LONG HUYẾT CHIẾN THẦN

Cũng may là vận khí của hắn đôi khi tốt hơn những người khác.

"Vạn kiếm tru tà, thiên địa chính pháp, chín tầng mây động, thiên uy huy hoàng."

Cho đến một ngày Long Thần trôi nổi trên mặt sông, chân khí liên tục tuôn trào tạo thành từng đợt sóng gợm.

Long Thần dùng ngón tay làm kiếm nhẹ nhàng vẽ ra những dấu đồ án huyền diệu trên không trung. Sau đó năng lượng đồ án từ từ huyện hóa thành phù văn, cuối cùng phù văn hợp lại tạo thành trận pháp.

"Phá!"

Không khí bỗng nhiên rung động quỷ dị, gốc cây hòe ở trước mặt hắn biến mất trong nháy mặt, không hề tạo ra một chút động tĩnh nào. Nếu như có người khác nhìn thấy trường hợp này nhất định sẽ kinh hãi tưởng rằng gặp quỷ.

Tại vị trí cũ của cây hòe vẫn có thể nhìn ra một ít đầu mối, trong không khí phiêu tán một màn tro bụi mờ nhạt đang dần dần rơi xuống phủ kín mặt đất.

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy tầng tro bụi lúc nãy phù hợp với kích thước cây hòe, có nơi màu xanh, có nơi màu nâu.

"Màu nâu là thân cây, màu xanh biếc chính là lá cây. Thành công!"

Long Thần đi tới kiểm tra, lúc nãy hẳn sử dụng Tu Thiên kiếm trận công kích cây hòe đã thu hoạch thành công bước đầu. Từ đó cho thấy uy lực Tru Tiên kiếm trận quả thật kinh khủng ngoài dự liệu.

"Thần ca ca, ngươi thật là thông minh."

Linh Hi mỉm cười tán thành, ban đầu nàng học Tru Thiên kiếm trận mất rất nhiều thời gian. Còn Long Thần xuất thân tại Thương Ương quốc mà lại có thiên phú cỡ này đúng là hiếm thấy.

Long Thần đang muốn đắc ý mấy câu bỗng nhiên cảm giác mặt đất chấn động. Hắn lập tức im lặng tập trung lắng nghe, Tiểu Long cũng tỉnh lại, sắc mặt trầm trọng nhìn về phương bắc.

"Có biến, mau đi xem!"

Long Thần xác định phương hướng rồi dẫn Linh Hi và Tiểu Lang chạy đi. Trong quá trình đó Linh Hi quay trở về trong thần kiếm, còn Tiểu Lang chuyển sang trạng thái chiến đấu, tốc độ di chuyển của hắn thậm chí nhanh hơn cả Long Thần.

"Khí tức yêu thú, có vẻ rất mạnh?"

Điều này làm cho Long Thần giật mình kinh hãi, ngay cả Linh Hi và Tiểu Long cũng cảm thấy có gì đó khác thường. Từ sâu trong Tuyết Phong sơn mạch truyền đến thanh âm yêu thú gầm rống, ở khoảng cách xa như thế khẳng định con yêu thú này không hề đơn giản.

"Tuyết Phong sơn mạch làm sao có yêu thú cường đại như vậy? Lúc trước là Ám Nguyệt hổ, bây giờ lại lại xuất hiện thêm một đầu?"

Long Thần nhanh chóng tự hỏi.

Lúc này Tiểu Lang hưng phấn hơn Long Thần nhiều lắm, Phệ Nhật yêu lang chính là chủng tộc yêu thú háo chiến. Lúc trước Kiếm Ma và Lâm Tử Thần đã bị Long Thần giành trước làm cho hắn rất là buồn bực. Vì thế dù thế nào đi nữa lần này hắn cũng phải đánh một trận thống khoái.

Một người một sói phóng chạy như điên. Càng tiếp cận trung tâm sơn mạch nội tâm Long Thần dự cảm càng thêm mãnh liệt.

Tiếng gầm rung trời chấn cho rừng cây nghiêng ngã, trái tim hắn bất giác đập nhanh hơn vài phần. Đến cự ly này khoảng cách với yêu thú tương đối gần, lỗ tại hắn như muốn nứt toác ra.

Từ đó hắn suy đoán con yêu thú này hẳn là tộc Hổ. Hơn nữa hình như nó có liên quan đến Ám Nguyệt hổ làm loạn trước kia.

Thời điểm Long Thần muốn sử dụng Phệ Linh yêu đồng quan sát thì Linh Hi đã hiểu rõ tình huống. Nàng vội vàng nói:

"Thần ca ca, đây là Ám Nguyệt Hổ vương, vốn là vương giả trong tộc Hổ, thực lực tương đương Thiên giai nhất phẩm. Thế nhưng ngươi đừng sợ, ta cảm giác nó đã bị thương rất nặng, chỉ có thể tạm thời hoạt động mà thôi."

"Ám Nguyệt Hổ vương, vậy nó có quan hệ gì với đầu Ám Nguyệt hổ kia không?"

Long Thần vội vàng hỏi, yêu thú Thiên giai không phải dễ trêu chọc. Cũng may là nó đã bị thương tạo cơ hội cho hắn giành lợi thế.

"Hẳn là có quan hệ, ta nghĩ Ám Nguyệt hồ lúc trước là con của nó. Hẳn là nó ẩn thân ở nơi này chữa thương từ lâu rồi, hôm nay mới vừa khôi phục muốn triệu hoán con của nó trở về."

Linh Hi lập tức phân tích cho hắn nghe.

"Linh Hi, ta và Tiểu Lang liên thủ có thể giết Ám Nguyệt Hổ vương không?"

Ánh mắt Long Thần lóe lên hàn quang, hắn đã lâu không có sử dụng bí pháp luyện huyết hóa khí. Ngày hôm nay là một cơ hội hiếm có, hắn đã tu luyện xong Tru Thiên kiếm trận, chỉ cần thực lực tăng cường lên tới Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng sẽ có năng lực đối kháng Kiếm Hoàng.

Linh Hi ngơ ngẩn, sau đó trầm mặc xuống. Lúc nãy nàng chỉ lo nhìn yêu thú Thiên giai mà quên mất suy nghĩ của Long Thần. Quãng thời gian này hắn vẫn luôn chú tâm tu luyện vì muốn đi tranh đoạt Cửu Thiên Tiên Linh quả. Ngoài ra hắn muốn giết Kiếm Hoàng là vì trả thù cho tiểu Lang.

"Tiểu Hi, chúng ta có thể đánh bại nó không?"

Long Thần hỏi lại lần nữa.

"Thần ca ca, hay là đừng giết? Chúng ta trở về đi thôi?"

Sắc mặt Linh Hi đột nhiên lộ vẻ ưu thương.

"À?"

Long Thần nghe thế liền sững sờ, hồi lâu sau mới cười nói:

"Tiểu Hi, ngươi đang nói đùa đúng không? Đừng lo lắng, ta và Tiểu Lang đối phó một đầu yêu thú bị thương hẳn là không thành vấn đề. Cho dù đánh không lại cũng có thể chạy trốn mà."

Long Thần cho rằng Linh Hi đang lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm. Sau khi nói xong hắn dẫn Tiểu Lang phóng tới chỗ Ám Nguyệt Hổ vương. Lộ trình còn lại tương đối ngắn, chỉ một lát sau hắn xuất hiện ở trong sơn cốc, trước mắt là một con quái vật lớn.

Đây quả nhiên là yêu thú tộc Hổ, thân thể lớn gấp hai lần đầu Ám Nguyệt hổ trước kia thân cao mười thước, chỉ riêng móng vuốt đã to hơn cả người hắn rồi. Hình dáng Ám Nguyệt Hỗ vương cũng không có gì khác biệt, chỉ có một điểm chú ý là trên trán xuất hiện đường vân giống như chữ Vương. Thoạt nhìn khí thế uy phong lẫm lẫm, trên người tản ra mùi máu tanh nồng nặc.

Lúc này Ám Nguyệt Hổ vương đang ngẩng đầu lên trời gầm rồng, Long Thần và Tiểu Lang xuất hiện lập tức hấp dẫn nó chú ý. Nhất là trên người Tiểu Lang truyền đến khí tức khiến nó kiêng kị. Dưới tình huống bình thường nó dĩ nhiên không sợ Tiểu Lang nhưng mà bây giờ nó đã bị trọng thương. Long Thần và Tiểu Lang chạy tới nơi này hiển nhiên không có ý đồ tốt, chỉ là tôn nghiêm vương giả không cho nó lùi bước, ngược lại cảm thấy tức giận vì bị kẻ yếu khinh thường.

“Rống!”

Ám Nguyệt Hổ vương gầm thét một tiếng, nó đang cảnh cáo Long Thần nên mau chóng rời khỏi. Nếu không đừng trách nó lập tức tấn công.

"Càn Khôn truyền tống trận."

Linh Hi bỗng nhiên kinh hô, thái độ có vẻ khiếp sợ tột đỉnh.

"Cái gì?"

Long Thần nghi ngờ hỏi lại. Sau đó hắn nhìn theo phương hướng Linh Hi chỉ thị, thấy được một khoảng trống phía sau lưng Ám Nguyệt Hổ Vương.

"Ngươi nhìn kìa, phía sau Ám Nguyệt Hổ vương chính là Càn Khôn truyền tống trận. Đây là trận pháp thần bí mà sư tôn ngươi từng nhắc tới, thông qua nó sẽ đi tới Thần Vũ thánh triều. Lúc nãy ta đang nghi ngờ tại sao Thương Ương quốc lại xuất hiện yêu thú Thiên giai, thì ra là do truyền tống trận."

Linh Hi bừng tỉnh đại ngộ.

Long Thần thấy trên mặt đất khắc dấu hình trận pháp kỳ lạ, đường kính đại khái hai mươi thước. Vô số ấn ký nhẹ nhàng lan tỏa quang mang vô cùng bắt mắt, chỉ là hiện tại đang là bạn ngày nên lúc nãy hắn không chú ý tới điểm khác thường.

Càn Khôn truyền tống trận chính là con đường đi thông Thần Vũ thánh triều.

"Tiểu Hi, ngươi nói rõ hơn xem nào."

"Khởi động Càn Khôn truyền tống trận cần đến năng lượng hỗ trợ. Ví dụ người muốn dùng Thông Thiên đạn sẽ phải mất số lượng rất lớn mới tới được Thần Vũ thánh triều."

Long Thần đã nghe nói đến Thông Thiên đan mấy lần. Thiên Hà cảnh có Thiên Hà đan mà Thông Thiên cảnh tự nhiên cũng có Thông Thiên đan. Võ giả tu luyện đến giai đoạn mấu chốt sẽ cần dược vật hỗ trợ trong quá trình ngưng tụ chín đại khiếu huyệt.

Long Thần vẫn chưa rõ ràng tên gọi chín đại khiếu huyệt, chỉ là hắn cũng biết Thông Thiên đan là vật phẩm cần nhất. Giá trị thứ này vượt qua Thiên Hà đan không biết bao nhiêu lần.

"Tiểu Hi, ý của ngươi là Ám Nguyệt Hổ vương và đầu Ám Nguyệt hổ trước kia sử dụng Càn Khôn truyền tống trận chạy tới nơi này?"

Long Thần nghi ngờ hỏi.

"Có lẽ thế, hẳn là tình cờ xông vào Càn Khôn truyền tống trận. Yêu thú không có Thông Thiên đan cho nên truyền tống trận trực tiếp thôn phệ yêu lực. Khí tức Ám Nguyệt Hổ vương suy yếu là do nguyên nhân này, cho tới hôm nay mới miễn cưỡng khôi phục."

Linh Hi chậm rãi phân tích.

Long Thần giờ mới hiểu được thì ra nguyên nhân là như vậy, lúc ban đầu cho rằng mình thật sự vận khí quá tốt vừa nghĩ muốn cái gì là có cái nấy. Không ngờ sự kiện Nguyệt hồ làm loạn là do truyền tống trận mang tới.

Linh Hi và Long Thần nhanh chóng trao đổi tin tức với nhau, Ám Nguyệt Hổ vương thấy bọn họ không có ý rời khỏi liền nổi giận gầm thét. Uy nghiêm Hổ vương không thể xúc phạm, mặc dù nó đã bị thương cũng muốn giết chết kẻ địch to gan dám mạo phạm mình.

Long Thần biết rõ hết thảy, trong lòng cũng hạ quyết tâm giết Ám Nguyệt Hổ vương nhằm thi triển bí pháp luyện huyết hóa khí. Chỉ có như vậy hắn mới có thể đạt tới Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng nhanh hơn. Sau đó quay trở lại Hoàng thành giải quyết Kiếm Hoàng.

Thấy được chiến ý trong mắt Long Thần bốc cháy bừng bừng, nội tâm Linh Hi càng thêm khổ sở. Nàng đã âm thầm quyết định đợi đến khi Long Thần kết thúc chiến đấu sẽ nói ra toàn bộ những chuyện đang cất giấu trong lòng.

Bởi vì nàng chỉ muốn sống chung một chỗ với Long Thần.

Ngay lúc này Long Thần và Tiểu Lang nhìn nhau hội ý, sau đó tách ra một trái một phá bắt đầu tiến công Ám Nguyệt Hổ vương.

Dù sao lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, huống chi là yêu thị Thiên giai lực lượng không thể coi thường. Long Thần không dám chậm trễ, trong quá trình lao tới nhanh chóng hoàn thành Long Hồn biến thân sau đó khống chế ma chủng, vận dụng Đạo Tâm chủng ma kích phát chân khí của mình lên tới mức lớn nhất.

Nguyên bản bị Ám Nguyệt Hổ vương đã bỏ qua Long Thần nhưng thời gian ngắn ngủi lại khiến nó lộ về kinh hãi. Bởi vì khí tức Long Thần tăng trưởng quá nhanh, trong chốc lát đã sánh ngang Tiểu Lang. Mà nó kiêng kị nhất là Đế Ma kiếm ở trong tay Long Thần, nó cảm giác được thanh kiếm này có thể thương tổn đến mình.

"Thôn phệ Huyết Giới."

Ngay khi chuẩn bị vây công Long Thần dứt khoát dùng đến sát chiêu lợi hại nhất. Coi như là Lâm Tử Thần cũng không thể ép hẳn sử dụng thôn phệ Huyết Giới, từ đó có thể thấy được hắn vô cùng coi trọng yêu thú Thiên giai - Am Nguyệt Hồ vương.

Thôn phệ Huyết Giới bộc phát, một luồng sương mù đỏ như máu bao phủ toàn bộ cơ thể Ám Nguyệt Hổ vương trong nháy mắt. Năng lượng thôn phệ quỷ dị khiến cho Ám Nguyệt Hổ vương hoảng sợ, huyết khí sôi trào trong người quá mức dị thường. Vì thế nó đành phải sử dụng một phần yêu lực trấn áp khí tức quỷ dị kia, chiến lực theo đó giảm xuống ba thành.

"Đế Ma kiếm đạo, Đế Đạo Chí Tôn kiếm."

Dựa vào thôn phệ Huyết Giới giành lấy ưu thế nhất định, Long Thần nhảy xuống vách núi, cả người giống như chim ưng vồ mồi bay tới Ám Nguyệt Hổ vương. Đế Ma kiếm chém xuống một đường lăng lệ, nhất thời một đạo kiếm khí hủy thiên diệt địa cắt ngang sơn cốc, trong lúc nhất thời cát bay đá chạy, cây cối nghiêng ngã trong cơn bình phong mãnh liệt.

“Gào!”

Ám Nguyệt Hổ vương rống giận, móng vuốt sắc bén đánh ra một trào ngăn chặn Đế Đạo Chí Tôn kiếm. Thân thể Ám Nguyệt Hổ vương quả thực cường hãn, lực lượng mạnh quá mức tưởng tượng của hắn. Vốn là Long Thần vô cùng tự tin với một chiều Đế Đạo Chí Tôn kiếm nhưng chỉ lưu lại trên chân nó một dấu vết rướm máu mờ nhạt mà thôi.

Thế nhưng chỉ một chút máu tươi đó lại là điểm mấu chốt để thôn phệ Huyết Giới phát huy tác dụng. Long Thần vận dụng bí pháp hấp thu máu huyết từ miệng vết thương, Ám Nguyệt Hổ vương bị đau vội vàng sử dụng yêu lực trấn áp huyết khí. Sau đó một chân khác vô mạnh xuống đầu Long Thần.

"Vô Tung ma ảnh."

Thân thể Long Thần hóa thành tia sáng hư ảo né tránh công kích, từng đạo thân ảnh mơ hồ nhanh chóng xoay tròn chung quanh Ám Nguyệt Hổ vương khiến nó lúng túng không biết đâu là thật giả.

"Yêu thú Thiên giai quả nhiên mạnh mẽ, ta dốc toàn lực thi triển chiến kỹ cũng chỉ lưu lại vết thương nho nhỏ. Đây là nó đang bị thương, nếu ở trạng thái đỉnh phong sợ rằng ta và Tiểu Lang gặp nguy rồi."

Trong lúc chiến đấu nội tâm Long Thần âm thầm khiếp sợ vì chiến lực của Ám Nguyệt Hổ vương.

Ngay lúc này Tiểu Lang lướt tới nhanh như chớp, Đạo Tâm chủng ma tầng thứ hai tăng cường yêu lực lên gấp đôi, cường độ chỉ kém Hổ vương một nửa mà thôi. Lúc này thân thể hắn phóng tới trực tiếp va chạm với đối phương, lấy cứng đối cứng.

“Ầm!”

Lực chấn động cường đại đẩy lùi Hổ vương mấy bước, tiểu Lang cũng bay ngược ra sau.

"Vút!"

Ám Nguyệt Hổ vương tức giận há miệng cắn tới. Một khi đánh trúng mục tiêu, hàm răng nhọn hoắc tuyệt đối có thể cắn đứt đôi người tiểu Lang.

Tiểu Lang nhe răng cười nhạo, trong quá trình bay lùi bỗng nhiên mở miệng bắn ra một đạo khí tức đen nhánh. Ám Nguyệt Hổ vương đề cao cảnh giác, nó có dự cảm ngọn lửa này có uy lực vô cùng cường đại, một khắc cuối cùng vẫn kịp thời phun ra luồng năng lượng màu đen ngăn cản ngọn lửa Cửu U Ma Tổ.

“Uỳnh!”

Sương khói đen tối tràn ngập sơn cốc, trong nháy mắt che kín tầm mắt Long Thần.

Ám Nguyệt Hổ vương vẫn đánh giá thấp lực sát thương của ngọn lửa Cửu U Ma Tổ, mặc dù nó đã kịp thời ngăn chặn vẫn bị ngọn lửa quỷ dị đánh trúng một bên vai. Thân thể Ám Nguyệt Hổ vương lập tức cứng đờ, làn da đông lại, nứt vỡ để lộ một mảng máu thịt ghê rợn.

Tiểu Lang sử dụng ngọn lửa Cửu U Ma Tổ đã thật sự thương tổn đến Ám Nguyệt Hổ vương.

“Rống!”

Vết thương trên người truyền đến cảm giác tê dại khiến cho Ám Nguyệt Hổ vương kinh hoàng kêu lên một tràng thảm thiết. Đến lúc này hung tính dã thú cũng hoàn toàn bạo phát, trong đầu nó chỉ muốn phanh thấy xé xác con sói đáng hận kia.

Trong lúc nhất thời cả sơn cốc rung động ầm ầm, Tiểu Lang vội vàng lui về phía sau né tránh Ám Nguyệt Hổ vương công kích. Mỗi một trảo nó đánh ra mang theo lực lượng mười phần, ngay cả Long Thần cũng phải lùi lại né tránh dự uy. Nếu như bị Hổ vương đánh trúng khẳng định bị thương nặng nề, cả hai cố gắng kéo giãn khoảng cách tìm cơ hội đột phá phía sau lưng đối phương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi