LINH LA GIỚI

- "Không thể thế được, vừa rồi cảm giác của ta tuyệt đối không thể sai được! Nhất định có một gã thực lực rất cường đại vẫn theo sau ta!"
 
Hạ Ngôn hít nhẹ một hơi, thân mình vẫn nấp phía dưới bụi cây.
 
- "Hừm, cảm giác này đã biến mất!"
 
Thấy vẫn không có ai xuất hiện, Hạ Ngôn lại khiến ngũ cảm mở ra hết cỡ, tuy nhiên loại cảm giác quỷ dị lại lặng lẽ biến mất hoàn toàn. Nói cách khác, lúc này Hạ Ngôn đã không thể cảm giác được sự hiện diện của người kia nữa.
 
- "Chẳng lẽ hắn đã rời đi!?"
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, lúc này mới rời khỏi bụi cây, nhìn về phía sau.
 
Trên con đường vẫn không có một bóng người.
 
Bởi vì vẫn là sáng sớm nên không thấy một bóng xe ngựa nào, một mảnh yên tĩnh tràn ngập xung quanh. Chỉ thi thoảng lại có một vài tiếng chim hót từ trong rừng truyền tới.
 
Thổ Cẩu lúc này cũng nhanh chóng từ trong rừng chạy lại, đôi mắt xanh cũng lóe ra u quang nhìn về con đường đang bị sương trắng bao phủ xa xa giống như Hạ Ngôn.
 
- Vừa rồi có người theo dõi chúng ta, đúng không?!
 
Hạ Ngôn nhìn Thổ Cẩu, thanh âm nghiêm trọng chậm rãi nói.
 
- Ừ!
 
Thổ Cẩu nhếch mõm lên, lộ ra mấy chiếc răng nanh sắc bén, khẽ gật gật đầu.
 
- "Thôi, nếu hắn đã đi rồi thì có lẽ cũng là tình cờ mà không phải là nhằm vào chúng ta. Ừm, chúng ta đi làm việc chính thôi. Trước ta hãy tìm một chỗ yên tĩnh, sau đó phục dụng dược phẩm để tránh bị người ta vô ý quấy rầy".
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chuyển hướng nhìn về núi Ngọc Thủy.
 
Hạ Ngôn đã sớm cực kỳ quen thuộc núi Ngọc Thủy này. Sườn núi phía trước, chỉ sợ không có chỗ nào mà Hạ Ngôn chưa từng đặt chân lên. Trong thời gian tu luyện một năm nơi này, Hạ Ngôn đối với địa hình nơi đây đã cực kỳ hiểu rõ.
 
Hai đạo bóng xám nhanh chóng chạy về phía núi Ngọc Thủy. Sơn đạo gập ghềnh nhưng với hai bóng dáng này thì cũng không thấy khác gì với những con đường bằng phẳng cả!
 
Phủ viện Tịch gia!
 
Trên con đường phía trước đại môn có một đạo bóng đen đang vội vàng lao về phía Tịch gia.
 
Bốn gã hộ vệ trước cửa nhìn thấy người này lập tức khom mình thi lễ, sau đó cúi đầu nhường đường cho người này đi vào trong phủ viện. Người này mang một chiếc mặt nạ màu vàng nhạt, trong đôi mắt thỉnh thoảng lại lóe lên sát khí lạnh lẽo.
 
Chỉ cần hắn liếc mắt một cái cũng đủ để người ta phải kinh hồn táng đảm. Tuy nhiên, phần lớn thời gian thì ánh mắt hắn vẫn che dấu bên dưới chiếc mặt nạ, người khác không thể nhìn thấy ánh mắt lăng lệ này được.
 
Ánh mắt hắn đảo qua cũng không cảm giác được cái gì kỳ quái, lại càng không có chút ấn tượng gì dị thường, giống như một người bình thường mà thôi.
 
Sau khi hắc y nhân này tiến vào sân, hắn nhanh chóng đi qua tiền viện, đi thẳng tới hậu viện. Trong sân trước đại môn của hậu viện, hắc y nhân này dần đi chậm lại.
 
Cái sân này chính là phía trước phủ viện của Tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên.
 
Bên ngoài cửa viện tử cũng có hai tên hộ vệ tháo vát đứng trông giữ.
 
- Tô Ly đại nhân!
 
Hai tên hộ vệ cung kính thi lễ.
 
- Ừm, ta muốn gặp Tịch tộc trưởng.
 
Tô Ly khẽ phất tay một cái, thanh âm khàn khàn từ trong miệng hắn vang lên.
 
Hai tên hộ vệ kia nhìn nhau, sau đó cung kính nói:
 
- Xin ngài chờ một chút, ta đi thông báo cho Tộc trưởng!
 
Nói xong, một gã hộ vệ xoay người nhanh chóng đi vào trong viện tử.
 
Tô Ly đứng bên ngoài, thân mình bất động, lẳng lặng chờ đợi, giống như một cây cọc đứng thẳng. Mà một tên hộ vệ còn lại đứng bên ngoài thì ánh mắt lóe lên, len lén đánh giá Tô Ly. Đột nhiên ánh mắt Tô Ly chợt lóe lên, tên hộ vệ nhìn thấy ánh mắt của Tô Ly liền toàn thân đại chấn, hoảng hốt cúi đầu, trái tim đập loạn lên.
 
- Hừ!
 
Tô Ly hừ lạnh một tiếng.
 
- Tô Ly đại nhân, Tộc trưởng mời ngài nhanh tiến vào trong.
 
Tên hộ vệ đi thông báo nhanh chóng chạy từ bên trong ra, hướng về phía hắc y nhân ôm quyền nói.
 
Thân ảnh Tô Ly chợt lóe lên, cũng không biết đã có động tác như thế nào mà thân mình quỷ dị phiêu động, chỉ giây lát đã tiến vào trong đại môn.
 
Hai tên hộ vệ thấy một màn này đều trừng mắt kinh hãi, không thốt nên lời. Bọn họ chỉ cảm thấy một cái hoa mắt, bóng dáng của Tô Ly vừa ở đây đã xuất hiện bên trong sân. Nếu là Tô Ly mạnh mẽ xâm nhập thì bọn họ căn bản không kịp có động tác ngăn cản!
 
- Ha ha, Tô Ly tiên sinh vội vã đến tìm ta như thế, chắc là có tin tức tốt lành phải không!?
 
Tịch Phá Thiên từ phòng trong đi ra, cười lớn lên, tinh quang trong mắt tràn ra nhìn về phía hắc y nhân Tô Ly.
 
Tô Ly khẽ gật đầu, nhìn nhìn trái phải.
 
Ý cười trên mặt Tịch Phá Thiên càng tăng, tuy nhiên thanh âm lại đè thấp xuống rất nhiều, chỉ về một chiếc phòng bên phải nói:
 
- Chúng ta vào phòng kia nói chuyện, hắc hắc, Tô Ly tiên sinh quả nhiên danh bất hư truyền!
 
Hai người vào phòng liền đóng chặt cửa lại.
 
- Hắc hắc, thật không thể tưởng được, Tô Ly tiên sinh mới vào thành Ngọc Thủy không đến một ngày mà đã mang tới tin tức tốt lành cho ta!
 
Tịch Phá Thiên cười hắc hắc, nhìn Tô Ly với vẻ chờ mong.
 
Ánh mắt Tô Ly lúc này mới nổi lên biến hóa, thanh âm khàn khàn lại vang lên:
 
- Tịch tộc trưởng, ngươi để ta ám sát người được tuyển làm Tộc trưởng đời sau của Hạ gia mà lại không nói tình huống chân thực cho ta biết!
 
- Sao?
 
Tịch Phá Thiên kinh ngạc nói:
 
- Tô Ly tiên sinh, lời này là có ý gì?!
 
Tịch Phá Thiên cau mày, trong lòng thầm tính toán.
 
- Hừ, Tịch tộc trưởng. Ta từ thành Tử Diệp đặc biệt tới đây, đêm qua, ta ở bên ngoài Hạ phủ suốt một đêm nhưng lại không tìm được cơ hội tốt xuất thủ. Hạ phủ thủ vệ sâm nghiêm. Cho tới sáng này, ta mới thấy tên Hạ Ngôn kia đi ra ngoài, tuy nhiên bên người hắn lại mang theo một con Huyễn Ảnh Lang!
 
Tô Ly hừ lạnh lên tiếng.
 
- Cái gì? Huyễn Ảnh Lang?
 
Tịch Phá Thiên trong lòng chấn động!
 
Trong lòng Tịch Phá Thiên lại chợt nghĩ tới tin tức mà hắn được biết trước đây.
 
Mấy ngày trước, ở Phường thị của Hạ gia, con chó mà Hạ Ngôn mang theo lại cắn đứt được cánh tay của Mã Tang và Từ Dương Thủy. Tất cả mọi người ở đó đều nói đó là một con chó rất lợi hại. Nhưng hiện tại không ngờ Tô Ly lại nói đó chính là Huyễn Ảnh lang!
 
Huyễn Ảnh Lang tuy không phải là linh thú nhưng tuyệt đối là loại dã thú cực kỳ hung ác, hơn nữa lại am hiểu tốc độ, nên cực kỳ khó đối phó! Cho dù Linh sư cũng rất khó giết chết được nó.
 
Hạ Ngôn không ngờ nuôi dưỡng một con Huyễn Ảnh Lang!?
 
- Tịch Tộc trưởng, đêm qua khi chúng ta gặp nhau, ngươi cũng không cung cấp tin tức trọng yếu này cho ta. Hừ, nếu là người bình thường thì ta cũng trực tiếp dứt áo ra đi. Tuy nhiên, nể mặt Tịch tộc trưởng, ta đặc biệt trở về thông báo một tiếng.
 
Tô Ly chậm rãi nói, trong giọng nói cũng không có chút tức giận như vừa rồi nữa, thanh âm khàn khàn khôi phục lại vẻ lạnh nhạt!
 
Tịch Phá Thiên liền nói:
 
- Tô Ly tiên sinh, chuyện tình Huyễn Ảnh Lang ta quả thật không biết. Tô Ly tiên sinh, ngươi khẳng định đó là một con Huyễn Ảnh Lang mà không phải là một con chó bình thường ư?!
 
Tịch Phá Thiên vẫn cảm thấy có chút khó tin, thoáng trầm ngâm một chút!
 
Tô Ly cười lạnh nhìn Tịch Phá Thiên nói:
 
- Tô Ly ta giết qua vô số người, cũng gặp qua rất nhiều loại dã thú, chẳng lẽ ta còn không rõ sự khác nhau giữa một con chó thường với Huyễn Ảnh lang sao?! Con Huyễn Ảnh lang kia tuy diện mạo không khác gì chó thường nhưng tuyệt đối là một con Huyễn Ảnh Lang hung ác, tốc độ cực kỳ mau lẹ!
 
Buổi sáng ta vẫn theo dõi Hạ Ngôn, hắn mang theo con Huyễn Ảnh Lang tới chân núi Ngọc Thủy thì dừng lại. Hơn nữa, con Huyễn Ảnh Lang kia dường như còn phát hiện ra sự tồn tại của ta!
 
Tô Ly nói xong, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Tịch Phá Thiên.
 
- Tịch tộc trưởng, ngươi không đem tin tức này nói cho ta biết, thiếu chút nữa khiến ta mắc phải sai lầm lớn. Ngươi hẳn là đã biết quy củ của ta!
 
Trong lòng Tịch Phá Thiên cả kinh, hắn đương nhiên biết quy củ của loại người như Tô Ly này.
 
Tô Ly là một sát thủ vô cùng xuất sắc. Trong số những kẻ chết dưới tay hắn không ít tên là cường giả Linh sư! Tuy rằng hắn đưa ra giá tiền rất đắt nhưng quả thực hiệu suất cũng cực cao.
 
Tuy nhiên, điều sát thủ chú trọng đầu tiên là thù lao, mà thứ hai chính là tin tức về đối tượng bị ám sát, phải có tất cả tin tức.
 
Tịch Phá Thiên không đem tin tức về Thổ Cẩu nói cho Tô Ly, khó trách Tô Ly lại phẫn nộ.
 
- Tô Ly tiên sinh, chuyện này là tai đã sai!
 
Tịch Phá Thiên cũng phải cúi đầu một cách khó khăn, ánh mắt chợt lóe lên:
 
- Tuy nhiên, ta quả thật không biết đó là một con Huyễn Ảnh Lang. Mọi người trong thành đều nói đó chỉ là một con chó bình thường. Ta nghĩ, một con chó thường cũng phải nói cho tiên sinh biết sao?! Hy vọng Tô Ly tiên sinh có thể thông cảm! Hơn nữa không cần vì thế mà sinh ra bất mãn!
 
Sắc mặt của Tịch Phá Thiên lại trở nên nghiêm túc:
 
- Tuy nhiên, dù có một con Huyễn Ảnh Lang bên người thì nó cũng không gây trở ngại nhiều đối với Tô Ly tiên sinh chứ?
 
Với thực lực của Tô Ly, dù đánh chết một số Linh sư cũng là thoải mái. Hắn lại còn am hiểu ẩn nấp và ám sát. Hắn tuy rằng chỉ là một gã Linh sư trung kỳ nhưng dù một số Linh sư hậu kỳ cũng có thể bị hắn một chiêu giết chết.
 
- Một con Huyễn Ảnh Lang quả thật không thể gây trở ngại cho ta được. Tuy nhiên, có Huyễn Ảnh Lang bên cạnh, để giết chết được Hạ Ngôn thì độ khó cũng tăng lên không ít.
 
Tô Ly lạnh lùng cười.
 
- Tịch Tộc trưởng, nếu là tiếp tục nhiệm vụ này thì giá cả phải tăng thêm năm vạn kim tệ!
 
Hai hàm răng Tịch Phá Thiên cắn chặt, ánh mắt tối sầm lại, lửa giận trong lòng dâng lên.
 
Tuy nhiên, lúc này hắn chẳng lẽ lại cự tuyệt yêu cầu của Tô Ly?! Nếu là như thế chỉ sợ Tô Ly sẽ lập tức xoay người bước đi.
 
- "Giết chết Hạ Ngôn! Lúc này tuyệt đối không thể buông tha cho hắn được! Tên hỗn đản Hạ Phi Long đã mua được Linh Dịch kia, khả năng Hạ Ngôn đột phá Tiên Thiên đã gia tăng rất nhiều, nếu lúc này không tiêu diệt thì về sau hậu hoạn sẽ khôn lường!"
 
Trong lòng Tịch Phá Thiên, ý niệm này cấp tốc hiện lên, ánh mắt liên tục biến hóa!
 
Thấy vẻ mặt âm trầm của Tịch Phá Thiên, Tô Ly cũng không tiếp tục lên tiếng, chỉ chờ quyết định cuối cùng của Tịch Phá Thiên!
 
- "Liên quan đến sự tồn vong của Tịch gia ta, dùng thêm năm vạn kim tệ cũng không tính là gì cả!"
 
Khuôn mặt Tịch Phá Thiên dần khôi phục lại như thường, dù trong lòng khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn cười nói với Tô Ly:
 
- không thành vấn đề, nếu có thể giết chết Hạ Ngôn thì thù lao cứ dựa theo lời Tô Ly tiên sinh đi, không vấn đề gì cả.
 
- Vốn chúng ta đã thương nghị thù lao là hai mươi vạn, ta đã trả tiên sinh mười vạn. Sau khi thành công ta sẽ trả nốt phần còn lại. Vốn là mười vạn nhưng hiện tại cũng đã biến thành mười lăm vạn rồi!
 
Tịch Phá Thiên cười nói:
 
- Tô Ly tiên sinh, ngài có hoàn toàn nắm chắc không? Chuyện này không thể phát sinh biến cố gì được!
 
Tô Ly gật gật đầu, lệ quang trong mắt lóe lên, cười âm trầm nói:
 
- Hắc hắc, Tịch Tộc trưởng xin cứ yên tâm! Hơn nữa, ngài hãy chuẩn bị sẵn mười lăm vạn kim tệ trước đi. Ở dưới chủy thủ Linh Xà của ta, tên Hạ Ngôn kia tất nhiên không còn sống được quá trưa nữa đâu!
 
Nghe tới chủy thủ Linh Xà, Tịch Phá Thiên cũng phải mỉm cười. tương truyền, thanh chủy thủ của Tô Ly là một thanh thần binh hiếm thấy, cũng không biết rốt cuộc là sử dụng tài liệu gì mà tạo ra. Dù sao nó cũng là một chuôi chủy thủ cực kỳ sắc bén, vô kiên bất tồi! Chuôi chủy thủ này cũng là một vật báu vô giá, rất nhiều người thầm đoán nó được tạo thành từ một loại khoáng thạch đặc biệt!
 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi