LONG HUYẾT CHIẾN THẦN

Lâm Tử Thần không ngờ rằng trên thế gian còn tồn tại một người như thế. Trước giờ chỉ một mình hắn ở trên đỉnh cao thiên phú, thoáng cái bỗng nhiên có một người xuất hiện đứng bên cạnh hắn. Điều này khiến hắn kinh sợ, trong lúc nhất thời không kịp thích ứng.

Đến lúc này trong lòng Lâm Tử Thần sinh ra sát ý nồng đậm, không nói đến Long Thần là kẻ thù không đội trời chung. Chỉ riêng thiên phú tu luyện đã khiến hắn kiêng kị, nếu hiện tại không bóp chết người này ai biết được vài năm sau sẽ trưởng thành đến trình độ nào? Khi đó sợ rằng cả hoàng tộc sẽ rơi vào nguy hiểm diệt tộc.

Lâm Tử Thần chậm rãi giơ Đế Hoàng kiếm lên.

Thời khắc này cực kỳ quan trọng đối với tương lai Thương Ưng quốc, mắt thấy hai người sắp động thủ tất cả mọi người im lặng chờ xem. Trong đó Lâm Phách Thiên là người hồi hộp nhất.

"Hay cho Long Thần, không ngờ trong tay hắn lại là chí bảo Đế Ma kiếm. Nếu ta đoán không sai, Long Thần đã là đệ tử tiếp nhận truyền thừa Thiên Ma cung. Mà đây là trận chiến đỉnh cao giữa hai thiên tài nổi bật nhất Thương Ưng quốc."

Nghĩ tới đây nội tâm Lâm Phách Thiên kích động không thôi.

Ngay lúc này trên vạn người phát ra tiếng thét kinh hãi. Bởi vì Long Thần và Lâm Tử Thần bắt đầu lao vào nhau.

Long Thần đã chờ thời khắc này lâu lắm rồi.

Có thể nói là từ khi hắn tiến vào Thiên Ma cung, liều mạng tu luyện chính là vì muốn đánh chết Lâm Tử Thần.

“Ầm ầm ầm!”

Bọn họ mới vừa khai chiến thì toàn bộ chiến trường đã lập tức chấn động kịch liệt, trong lúc nhất thời cát vàng quay cuồng trên trời cao. Thi thể yêu thú và nhân loại bị làn sóng xung kích đánh dạt ra xa.

Lại là một tiếng nổ chói tai, hai thiên tài mạnh nhất Thương Ưng quốc lần đầu tiên va chạm bộc phát quang mang chói mắt. Long Thần và Lâm Tử Thần liên tục tiến lùi, trên chiến trường không ngừng chớp lóe nhân ảnh bắn ra từng đạo công kích mãnh liệt.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người phân không rõ đầu là Long Thần đầu là Lâm Tử Thần, chỉ thấy bóng dáng chớp động điên cuồng xông thẳng vào nhau.

"Đế Hoàng kiếm khí."

Một tiếng gầm thét giận dữ truyền ra bốn phía, lúc trước Lâm Tử Thần đối phó Ám Nguyệt hổ cũng không vất vả như thế này. Chính vì thế nội tâm hắn cực kỳ tức giận, vung tay chém ra một đạo Đề Hoàng kiêm khí cực mạnh muốn trực tiếp hạ sát Long Thần.

"Vô Tung ma ảnh."

Ngay lúc này nguyên bản Long Thần đứng ở vị trí cách hắn không xa bỗng nhiên biến ảo thân hình thành vô số đạo hư ảnh chạy ra bốn phương tám hướng. Đế Hoàng kiếm khí đánh vào khoảng không rồi dần dần tiêu tán. Sau đó tất cả hư ảnh Long Thần nhanh chóng xông về phía Lâm Tử Thần, trong quá trình đó hắn âm thầm tích tụ lực lượng chuẩn bị cho một kích tối cường.

"Chiến kỹ thân pháp Thiên giai, Vô Tung ma ảnh?"

Lâm Tử Thần cảm thấy kinh hãi ngoài dự liệu, hắn đã sớm có dự cảm đối phương cũng đã luyện xong Vô Tung ma ảnh nhưng mà nội tâm lại không hi vọng điều này trở thành sự thật. Lúc này Long Thần thi triển thậm chí ảo diệu hơn cả Thần Hành cửu cung bộ của hắn.

Trong số ba đại bí điển Thiên Ma cung, Long Thần đã sử dụng hai loại rồi. Vậy còn một loại cuối cùng thì sao đây?

Vừa nghĩ đến đây sắc mặt Lâm Tử Thần vô cùng trầm trọng, có lẽ trận chiến này không đơn giản như hắn tưởng tượng.

Hoàng tộc cũng có ba loại chiến kỹ Thiên giai, trong đó một phần là Thần Hành Cửu Cung bộ, còn lại là Đế Hoàng kiếm đạo và một loại chiến kỹ công kích. Chẳng qua là trước đó Kiếm Ma bị Long Thần giết chết quá nhanh nên không có cơ hội thi triển.

Lâm Tử Thần tu luyện Đế Hoàng kiếm đạo dĩ nhiên không cần đến bản chiến kỹ Thiên giai kia rồi, hơn nữa hắn tu luyện hai loại chiến kỹ này cũng đã hao phí thời gian gần năm năm mới thông hiểu đạo lí. Trong lòng hắn biết rõ thiên phú của mình tới đâu, vì thế Long Thần đi tới Thiên Ma cũng chỉ có một trăm ngày làm sao tu luyện thành công ba đại bí điển? Đây là khái niệm gì chứ? Điều này chẳng phải nói là thiên phú của Long Thần cao hơn hắn rất nhiều?

Từ nhỏ đến lớn Lâm Tử Thần đắc ý nhất là thiên phú tu luyện của mình, trong đám bạn đồng lứa không có người nào theo kịp bước tiến của hắn. Thế mà bây giờ Long Thần biểu hiện khiến hắn bị đả kích không nhẹ. Cho nên trận chiến này thế nào đi nữa hắn cũng phải quyết tâm tử chiến, bởi vì hắn không dám để cho Long Thần có cơ hội tiếp tục trưởng thành.

Không riêng gì Lâm Tử Thần kinh ngạc mà đám người Lâm Phách Thiên ở trên tường thành cũng đang sững sờ bất động. Đại hoàng tử nghĩ sao cũng không thể đoán ra nhân vật mình tùy tiện mời chào lại là kẻ thù không đội trời chung với hoàng tộc. Vậy không phải là hắn đã chủ động dẫn sói vào nhà hay sao?

"Điện hạ, ngươi nói trận chiến này Long Thần thắng hay là Tứ hoàng tử?"

Lúc này Tiền Giang tiến lại gần hỏi nhỏ vào tai Lâm Phách Thiên.

"Ta cũng không biết, hãy chờ xem đi. Kết quả trận chiến này nhất định là chấn động khắp Thương Ương quốc, nếu như phụ hoàng biết được hẳn là cực kỳ lo lắng. Trước giờ thiên phú tu luyện của Lâm Tử Thần vốn là độc nhất vô nhị, không ai có thể so sánh được. Nói không chừng cái tên Long Thần sẽ đánh bại Lâm Tử Thần nhất cử thành danh.

Trên cổng thành, đủ các loại thanh âm nghị luận liên tục vang lên.

Ở dưới cổng thành Long Thần và Lâm Tử Thần vẫn đang kịch chiến. Lâm Tử Thần quả nhiên rất khó đối phó, Long Thần tiến vào trạng thái mạnh nhất cũng có cảm giác chèn ép đến khó thở.

"Thần Hành Cửu Cung bộ."

Long Thần chém ra một đạo Đế Ma kiếm khí, thân thể Lâm Tử Thần vội vàng di chuyển, phân hóa ra chín phương vị né tránh công kích. Tốc độ Thần Hành Cửu Cung bộ biến đổi cực nhanh, tạo thành hiệu quả tựa như Thuận Di, thậm chí có phần mạnh hơn Vô Tung ma ảnh.

Mấy đạo Đế Ma kiếm khí lần lượt bắn tới vẫn không thể đánh trúng Lâm Tử Thần.

"Đây chính là Đế Ma kiếm khí? Quả nhiên uy lực và năng lượng rất giống Đế Hoàng kiếm khí."

Lâm Tử Thần cười nhạt một tiếng, đột nhiên tăng tốc lao thẳng tới Long Thần. Đế Hoàng kiếm lóe lên hàn quang bắn ra một đạo kiếm khí hoàng kim chói mắt.

“Vụt!”

Long Thần vội vã lui lại phía sau, Đế Ma kiếm quét ngang một đường ngăn cản Đế Hoàng kiếm khí.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang chấn cho lỗ tai mọi người đau nhói, mặt đất bị đào ra một cái hố thật to. Tro bụi tung bay mù mịt che kín tầm mắt mọi người.

"Đây mới thực sự là cường giả!"

Đám người Khương thành cảm nhận vô cùng rõ ràng, ngay cả vị thành chủ cũng không dám bảo đảm mình có thể ngăn cản lực lượng phản kích của một chiêu kia.

Cát vàng bay múa, gió lớn gào thét hù dọa mọi người mặt mày trắng bệch. Long Thần thắng mạnh hơn đối phương ở phương diện chân khí, càng đánh càng hăng ép cho Lâm Tử Thần liên tiếp bại lui.

"Khốn kiếp, ta thấy người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đúng không? Ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết ai mới là thiên tài chân chính."

Lâm Tử Thần nói xong lập tức bộc phát toàn bộ chân khí, hai chân giẫm mạnh lao tới đối phương. Trong quá trình đó lực lượng của hắn không ngừng dâng lên, Đế Hoàng kiếm thả ra áp lực cực lớn đối với Long Thần.

“Vụt!”

Một đạo ánh sáng hoàng kim bắn tới Long Thần nhanh như chớp.

"Đế Hoàng kiếm đạo, Võ Đạo Chí Tôn kiếm."

Lâm Tử Thần dốc toàn lực thi triển một chiêu đã từng giết Ám Nguyệt hổ. Trong lúc nhất thời kiếm khí phô thiên cái địa bao phủ cả người Long Thần, khí lưu cường đại cắt đứt đại địa tạo thành khe rãnh sâu hoắm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi