LONG HUYẾT CHIẾN THẦN

Nghĩ tới đây, Yến Đan Thanh liền không hề để ý đến nữa, hắn còn muốn giữ lại lực lượng, để đối phó với Mạc Tiêu Lang nếu có thể đi ra từ biển lửa.

"Chỉ là Long Chiến Tinh Dã cũng muốn đánh bại ta.” Ly Từ Linh không sợ hãi chút nào, một lần nữa nàng thi triển ra Thước Sơn Ấn, từng ngọn núi áp đến Long Thần.

"Không đơn giản như trong tưởng tượng của người đâu." Long Thần lúc này đã sử dụng Chân Long Cửu Thiêm, triển khai hướng Yến Đan Thanh và Lý Từ Linh đánh tới, Thanh Long Chiến Kích trong tay liền được triển khai, từng đạo phong mang chiến tích sắc bén hướng Lý Từ Linh giết tới.

"Long Chiến Tinh Dã." Trong nháy mắt, vô số tiêu long quấn lấy Lý Từ Linh.

"Chút tài mọn mà thôi." Lý Tứ Linh không chút hoang mang, nhìn Long Thần, nàng biết, Long Chiến Tinh Dã của Long Thần còn không giết được nàng.

Ngay vào lúc này, nàng nhìn thấy ánh mắt Long Thần bỗng nhiên xuất hiện cảm giác khác thường, khiến cho trong lòng nàng kinh hãi. Lúc này, nàng tựa như đã bị cặp mắt kia hấp dẫn hoàn toàn, thân ảnh Long Thần liền trở nên mê huyễn, Lý Từ Linh cảm giác được bản thân giống như là đang ngủ trên một cái giường mềm mại vô cùng, gối trên đầu chính là một cánh tay có lực tráng kiện.

"Tại sao có thể như vậy?" Lý Từ Linh đột nhiên lấy lại tinh thần, sau đó khuôn mặt nàng kinh hãi. Thất thần ở trong chiến đấu, đây là điều tối kỵ nhất mà Lý Từ Linh ở thời khắc khẩn yếu trước mắt này, hết lần này tới lần khác phạm vào tối kỵ như vậy. Bởi vì trong một cái sát na thất thần này, một chiêu Long Chiến Tinh Dã Long Thần hoàn toàn phá nát công kích của nàng, phong mang chiến tích sắc bén là vậy, trực tiếp phủ xuống trên người nàng.

Khẩn yếu quan đầu, Lý Tử Linh chỉ có thể chật vật chạy trốn, thế nhưng, hoàn toàn không cách nào tránh né được công kích Long Thần. May mà, bởi vì quan hệ đến thế lực phía sau của nàng, Long Thần không có ý giết nàng, chiến tích của hắn tầng tầng vỗ vào bộ ngực của Lý Tứ Linh, trực tiếp chấn Lý Tử Linh bay ra ngoài, tại giữa không trung liền phun ra một ngụm máu tươi. Đợi đến khi nàng rơi xuống mặt đất, đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.

"Hóa ra, Phệ Tinh Yêu Đồng, lại dùng tốt đến vậy.” Long Thần lẩm bẩm nói.

Long Thần bỗng nhiên bùng phát lên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tại, trong nháy mắt đánh cho Lý Tử Linh mất đi lực chiến đấu. Khi thấy Lý Từ Linh phun huyết ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, tất cả mọi người đều dại ra, ngay cả Lý Thanh Linh trong lúc nhất thời cũng lâm vào sửng sốt triệt để, hắn lúc này quên mất, hắn nên đi cứu Lý Từ Linh.

Mà Yến Đan Thanh, Long Thần sau khi thoát khỏi hắn, hắn liền dừng tay lại. Chỉ trong nháy mắt này, Long Thần đã đánh bại Lý Từ Linh, ngay cả chính hắn cũng không kịp phản ứng lai.

Sau khi trực tiếp đánh bại Lý Tử Linh, Long Thần lấy ánh mắt cảnh cáo nhìn Yến Đan Thanh, sau đó vọt vào bên trong biển lửa, lưu lại một đám người hai mặt nhìn nhau. Mà đúng lúc này, Lý Thanh Linh mới ý thức được tỷ tỷ của mình đã bị trọng thương, hắn hét lên một tiếng, hướng tỷ tỷ mình phóng đi.

"Hướng ta diễu võ dương oai sao." Yến Đan Thanh cười cười, từ đầu đến cuối, hắn cũng vô cùng tỉnh táo, cho dù Long Thần đánh bại Lý Tử Linh, hắn cũng chỉ hơi chút kinh ngạc mà thôi.

"Được thôi, các ngươi cùng nhau liệu chất liệu sống ở trong đó đi, ta ở bên ngoài chờ thành quả của các ngươi, Long Thần, đến lúc đó ta sẽ cho mọi người nhìn một chút, thực lực ta đây đứng thứ nhất trên Tiềm Long bang, rốt cuộc là thuộc cảnh giới nào."

Hỏa diễm màu đỏ mang theo hỏa diễm màu đen, khiến nhiệt độ cao vô cùng. Long Thần bởi vì đã đúc thành Lôi Diễm chiến thể cấp ba, cho nên đối với hóa điểm này có tính đề kháng tương đối cao, hơn nữa có chân khí bảo vệ, hắn phỏng chừng mình chống chọi ở trong biển lửa này khoảng chừng nửa canh giờ, nếu so với Mạc Tiêu Lang thì lâu hơn một chút.

Ở trong biển lửa, ánh mắt đã không có bất kỳ tác dụng nào, Long Thần chỉ có thể dựa vào trong trí nhớ, nhớ tới vị trí rơi xuống của Phệ Nhật Yêu Lang kia, hướng tới đó mà đi. Trong lòng mơ hồ có chút bất an, chung quanh nơi này thật sự quá an tĩnh, duy nhất có thanh âm phát ra là từ hỏa diễm mà Phệ Nhật Yêu Lang và Mạc Tiếu Lang thì lại không có một tiếng động nào.

"Tiểu Lang, đừng có xảy ra điều gì ngoài dự liệu đó." Long Thần trong lòng lạnh như băng.

Lúc nãy, Mạc Tiểu Lang gấp gáp muốn vào, Long Thần cũng không kịp ngăn cản, vốn là hắn cũng muốn đi theo vào mới yên tâm được nhưng không nghĩ tới Lý Tử Linh không có mắt kia liên thủ với Yến Đan Thanh ngăn cản hắn, làm chậm trễ thời gian.

Long Thần tăng nhanh cước bộ, hướng phía trước đi tới, đồng thời hắn lấy ra Thanh Long Chiến Kích, phòng khi xuất hiện nguy hiểm. Đây là một hỏa diễm địa ngục, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, cho dù Long Thần có Lỗi Diễm chiến thể cấp ba, cũng cảm giác khó chịu.

Rất nhanh, trong biển lửa này đã được chừng hơn trăm thước khoảng cách, bỗng nhiên Long Thần cảm giác được ở phía trước truyền tới tiếng hít thở ồ ồ, nghe như là thanh âm của Phệ Nhật Yêu Lang, Long Thần trong lòng chấn động, tay phải nắm thật chặc Thanh Long Chiến Kích trong tay, tùy thời chuẩn bị công kích.

"Tiểu Lang, ngươi ngàn vạn lần phải sống đó." Đây là nguyện vọng duy nhất vào lúc này của Long Thần.

Trong nháy mắt đã tới phía trước, Long Thần chợt phát hiện hỏa diễm chung quanh mình thế nhưng lại biến mất, điều này làm cho hắn lấy làm kinh hãi, nhìn chung quanh một cái, mới phát hiện bản thân mình đang ở trong khu vực hình tròn không có hỏa diễm, đường kính của khu vực này chỉ chừng hai mươi thước.

"Vừa mới tới nơi này, trên người Long Thần liền bộc phát sát cơ, bởi vì hắn thấy được, Phệ Nhật Yêu Lang cự đại kia đang đứng tại trước mặt hắn, Phệ Nhật Yêu Lang lúc này trên người chi chít vết thương lớn nhỏ, cả người toàn là máu tươi đầm đìa, ánh mắt ảm đạm vô lực, hiển nhiên là bị thương rất nặng, thế nhưng nó chưa chết.”

Long Thần có thể cảm giác được là nó ép hỏa diễm này ra chung quanh, tạo thành một khu vực không có hỏa diễm.

"Tiểu Lang!" Long Thần liền rống to lên một tiếng, sau khi vọt vào khu vực hình tròn, cái đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Phệ Nhật Yêu Lang cự đại mà cái thứ hai chính là Mạc Tiểu Lang đang nằm trên mặt đất, lúc này, Phệ Nhật Yêu Lang đang vây quanh Mạc Tiểu Lang, cái đầu lưỡi thùng thình hồng nhuận liếm trên người Mạc Tiêu Lang. Thấy cảnh tượng như vậy, Long Thần như gặp phải lội kích, cả người đứng im một chỗ.

"Tiểu Lang đã chết?” Đây là ý niệm đầu tiên xuất hiện tại trong đầu hắn, khi hắn xác nhận thân thể Mạc Tiểu Lang. Quả thật là không có một tiếng động nào, bi thương và phẫn nộ trong nháy mắt như sóng biển dâng trào, triệt để nhấn chìm. Ánh mắt hắn liền hóa thành màu đỏ, cả người đều nổi gân xanh, bàn tay gắt gao nắm chặc Thanh Long Chiến Kích, hô hấp trở nên ồ ồ. Cùng sống chung với Mạc Tiểu Long trong mấy ngày này, đã khiến Long Thần vô cùng yêu thích thiếu niên này.

Nói thật, ngoại trừ người nhà ra, Mạc Tiêu Lang đã trở thành người trọng yếu nhất đối với Long Thần ngoại trừ Linh Hi là một người duy nhất mà hắn có thể gọi là huynh đệ. nhưng mà giờ đây, huynh đệ duy nhất đã năm lại ở nơi này một thân tĩnh mịch.

Long Thần cảm giác được, hung tàn và điên cuồng ẩn núp sâu trong thân thể hắn, sau khi nhìn thấy một bức tranh ở trước mặt kia, liền triệt để phóng ra ngoài.

"Súc sinh, người giết tiểu bang." Long Thần gầm rú một tiếng, gương mặt đầy lẫn giáp màu đỏ máu càng trở nên kinh khủng hơn.

Đến lúc này, phòng chừng hắn đã mất đi lý trí, nơi nào quan đến con Phệ Nhật Yêu Lang này có bao nhiêu lợi hại.

Sau khi sống xong, Long Thần không nói hai lời, vũ động Thanh Long Chiến Kích, hướng Phệ Nhật Yêu Lang giết tới.

Long Thần sau khi đến đây, Phệ Nhật Yêu Lang cũng đã nhìn thấy được hắn, bản thân nó bị thương nặng, cũng không có lập tức đi giết chết Long Thần mà là lui về phía sau mấy bước, đem thi thể Mạc Tiếu Lang đưa tới trước mặt Long Thần.

Từ trong ánh mắt của Phệ Nhật Yêu Lang này, Long Thần thế nhưng thấy được rất nhiều tâm tình, nghi ngờ, thống khổ, bị thống, đủ loại tâm tình, phảng phất có rất nhiều điều muốn kể rõ cho Long Thần biết.

Tình huống quỷ dị kia, Long Thần cũng không có để ý đến, hắn chỉ để ý đến chuyện sống chết của Mạc Tiêu Lang mà thôi.

Mạc Tiêu Lang nắm tay đã lạnh như băng, thân thể của hắn đã hoàn toàn mất đi nhiệt độ, trái tim cũng không còn nhịp đập nữa, chân khí từ từ rời đi, đến lúc này, đoán chừng ngay cả cấp bậc Long Mạch cảnh cũng không có.

Không nghi ngờ chút nào, Mạc Tiểu Lang đã chết.

Đối với Long Thần mà nói là tựa như tình thiên phích lịch. Trong hơn một tháng này, cuộc sống sống chung cùng với Mạc Tiểu Lang đã không ngừng hiện lên tại trong đầu hắn, thiếu niên này có chút xấu hổ, có chút thiện lương nhưng mà cứng rắn gánh vác huyết hải thâm cừu là huynh đệ duy nhất mà Long Thần thừa nhận nhưng hiện tại, hắn đã chết ở trước mặt mình.

Long Thần cảm giác được, một cỗ nhiệt huyết sôi sục ở trong lòng, khiến cả lồng ngực hắn phòng chừng như muốn nổ tung.

"Súc sinh, người nhất định phải đền mạng cho tiểu Lang". Long Thần lặng yên đem thi thể Mạc Tiểu Lang thu vào trong túi càn khôn, hắn cúi đầu, mặt âm trầm, đứng bật dậy, một cỗ sát khí điên cuồng từ trên người hắn bộc phát ra.

Hắn phóng thẳng tới giết đến Phệ Nhật Yêu Lang, lần này, cho dù có chết, hắn cũng muốn đem Phệ Nhật Yêu Lang đã bị trọng thương này giết chết đi, báo thù cho Mạc Tiểu Lang.

Long Thần cho là Phệ Nhật Yêu Lang sẽ cùng hắn đánh nhau một trận sinh tử tại trong biển

lửa nhưng mà không nghĩ đến chính là, Phệ Nhật Yêu Lang hít một cái khối thiết bài thần bí bay lên mặt đất, lập tức vội vàng xoay người trực tiếp chạy trốn. Nhìn phương hướng chạy trốn, dĩ nhiên là hướng bên ngoài biển lửa.

Phệ Nhật Yêu Lang vừa đi, biển lửa lại một lần nữa ập đến trên người Long Thần.

"Muốn đi à." Long Thần không nói hai lời, liền hướng Phệ Nhật Yêu Lang phóng đi.

Hắn đến Phần Thiên bí cảnh này, mục đích vốn chính là truyền thừa Phần Thiên Ma Đế nhưng mà giờ đây, chuyện duy nhất hắn muốn làm chính là đem Phệ Nhật Yêu Lang này thiên đạo vạn quả, lấy an ủi cho Mạc Tiểu Lang linh thiêng ở trên trời.

Một người một thú, liền phá nát biển lửa này, hướng phía ngoài điên cuồng phóng đi, Phệ Nhật Yêu Lang thân thể to lớn, ngay khi vừa tiếp cận bên ngoài, người ở bên ngoài cũng đã biết, yêu thú kinh khủng này sẽ ra đây, thế nhưng, khi thấy tại trên thân thể nó máu tươi đầm đìa, còn có ánh mắt lờ mờ kia, giống như là đang chạy trốn vậy, thân thể lao đảo, trong mắt Yến Đan Thanh chợt lóe lên ánh sáng lạnh.

Đợi đến khi Phệ Nhật Yêu Lang đi ra khỏi, Yến Đan Thanh rõ ràng nhìn thấy, trên miệng Phệ Nhật Yêu Lang vẫn còn ngậm thiết bài thần bí kia, hắn khẽ cắn răng, trong nháy mắt liền xuất hiện tại trước mặt Phệ Nhật Yêu Lang, ầm ầm đánh ra một quyền, hướng khóe miệng Phệ Nhật Yêu Lang mà đánh.

Lần này, hắn thành công, Phệ Nhật Yêu Lang đúng là bị thương thật nặng, hơn nữa vừa mới lao ra khỏi biển lửa, còn không kịp thấy rõ hoàn cảnh ở bên ngoài, khóe miệng đã bị trúng một quyền của Yến Đan Thanh, thiết bài thần bí ngậm trên miệng liền bay ra ngoài.

"Thật sự là trời cũng giúp ta." Yến Đan Thanh phát ra một tiếng cười to, hắn không nói hai lời, trực tiếp cầm lấy thiết bài, hướng cửa vào lăng mộ phóng đi.

"Cái gì." Long Thần vừa lao ra khỏi biển lửa, thấy được một màn này, Phệ Nhật Yêu Lang bị trúng một quyền ầm ầm bay đến một góc lăng mộ, một quyền của Thú võ giả Thiên Đan cảnh đại thành, trực tiếp đem thương thế của nó mở rộng ra lần nữa, ánh mắt cũng lờ mờ hơn rất nhiều.

Mà lúc này, Yến Đan Thanh đã cầm lấy thiết bài, đã tới được cửa vào lăng mộ.

Long Thần trơ mắt nhìn Yến Đan Thanh xông vào quang màng, tiến vào lăng mộ, nếu như là trước đây, tất nhiên hắn sẽ cuồng điên truy đuổi đánh chặng nhưng mà hiện tại, hắn đã một lòng một dạ báo thù cho Mạc Tiểu Lang, còn chuyện truyền thừa Phần Thiên Ma Đế kia, đã bị hắn vứt qua một bên rồi, cho nên, Yến Đan Thanh nhận được thiết bài nhưng hắn không có để ở trong lòng.

Lần nữa khóa chặt vị trí Phệ Nhật Yêu Lang, Long Thần phát rống lên một tiếng, điên cuồng vũ động Thanh Long Chiến Kích, lần nữa đánh ra Long Chiến Tinh Dã, hướng nó giết tới.

Những người khác vội vàng nhìn một màn này, từ đấu chí cuối, phát sinh ra rất nhiều biến cố, trong nhất thời để cho bọn họ khó có được phản ứng kịp.

"Long Thần đánh bại Lý Từ Linh, xông vào biển lửa, sau đó là yêu thú từ trong biển lửa đi chạy ra, thần bí thiết bài bị Yến Đan Thanh đoạt được, Yến Đan Thanh đại ca thành công chiếm được truyền thừa mà Long Thần lại hoàn toàn không để ý tới, ngược lại đi giết chết yêu thú này".

Bọn họ không biết Mạc Tiểu Lang đã bỏ mình, cho nên trong lúc nhất thời cũng không có hiểu rõ rằng cho lắm.

Mắt thấy Long Chiến Tinh Dã đã tới gần Phệ Nhật Yêu Lang, đúng lúc này, trong mắt Phệ Nhật Yêu Lang hiện lên thần sắc thống khổ, rốt cuộc nó cũng làm ra một cái động tác, miễn

cưỡng ngẩng đầu, hướng về phía Long Thần huy động móng vuốt, khi móng vuốt và Thanh Long Chiến Kích chạm vào nhau, phát ra từng đợt tiếng ma sát kim khí sắc bén.

Ầm.

Một thanh âm bạo hương vang lên, Long Thần bị lực đạo khổng lồ của Phệ Nhật Yêu Lang kia chân cho lui về phía sau điên cuồng bay đi, âm ấm rơi xuống mặt đất, nện lên trên mặt đất.

"Địa giai yêu thú, quả nhiên bất phàm". Long Thần bật dậy, giao phong mấy chiều cùng với Phệ Nhật Yêu Lang, hắn đã cảm giác được cánh tay có điểm tê dại.

Thời khắc này, mấy ngàn con Phệ Nguyệt Yêu Lang kia thấy Long Thần dám động thủ đến thủ lĩnh của mình, ngay khi Long Thần rơi xuống đất, liền vội vàng hướng Long Thần giết đến, trong lúc nhất thời, Long Thần bị vô tận đàn sói nhấn chìm.

"Đã lâu không sử dụng một chiêu này rồi..." Tại bên trong đàn sói, ánh mắt Long Thần lóe lên một đạo huyết quang.

"Thôn Phệ Huyết Giới".

Trong một sát na, một đạo huyễn ảnh màu máu trong nháy mắt thổi quét qua toàn bộ đàn sói, ngàn vạn Phệ Nguyệt Yêu Lang, bị bức tường màu máu này ngăn cản bao trùm toàn bộ. Từng con du long màu máu thật nhỏ, di động ở trong không gian màu máu mơ hồ vừa mới hiện ra kia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi