LONG HUYẾT CHIẾN THẦN

Ở trong rừng cây nhỏ Long Thần nằm xuống đất thở hổn hển, Tiểu Long cũng mệt mỏi thở dốc từng hồi. Sau đó hắn gấp gáp hỏi thăm Linh Hi tình hình lúc trước.

Linh Hi kể lại sự tình diễn ra trong Nghịch Ương tiên cảnh, Tiểu Lang vừa nghe vừa nghỉ ngơi hồi phục thể lực. Long Thần cũng im lặng tu luyện điều chỉnh trạng thái của mình.

Tình huống lúc nãy quả thật nguy hiểm chí cực, chỉ chậm một chút thôi là hắn tối đời rồi.

Long Thần nghỉ ngơi trong chốc lát, ba người nói chuyện Linh Hi vài câu kiểm kê thu hoạch chuyến đi này. Rất đáng tiếc là không có Cửu Thiên Tiên Linh quả, mấy món đồ kia xem như là an ủi tâm linh bọn họ mà thôi.

"Kiếm Ma nói Cửu Thiên Tiên Linh quả ở trong tay Kiếm Hoàng, tạm thời không nên đi liều mạng với hắn. Thực lực của vẫn không đủ, nếu muốn báo thù sẽ phải dốc lòng tu luyện nhiều hơn nữa. Kiếm Hoàng chính là mục tiêu tiếp theo của ta."

Long Thần trải qua suy nghĩ cẩn thận cuối cùng đã ổn định tâm tình của mình.

Tiểu Lang nghe đến đoạn Long Thần giết chết Kiếm Ma thì mìm cười vui vẻ, chỉ tiếc là không phải hắn đích thân động thủ trả thù cho gia tộc mình.

Lúc này Long Thần lấy ra một hộp ngọc đặt ở trước mặt Tiểu Lang, cười nói:

"Tiểu Lang, lúc nãy cực khổ ngươi, đây là phần thưởng của ngươi. Nơi này hẳn là an toàn, ngươi mau chóng phục dụng tăng cường thực lực đi."

Khí tức Bát Hoang Hỏa Long quả nhanh chóng hấp dẫn Tiểu Lang, những vật phẩm Hóa thuộc tính chính là đồ bỏ đối với hắn. Mà Bát Hoang Hòa Long quả chính là linh dược Thiên giai ẩn chứa năng lượng thuần túy rất dễ hấp thu, đây đúng là một bữa tiệc lớn dành cho hắn.

Tiểu Lang cảm kích nhìn tới Long Thần, sau đó ngậm Bát Hoang Hòa Long quả tìm nơi luyện hóa. Đến khi hắn xuất hiện trở lại nhất định là yêu thú Địa giai đỉnh phong.

"Thực lực Tiểu Lang tăng cường sẽ trợ giúp ta rất nhiều chuyện. Thế nhưng vấn đề thân phận chính là rào cản lớn, tạm thời không thể đi theo ta tiến vào Bích Ương hoàng thành. Kiếm Hoàng chưa thể động đến, vậy thì mục tiêu kế tiếp là Lâm Tử Thần."

Long Thần vĩnh viễn sẽ không quên ba tháng trước Lâm Tử Thần dùng Đế Hoàng kiếm khí chèn ép Linh Hi từ bỏ thân thể Huyền Thiên Ngọc Liên. Lúc đó tên kia kiêu ngạo coi trời bằng vung mà lúc này đây Long Thần đã có năng lực chiến đấu chính diện với hắn. Vì thế Long Thần phải trở về Bích Ương hoàng thành điều tra tin tức của tên này.

"Tin tưởng ta đi, ta sẽ cho ngươi niềm vui thật lớn."

Long Thần âm thầm cười lạnh.

"Thần ca ca, người định xử lý Cấm Huyết Hồng Liên và Thạch phù thế nào?"

Linh Hi rất là lưu tâm đến những phù văn thần bí kia.

"Cấm Huyết Hồng Liên phù hợp với ta nhưng ta không có chiến kỹ luyện thể làm sao luyện hóa?"

Long Thần hỏi.

"Luyện hóa tự nhiên là được rồi nhưng người thiếu hụt chiến kỹ luyện thể Thiên giai. Cấm Huyết Hồng Liên sẽ không phát huy hiệu dụng mà ẩn bên trong cơ thể của ngươi. Thôi thì cứ giữ lại đi, sau này có chiến kỹ thích hợp rồi lại tính.”

Linh Hi nói.

"Ừ!"

Long Thần gật đầu nói:

"Bây giờ ta xem xét phù văn."

Long Thần thu hoạch lớn nhất chính là tìm được linh hồn cho Thạch phù, chỉ cần vận dụng tốt sẽ trở thành vương bài của hắn trong tương lai.

Hắn lấy Thạch phù ra để trên tay, cẩn thận quan sát phù văn thần bí và Long ảnh hư ảo.

"Đây rốt cuộc là vật gì, ngay cả ta cũng nhìn không thấu?"

Linh Hi khẩn trương hỏi, bay tới bay lui phía trên Thạch phù không ngừng tìm hiểu.

"Kỳ quái, không có cấm chế nhưng mà sương mù ở đâu ra làm cho cả Thạch phù mờ ảo như vậy?"

Linh Hi buồn bực lầm bầm một câu.

"Hay để ta truyền chân khí vào xem thử?"

Long Thần dò hỏi.

"Ngươi không sợ thời gian trôi đi sao?"

Linh Hi sợ hãi hỏi ngược lại.

“Thời gian trôi đi?”

Long Thần chợt nhớ tới tình huống bên trong Nghịch Ương tiên cảnh, thời điểm Long ảnh phóng ra thần quang khiến hắn già đi nhanh chóng.

"Chẳng lẽ dòng sông đại biểu cho thời gian mà những con sóng là năm tháng trôi qua?"

Long Thần bông nhiên giật mình tỉnh ngộ.

Sau đó hắn nhớ lại Linh Hi từng nói thái cổ mười đại Tổ Long cũng có một đầu Thần Long khống chế thời gian. Đó là siêu cấp Long tộc thậm chí mạnh hơn cả thái cổ Huyết Linh Long.

Trong lúc Long Thần suy tư thì Long ngọc đột nhiên di động, một cô hấp lực tràn ra lôi kéo Thạch phù bay đi. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì Thạch phù đã chạm vào ngực rồi chậm rãi tan biến vào trong làn da.

"Cái quái gì vậy?"

Long Thần lấy làm kinh hãi, lúc này cả người hắn mất đi trị giác không thể nhúc nhích. Sau đó hắn trơ mắt nhìn Thạch phù dần dần dung hợp với máu thịt của mình.

Đến cuối cùng Thạch phù biến mất, Long ngọc cũng yên lặng như cũ. Long Thần cẩn thận quan sát lồng ngực của mình thì thấy không có biến hóa gì nhiều. Điểm khác biệt duy nhất là ở giữa ngực hắn có một đạo phù văn hình rồng.

"Ta đây dung hợp với Thạch phù?"

Long Thần hoảng sợ ngây người, đang định mở miệng hỏi Linh Hi bỗng nhiên trong đầu nổ vang một tiếng. Một đoạn tin tức tràn vào đầu hắn, chỉ lát sau hắn đã biết rốt cuộc đây là chuyện gì.

"Đạo phù này tên là Thái Hư long phú."

Ngoại trừ những tin tức cơ bản hắn còn biết Thái Hư long phú đã nhận hắn làm chủ. Bởi vì thực lực có hạn nên không có cách nào khống chế Thái Hư long phù hoàn toàn.

"Thần ca ca, thế nào rồi, ngươi có cảm giác gì không?"

Linh Hi thấy Long Thần khôi phục bình thường vội vàng hỏi.

"Thạch phù nhận ta làm chủ, tên thật của nó là Thái Hư long phú."

Long Thần nhanh chóng hồi đáp.

"Có thật không? Thái Hư long phú có năng lực khống chế thời gian. Người nhận được bao nhiêu chỗ tốt, thực lực tăng tiến thế nào?"

Linh Hi hưng phấn hỏi gấp.

"Ta cũng không biết, ta bây giờ chỉ có thể khống chế Thái Hư long phú thi triển một chiều duy nhất, uy lực cường hãn vô song."

Long Thần mỉm cười thần bí.

"Có thật không? Mau nói cho tiểu Hi nghe!"

"Ta chỉ có thể nói rằng đây là một môn thần thông biến thái, hiệu quả của nó là thời gian nghịch lưu."

Trên mặt Long Thần lộ vẻ kích động.

"Thời gian nghịch lưu?"

Linh Hi nhắc lại lần nữa.

Long Thần thấy nàng không hiểu liền giải thích cặn kẽ:

"Thời gian nghịch lưu ý là ta tạm thời có thể quay ngược thời gian. Tên như ý nghĩa, ta điều khiển Thái Hư long phù nghịch chuyển thời gian về một khoảnh khắc ở trong quá khứ. Dĩ nhiên lúc này ta chỉ có thể thi triển với chính mình, không thể tác dụng đối với người khác."

"Đây có ích lợi gì? Dùng trên người của mình vào ba tháng trước không phải là trở về cảnh giới Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng sao?"

Linh Hi khẩn trương hỏi.

"Ngươi đó, nha đầu ngốc."

Long Thần thật sự là hết chỗ nói rồi.

"Ta làm gì đủ trình độ thi triển thời gian nghịch lưu kéo lùi ba tháng, cho dù dốc hết toàn lực đoán chừng cũng chỉ lùi lại vài giây mà thôi."

"Vậy thì có ích lợi gì?"

Linh Hi mở to mắt tràn đầy mê hoặc, nàng thật sự nghĩ không rõ tại sao hắn lại kích động như thế.

"Tiểu Hi, ta phát hiện người chính là con lừa ngu ngốc."

Long Thần thật sự không nhịn được, dùng ngón tay gõ đầu Linh Hi mấy cái. Dĩ nhiên hắn chỉ gõ trúng không khí mà thôi.

"Ngươi nói mau đi, người ta không hiểu thật mà."

Linh Hi cảm giác ủy khuất, hai mắt long lanh mong đợi.

"Ngươi suy nghĩ lại đi, nếu như ta bị trọng thương khi chiến đấu, thậm chí là gần chết chỉ còn một hơi thở. Ta đây thi triển thần thông Thái Hư long phù sẽ trở lại thời điểm trạng thái hoàn hảo, tương đương với ta luôn ở trạng thái bất tử. Người hiểu không, đó là đánh mãi không chết. Chỉ cần đối phương chưa diệt linh hồn của ta, ta đây có thể nghịch chuyển tình thế, tác dụng của nó còn vượt qua Sinh Mệnh chiến kỹ."

Ánh mắt Long Thần lóe hàn quang, nội tâm tràn đầy hưng phấn chờ đợi trận chiến kế tiếp

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi