rẫy mùi dấm hua!
Nhìn trên màn hình hai con người vừa cùng nhau nấu cơm vừa mày qua mắt lại, ánh mắt rất thân thiết nhìn vào đối phương, hết lần này đến lần khác nói "Cẩn thận một chút, đừng để cắt vào tay a.", "Cẩn thận một chút, dừng để dầu bắn trúng người em.", "Vẫn là để chị làm, em ở bên cạnh nghỉ ngơi đi." Và cứ như vậy, phụ đề còn đính kèm theo dòng chữ "Thực lực sủng thê", làm cho Kỷ Uấn Chi cảm thấy cực kì gai mắt.
Nhưng mà Giản Tiểu Y vậy mà lại xem say sưa ngon lành, thỉnh thoảng cắn lấy một miếng trái cây đông lạnh, vừa ăn vừa cười khúc khích.
"Lúc đang ăn đừng có cười, cẩn thận sặc." Kỷ Uấn Chi cau mày căn dặn.
Nhưng mà Giản Y hoàn toàn không thèm để ý đến cô, gần như là muốn chui vào trong TV cho rồi.
Kỷ Uấn Chi liền bất lực, trực tiếp chống gò má nằm chếch trên sofa nhìn cô vợ nhỏ.
Không lâu lắm lại nhìn thấy trên TV, hai cô gái đã làm xong bữa tối, đủ các thể loại mỹ vị được trưng bày lên bàn, đang chuẩn bị dùng cơm còn muốn chạm môi nhau, liền cho nhau một nụ hôn nhẹ, và nói với nhau rằng cả hai đã vất vả rồi.
Giản Y nhìn xem vừa kích động vừa hâm mộ.
"Còn bày đặt ra vẻ." Kỷ nào đó liền rất khó hiểu phong tình liếc xéo một cái, nhưng mà mới vừa nói xong liền tiếp nhận một ánh mắt hung ác từ vợ mình, trực tiếp ngoan ngoãn ngậm miệng.
Vợ càng ngày càng hung hăng thì phải làm sao bây giờ!
Không quấy rầy Giản Y nữa, chỉ là nhìn thấy nàng xem chuyện tình yêu của người khác lại tập trung như thế, Kỷ Uấn Chi có chút buồn bực.

Rõ ràng nàng nhìn thấy người khác hôn nhẹ liền rất kích động, tại sao mình muốn cùng với nàng hôn một cái, nàng liền ghét bỏ thậm chí còn muốn đánh người? Này phản khoa học a!
Kỷ Uấn Chi cẩn thận suy nghĩ lại một chút chính mình hết lần này tới lần khác cầu xin nàng, mỗi một lần đều bắt gặp phải ánh mắt lạnh căm từ Giản Y, đến cùng là chỗ nào có vấn đề đây?
Kỷ Uấn Chi đột nhiên thông suốt, nhớ tới lúc trước Giản Y nhìn thấy bức ảnh hai người ôm hôn trên tạp chí ML, thì nàng cũng từng lộ ra cảm xúc giống như bây giờ, cái biểu cảm ghen tị ấy.
Tại sao vậy chứ...
Nàng tại sao lại thích xem chuyện tình yêu của người khác đến vậy...
Quan sát Giản Y chằm chằm không chớp mắt, thì đột nhiên phát hiện nàng giờ khắc này lộ ra ánh mắt tràn ngập nhu tình lại tràn đầy mong đợi, tựa hồ như đã từng nhìn thấy ánh mắt này ở đâu đó...!Thật giống là...
Thẩm Lan!
Chắc chắn không sai, Tiểu Y lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Lan, suýt chút nữa đã bị câu hồn đi mất!
Ngày đó Thẩm Lan lên đồ hầm hố, khí chất ngự tỷ đúng là chiếm hết mười phần, hơn nữa cùng Tiểu Y lúc nói chuyện đều dùng một loại giọng điệu ôn nhu đại tỷ tỷ, ai, lẽ nào tên tiểu tử Thẩm Lan kia thể hiện như thế thì sẽ trông rất thu hút ư?

Ôn nhu đại tỷ tỷ với dáng vẻ ngự tỷ, này chẳng phải là đang nói mình sao???
Kỷ Uấn Chi nghĩ như vậy liền lập tức đứng dậy, tiến vào phòng ngủ.
Tôi Kỷ nào đó ngày hôm nay liền để bà xã mở mang kiến thức một chút cái gì mới gọi là ôn nhu ngự tỷ!
Không lâu lắm, Kỷ Uấn Chi liền từ phòng ngủ đi ra.
"Khụ." Ho nhẹ hai tiếng, nỗ lực hấp dẫn sự chú ý của Giản Y.
"Khụ, Tiểu Y?" Nhưng mà Giản Y căn bản không hề để ý đến cô, Kỷ nào đó bất lực lại gọi một tiếng.
"A." Giản Y rất qua loa đáp lời.
Kỷ Uấn Chi thầm thở dài, bà xã cả mình a, lúc nào mới có thể đem mình đặt lên trên hàng đầu đây?
Cô không gọi nữa bèn đi tới ngồi ở trên sofa, nhìn Giản Y một hồi thì thấy nàng vẫn còn đang cầm hộp trái cây đông lạnh đã ăn gần hết, rất chủ động lại giúp nàng mở ra một hộp khác, dùng muỗng múc một miếng nhỏ đưa cho nàng.
"A."
Giản Y rất phối hợp mở miệng ăn lấy, lúc này mới dành thời gian nhìn Kỷ Uấn Chi một chút.
Nhưng mà vừa nhìn sang, Giản Y chính là ngẩn ra, liền thấy Kỷ Uấn Chi đã đổi sang một cái áo sơmi màu xanh lam nhạt, quần tây màu trắng, vóc người phi thường đẹp, tóc dài hơi xoăn nhẹ xõa ngang vai, trang điểm vô cùng tự nhiên còn tô điểm thêm bằng vài món trang sức, còn xịt cả nước hoa!
Đôi mắt của nàng hiện giờ dường như đang có sóng nước lưu chuyển, vừa sâu thẳm lại vừa thâm trầm.
"Hả?" Kỷ Uấn Chi lại múc một muỗng trái cây đưa về phía nàng, khóe miệng mang theo ý cười nhợt nhạt.
Giản Tiểu Y trái tim đã ngừng lại bỗng đập một cái, Kỷ Uấn Chi trông rất đẹp, chính là kiểu đẹp vừa phải không làm người khác quá chói mắt.
Chầm chậm há miệng nhận lấy trái cây, so với miếng vừa nãy ăn có vẻ còn ngọt hơn!
Xong.
Giản Y trong lòng hơi hồi hộp một chút, chính mình sợ là lại bị bệnh một lần nữa, đối với loại ôn nhu đại tỷ tỷ này, chính là không có sức phản kháng a a a!!!
"Còn muốn ăn sao?" Kỷ Uấn Chi cười thầm, tên tiểu tử này ngậm lấy miếng trái cây kia mà quên mất cả nhai, hai đôi mắt to tròn đều dán hết lên trên người mình, này, quả nhiên mình Kỷ nào đó thực sự là mị lực vô cùng a ~
Giản Y nhếch miệng, vội vàng nhìn đi chỗ khác, không thể nhìn không thể nhìn, cô ấy là Kỷ Uấn Chi, là nữ nhân không có liêm sĩ, không hề đứng đắn được một giây phút nào, Kỷ Uấn Chi!!! Không thể bị hình tượng giả tạo trước mắt che đậy, Giản Tiểu Y, mày mau tỉnh táo lại đi!!!
"Không, không ăn." Giản Y lắc đầu, từ chối Kỷ Uấn Chi.
"Vậy chị ăn nha?" Kỷ Uấn Chi ôn nhu nói, đem muỗng trái cây đưa vào miệng chậm rãi thưởng thức.

Giản Y hiếu kỳ nhìn lướt qua Kỷ Uấn Chi, liền thấy động tác của cô rất tao nhã, giơ tay nhấc chân cùng lúc trước thực sự là khác một trời một vực.
Ô ô ô, nhìn cô ấy ăn trông ngon quá!!
"Em là đang nhìn trái cây hay là đang nhìn chị." Kỷ Uấn Chi cười cười, nhìn màn hình tivi.
Giản Y vừa nghe lập tức thu hồi ánh mắt, chuyên tâm xem ti vi.
Này ~ ánh mắt của bà xã cuối cùng đã dừng lại trên người mình lâu hơn một chút, mình pk với trái cây đông lạnh, thắng lợi mỹ mãn!
Kỷ Uấn Chi không nói gì thêm, chỉ là yên lặng ăn trái cây.

Ngược lại là Giản Y, một đôi mắt lúc nào cũng bất giác mà liếc về phía cô.
Kỷ Uấn Chi tuy nói không có đang nhìn Giản Y, nhưng vẫn là quan tâm đến nhất cử nhất động của nàng, quả nhiên thời điểm chính mình không như thế mà lấy lòng nàng, nàng liền bắt đầu đứng ngồi không yên ~
Hai người có vẻ như nghiêm túc cẩn thận, kỳ thực từng người đều mang ý đồ xấu của riêng mình, yên lặng xem tivi.
"Khụ." Đột nhiên một tiếng ho nhẹ, đánh vỡ bầu không khí quỷ dị này.
"Cô sao, làm sao?" Giản Y lời vừa ra khỏi miệng, đã tự trách bản thân sao lại tài lanh đến thế, chủ động như thế làm gì!
Kỷ Uấn Chi lắc đầu một cái, lại khụ hai tiếng.
"Bị sốt không, không thể ăn, ăn đồ ăn vặt!" Giản Y thấy thế, vội vã đem hộp trái cây đông lạnh cô đang cầm trên tay đặt lên khay trà trước mặt.
"Không có chuyện gì."
"Chị bình thường không thích ăn đồ vặt, nhưng nhìn thấy em thích ăn như thế, nên muốn nếm thử xem là mùi vị gì." Kỷ Uấn Chi ôn nhu nói.
"Em rất thích ăn đồ ăn vặt sao?" Kỷ Uấn Chi hỏi.
"Ừ, nhưng, thế nhưng, ở nhà, mẹ cũng không, không cho tôi ăn.

A a di liền lén, lén lút, mua cho tôi."
"Là như vậy sao." Kỷ Uấn Chi trong lòng vui vẻ, Tiểu Y chính là rất ít khi đề cập với mình về người nhà của nàng, này không phải có tiến bộ thêm chút sao!

Nhìn trên bàn bày đủ loại trái cây đông lạnh, "Những thứ này em đều ăn qua hết rồi sao?"
"Ừ!"
"Chị không tin."
"Hả?"
"Vậy chị sẽ kiểm tra em." Kỷ Uấn Chi tâm niệm thay đổi rất nhanh, trong bụng ấp ủ ý nghĩ xấu xa.
Giản Tiểu Y gật đầu một cái, là một tín đồ ăn uống chính hiệu còn phải bị cô kiểm tra? Vậy tôi đây sao còn được gọi là tín đồ ăn uống nữa đây?
"Nhắm mắt lại." Kỷ Uấn Chi nói.
Giản Y quả đoán nhắm mắt lại, "Đến, đến đây đi."
Kỷ Uấn Chi tiện tay cầm đại một hộp trái cây đông lạnh nào đó, mở ra, dùng muỗng múc một miếng, "Mở miệng."
"A."
Đưa đến miệng Giản Y.
Nhìn Giản Y khuôn hàm nhai nhai, thực sự là đáng yêu a.
"Này, cái này là nho, quả nho!" Vô cùng chắc nịch nói.
"Ừm, vậy thì thử cái này." Kỷ Uấn Chi lại mở ra thêm một hộp khác.
"A, vị sữa chua!"
"Không tệ a." Kỷ Uấn Chi gật gù, lại mở ra hộp khác.
"Còn cái này?"
"Quả xoài!"
Kỷ Uấn Chi nở nụ cười xấu xa, nhìn dáng vẻ Giản Y đang mở miệng chờ đợi được cho ăn, "Còn cái này, cái này thì sao?"
Dứt lời liền cúi người thấp xuống, bờ môi ấm áp chạm nhẹ trên môi Giản Y, đầu lưỡi tinh xảo trực tiếp trượt vào trong miệng, trắng trợn không kiêng dè mà ngang nhiên quấy phá.
"A!" Giản Y một tiếng thở nhẹ, vừa định trốn tránh phần eo liền bị đôi tay nào đó siết chặt lại.
Đầu lưỡi Kỷ Uấn Chi nhẹ nhàng từ tốn quấn lấy đầu lưỡi của Giản Y, cô nhóc này vừa rồi mới ăn trái cây, đầu lưỡi có hơi lạnh, còn mang theo một chút vị ngọt.

Kỷ Uấn Chi có hơi ôn nhu liếm láp, nghiêm túc vô cùng, như đang thưởng thức xem mùi vị của trái cây là như thế nào.
Giản Y bị hành động bất thình lình Kỷ Uấn Chi doạ cho bối rối, những cũng vẫn thuận theo ý của cô mà chiều lòng, đầu lưỡi bị Kỷ Uấn Chi liếm đến nhột, ngực thì càng giống như nai con chạy loạn, va chỗ này chỗ kia, ầm ầm đập liên hồi.
Kỷ Uấn Chi bất thình lình hôn sâu, Giản Y không tự kìm hãm được cứ thế mà nghênh đón hợp tác, hai người dây dưa thật lâu, gần như là muốn nghẹt thở.

Kỷ Uấn Chi sau một lúc mơi chịu nới lỏng đôi môi, liền hơi phát ra một tiếng chép miệng rất nhẹ, nhất thời để Giản Y không đất dung thân, mặt cười đỏ bừng bừng chôn ở bả vai Kỷ Uấn Chi, không dám ngẩng đầu lên.
Quá mất mặt, quá mất mặt quá mất mặt!!!
Kỷ Uấn Chi xoa xoa đầu của nàng, nhìn nàng thuận theo nằm nhoài trong lồng ngực của mình, trong lòng khỏi nói vô cùng mãn nguyện.
Dùng gò má hơi hơi sượt nhẹ bên vành tai của nàng, "Cái này, là vị gì?" Nhẹ giọng nói.
Giản Y lập tức bối rối, đem đầu chôn càng sâu hơn nữa, yên lặng tỉnh lại, chính mình vừa nãy làm sao lại không có đạp cô ấy ra? Cho cô ấy một cái tát cũng được a! Nghĩ tới vừa nãy khi Kỷ Uấn Chi hôn môi chính mình, chính mình không chỉ không từ chối ngược lại còn vô cùng nghênh đón phối hợp với cô, Giản Y liền chột dạ, không hay rồi, tại sao lại có thể không có liêm sỉ như thế!!!
"Ngọt sao?" Kỷ Uấn Chi hỏi.
"Đừng, đừng nói..."
"Em không trả lời thì chị vẫn sẽ cứ hỏi tiếp." Kỷ Uấn Chi cười cười sau đấy ngồi thẳng lên, không cho Giản Y làm con rùa đen rụt đầu.
Giản Y đem mặt xoay qua một bên, Kỷ Uấn Chi liền khẽ vuốt ve gò má của nàng, để cho nàng nhìn thẳng chính mình.
"Ngọt sao?"
Giản Y mím mím đôi môi, một mặt e thẹn.
"Ngọt ư ~ "
Giản Y khẩn trương cúi đầu, cả người đều co quắp lại.
Kỷ Uấn Chi trong lòng thích nàng đến nỗi cũng không muốn để nàng xấu hổ nữa, liền để nàng hướng về trong lồng ngực của mình một hồi lâu, vuốt ve đầu nàng sau đấy đặt nàng lên chính bả vai của mình.
"Là trái cây đông lạnh ăn ngon, hay là, chị ăn ngon?"
"A..."
"Không muốn em do dự, mau trả lời."
"Ừm...!cô, cô..."
"Yêu thích chị đến thế sao?" Kỷ Uấn Chi hỏi tới.
"Ừm...!Này..."
"Chị cũng yêu thích em, tất cả mọi thứ về em." Kỷ Uấn Chi thâm tình một lời.
Giản Y hơi run run, trong lòng lần thứ hai tiếp tục có một tia gợn sóng.
Mím mím môi, ngọt, thật ngọt, như thể được bao bọc trong mật đường vậy.
Đánh bạo ngẩng đầu lên, nhìn Kỷ Uấn Chi trên miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt, nếu như cô ấy vẫn như vậy thì tốt rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi