Mà trước khi nghe được thanh âm này, một cổ mê điệp hương hoa cũng đã trước một bước tràn ngập nơi
chóp mũi, loại mùi thơm này quả thực còn mê người hơn cả mùi thơm cơ thể của nữ tử.
Chỉ một tia làn gió thơm, một thanh âm, cũng đã khiến người không thể tự chủ, trước mắt sinh ra tưởng tượng mê ly, như thấy được một yêu cơ
tuyệt đại không mảnh vải che thân.
Sáu tên đệ tử Tà Tông, nghe được thanh âm này, toàn bộ biến sắc, mãnh
liệt quỳ trên mặt đất, áp sát đầu trên mặt đất, cùng kêu lên nói:
- Cung nghênh điện hạ!
- Một đám phế vật, mặt mũi Sâm La đệ thất điện đều bị các ngươi làm mất hết, biết rõ nên làm như thế nào rồi chứ?
Thanh âm kia lại trở nên sẳng giọng bá đạo, khiến tóc gáy toàn thân người đều dựng đứng lên.
Mùi thơm trong không khí cũng lập tức biến đổi, biến thành tuyết liên lãnh hương.
Đây là mùi thơm cơ thể của nàng, theo tâm tình nàng biến hóa mà mùi thơm phát ra cũng bất đồng.
Sáu tiếng kêu thảm trầm thấp đồng thời vang lên.
Sáu tên đệ tử Sâm La Điện đệ thất điện này vậy mà đều chém xuống một ngón tay của mình, bàn tay biến thành đỏ như máu.
- Một điện hạ Tà Tông... Cái này chơi lớn rồi...
Phong Phi Vân sờ lên chóp mũi của mình, đây là lần đầu tiên nghe được
mùi thơm mê người như vậy, nhưng ngoại trừ mùi thơm và thanh âm của nàng ra thì ngay cả một cái bóng của Vạn Hương Sầm cũng không thấy.
Trong không khí, lưu hương hoa.
Vạn Hương Sầm không xuất hiện, nhưng mùi thơm vạn hoa mê điệp trên người nàng vẫn đang lượn lờ, hiển nhiên nàng đã ở ngay tại phụ cận.
Sáu tên đệ tử Tà Tông kia từ trên mặt đất bò lên, trong tay cầm lấy đoạn chỉ máu chảy đầm đìa, vô cùng kính sợ đứng ở đó, thân người cong lại,
thật giống như đang thăm viếng Thần chi vậy.
Triệu Điền khiếp sợ nói không nên lời, những đệ tử Tà Tông này đều thuộc hàng đỉnh tiêm, tiến nhập Thần Cơ Đại viên mãn, ở bất kỳ nơi nào cũng
là một phương hùng chủ, nhưng giờ phút này lại kính sợ một nữ nhân như
vậy.
Chẳng lẽ vị điện hạ Sâm La Điện đệ thất điện kia lại đáng sợ vậy sao?
- Điện hạ chúng ta cố ý mời chào các hạ, trở thành Hộ Điện Giả của Sâm
La Điện đệ thất điện, không biết Thiên phu đại nhân định như thế nào?
Một nam tử sắc mặt hiện hồng, mặc một bộ áo đen, đứng trên đỉnh một gốc tuyết tùng đầy tuyết đọng nói.
Nam tử này thanh âm lanh lảnh, có một loại cảm giác ẻo lả, trường bào
màu đen bị gió lạnh thổi bay một góc, lộ ra nho bào màu trắng phía dưới.
Hắn tới thập phần quỷ dị, bóng đen lóe lên, hắn đã xuất hiện ở chỗ đó.
Phong Phi Vân cảm thấy một cổ hàn ý khiếp người giống như Cừu Hàn Huyền
Băng dưới lòng đất, hắn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào người trên ngọn
cây kia, cười nói:
- Hộ Điện Giả, đây là chức vụ gì thế?
Phong Phi Vân con mắt co rụt lại, tự nhiên thấy được áo đạo màu trắng dưới áo đen mà nam tử kia mang.
- Ha ha!
Nam tử này lãng tiếng cười dài, nói:
- Sâm La Điện Thập Điện, mỗi một điện đều có một vị điện hạ, chính là
người mạnh nhất trong một đời tuổi trẻ mỗi điện. Mà dưới trướng mỗi một
vị điện hạ lại có ba gã hộ điện giả, tu vị nghịch thiên, gần với điện
hạ.
- Trăm năm sau, khi điện hạ kế thừa điện chủ vị, Hộ Điện Giả cũng sẽ trở thành Hộ Điện thần tướng, địa vị chỉ dưới Điện chủ và Phó điện chủ.
Ngươi nói chức quan này thế này? Đừng nói là một tên Thần Võ Quân Thiên
phu, coi như là Thần tướng thống lĩnh trăm vạn hùng binh Thần Võ Quân so ra vẫn kém một đầu ngón tay của Hộ Điện thần tướng!
Thần Võ Quân, chính là chiến lực mạnh nhất Thần Tấn vương triều, có thể
chỉ huy diệt tiên giáo, đồ diệt một phương tu tiên gia tộc cấp bá chủ.
Quan giai chia làm: Thập phu trưởng, Bách phu trưởng, Thiên phu trưởng, Vạn phu trưởng, Tướng quân lệnh, Thần tướng, Thiên hầu.
Tướng quân lệnh, có thể thống lĩnh mười vạn Thần Võ Quân.
Thần tướng, có thể thống lĩnh trăm vạn Thần Võ Quân.
Thiên hầu, địa vị tuyệt cao, bình thường đều là tồn tại từ lúc Thần Tấn
vương triều thành lập, chính là thừa kế vương hầu, truyền thừa mấy ngàn
năm, sau lưng có được gia tộc khổng lồ cổ xưa, Thần Võ Quân dưới trướng
ít nhất cũng có mấy ngàn vạn.
Một ít Thiên hầu, thậm chí có thể có được hơn một tỷ Thần Võ Quân.
Ở Thần Tấn vương triều, gia tộc môn phiệt quá nhiều, cao cấp nhất tự
nhiên chính là Tứ đại môn phiệt, mà gia tộc của mười tám chư thiên hầu
gia chính là gia tộc đỉnh tiêm tầng thứ hai.
Về phần như Nam Thái Phủ Phong gia, Tần gia, Kỷ gia, những gia tộc xưng
bá một phương này tuy rằng nhìn như cường đại cường thịnh, nhưng so với
Thiên hầu gia tộc lại kém mấy chục lần, so với gia tộc cấp bậc như Tứ
đại môn phiệt thì lại càng không cần phải nói.
Mười támThiên hầu phủ và Tứ đại môn phiệt chính là vương hầu tướng tướng của Thần Tấn vương triều, Vương tôn quý tộc hầu hết đều là môn hạ các
gia tộc này.
Như những gia tộc như Phong gia, Tần gia tuy rằng cũng truyền thừa ngàn
năm, nhưng lại không cách nào so với nội tình mấy ngàn năm của người
khác, chỉ có thể coi là địa chủ hào phú ở một nơi nhỏ bé thôi.
Có thể nói Thần Võ Quân quả thật vô cùng cường đại, nhưng Thần Võ Quân
dưới trướng một Thiên hầu đã là mấy ngàn vạn, có mấy vạn tên Thiên phu
trưởng.
Một Thần Võ Quân Thiên phu quân gia, quả thật chỉ có thể coi là "Rau cải trắng" .
Nếu Phong Đại Ngưu thật là Thần Võ Quân Thiên phu, có người muốn mời
chào hắn làm Hộ Điện Giả cho Tà Tông điện hạ, hắn khẳng định sẽ đồng ý,
nhưng Phong Đại Ngưu lại không phải Phong Đại Ngưu.
Bít vy từ hùi bộ kiếm đạo độc tôn Truyện đó lấy cả nước mắt. Sau mấy bộ sau k theo nữa Chắc do bộ kiếm tôn hay quá nên có sự so sánh