LONG HUYẾT CHIẾN THẦN

"Đúng, tiểu Vũ, ngươi là thích hợp nhất. Chuyện này cứ định như vậy. Tương lai ta còn muốn người làm Thiên Ma cung chủ nữa." Triệu Thanh Vân mỉm cười hiền lành nhìn Mộ Dung Vũ, bộ dạng nàng lúc này quả thật vô cùng khả ái.

"Thiên Ma cung chủ? Không phải là Long Thần sao?" Trước đây Mộ Dung Vũ vẫn luôn có suy nghĩ như vậy. Bởi vì Để Ma kiêm ở trong tay Long Thần, hắn không làm cùng chủ thì ai làm?

"Ngươi cũng biết tính cách Thần nhi, người cho rằng hắn sẽ nguyện ý cống hiến sức lực cho chúng ta? Tiểu tử này chỉ muốn tiêu dao thiên hạ, làm gì bị cái ghế Thiên Ma cung chủ trói buộc, không cần phải nói đến Thương Ương quốc rồi."

Triệu Thanh Vân lắc đầu nói.

Mộ Dung Vũ nhìn sang hai người bọn họ, trong lòng hồi hộp không dứt. Nói thật ra nàng có thể đảm đương việc này, chẳng qua là nàng nhất thời không kịp phản ứng. Bởi vì nàng biết vương chủ một nước cần phải chú ý rất nhiều chuyện, thống trị cả một quốc gia để làm như vậy sao?

"Không được, ta sợ làm không được sẽ khiến cho các ngươi thất vọng." Mộ Dung Vũ suy tư một hồi mới lắc đầu từ chối.

"Cái gì? Ngay cả người cũng làm không được, ta đây nhào vô không phải càng thêm loạn sao? Tiểu Vũ, ngươi vốn là nữ thần Thiên Ma cung, bây giờ cứ xem như trở thành nữ thần Thương Ương quốc đi. Ta nghĩ rằng tất cả nam nhân sẽ vui mừng ủng hộ người ngồi lên ngai vàng." Long Thần cười nói.

Hắn nói câu này làm cho Mộ Dung Vũ xấu hổ, sắc mặt đỏ ửng im lặng không nói gì nữa.

Long Thần rõ ràng là đang khen nàng xinh đẹp.

Từ nhỏ đến lớn nàng đều bị vết sẹo làm cho tự ti, thường xuyên đeo mặt nạ che giấu. Kể từ khi Linh Hi khôi phục dung mạo, nàng mới tự tin dùng mặt thật xuất hiện ở bên ngoài.

Long Thần đứng dậy, đi tới gần nàng rồi nói:

"Ngươi không cần lo lắng, ít nhất còn có hai Lão Ma trợ giúp người cai trị Thương Ưng quốc. Hai người này đã có kinh nghiệm quản lý Thiên Ma cung, thực lực cũng mạnh mẽ đủ để đối phó những kẻ chống đối. Nếu như gặp chuyện không thể giải quyết được, người trực tiếp thông báo cho sự tôn, hắn sẽ xử lý giùm ngươi. Còn nữa, hôm nay ta sẽ đưa người một món lễ vật."

Nói tới đây, Long Thần lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt thần bí nhìn nàng chăm chú.

"Lễ vật?" Ánh mắt Mộ Dung Vũ tràn đầy mong đợi nhìn hắn.

"Đây là chiến lợi phẩm của ta."

Long Thần lấy ra một vật từ trong túi càn khôn, Kim Loan điện lập tức chói lòa ánh sáng vàng. Mộ Dung Vũ và Triệu Thanh Vân định thần nhìn lại liên kinh ngạc nói:

"Đế Hoàng kiếm?"

"Đúng, chính là Đế Hoàng kiếm. Sư tôn, ta cầm Đế Ma kiếm đã dùng thuận tay không muốn đổi. Sau này Đế Hoàng kiếm để cho các ngươi làm bảo vật trấn quốc, tiểu Vũ thích hợp tu luyện Đế Hoàng kiếm đạo rất xứng đối với thân phận nữ hoàng Thương Ương quốc."

Nhìn Đế Hoàng kiếm trong tay Long Thần, Mộ Dung Vũ cắn nhẹ đôi môi suy tư. Nàng biết đây là lễ vật rất lớn, mục tiêu phấn đấu của nàng vốn là Đế Ma kiếm, thế mà bây giờ Đế Hoàng kiếm hiện ra ở trước mặt khiến nàng ngơ ngác.

Do dự chốc lát, Mộ Dung Vũ thở ra một hơi bất đắc dĩ, cuối cùng mới kiên định nói:

"Tốt, chức vụ nữ hoàng này, ta làm!"

"Vậy mới đúng chứ!" Long Thần ném Đế Hoàng kiếm về phía Mộ Dung Vũ, lấy thực lực Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng đương nhiên có thể sử dụng Đế Hoàng kiếm dễ dàng.

Hiện tại Mộ Dung Vũ đã chấp thuận làm nữ hoàng Thương Ưng quốc, vậy thì sự tình nội bộ hỗn loạn đã được giải quyết ổn thỏa.

"Thần nhi, kế tiếp người tình thế nào?" Sự tình Mộ Dung Vũ đã được giải quyết, cuối cùng Triệu Thanh Vân mới hỏi một câu.

Mộ Dung Vũ cũng im lặng lắng nghe.

Long Thần chỉ mới mười bảy tuổi đã là đệ nhất cường giả Thương Ương quốc, nơi này đã không còn chỗ để hắn phát triển. Hai người tin tưởng rằng Long Thần sẽ quyết định đi ra ngoài xông xáo, chứ không phải ở lại địa phương nhỏ này làm địa đầu xà.

"Ta chuẩn bị trở về Nguyên Linh thành một chuyến, sau đó đợi chuyện tình Thương Ương quốc xử lý xong, tiểu Vũ thuận lợi lên ngôi sẽ đi tới Thần Vũ thánh triều." Long Thần đã quyết định chuyện này từ lâu rồi, cho nên lúc nói ra vô cùng bình thản.

Thần Vũ thánh triều là địa phương hắn phải đi, vấn đề Linh Hi chính là mối lo lớn nhất trong lòng hắn. Long Thần chỉ hi vọng người nhà sẽ không phát hiện ra nàng, như vậy bọn họ sẽ có thể tự do tiêu dao thiên hạ. Nếu sự tình không thuận lợi, hắn sẽ thông qua Thần Vũ thánh triều tới những địa phương khác không ngừng lịch lãm.

Hắn trở về Nguyên Linh thành là muốn dặn dò người nhà vài chuyện, ngoài ra là để Linh Hi có nơi yên tĩnh khôi phục thân thể.

"Thần Vũ thánh triều?" Triệu Thanh Vân khẽ gật đầu, Long Thần tới đó đúng là thích hợp với hắn.

Nghe thấy ý định của Long Thần, ánh mắt Mộ Dung Vũ bỗng nhiên ảm đạm. Nói như vậy, sau này nàng rất khó gặp lại hắn. Trong khi hắn cao chạy xa bay, nàng lại ở đây hao phí thời gian giải quyết đống rối loạn giùm cho hắn. Điều này có vẻ như không công bình đối với nàng.

Thế nhưng, nàng đạt tới thành tựu ngày hôm nay là nhờ Thiên Ma cung bồi dưỡng. Cho dù nội tâm nàng có chút buồn bực, nhưng không có một câu oán hận.

Long Thần đã giúp nàng khôi phục dung mạo, lại còn đưa ra Đế Hoàng kiếm đã hết tình hết nghĩa đối với nàng rồi.

"Đúng rồi, Thần nhi, người biết đường tới Thần Vũ thánh triều không?" Triệu Thanh Vân quan tâm hỏi.

"Trước kia ta phát hiện một cái Càn Khôn truyền tống trận nằm sâu trong Tuyết Phong sơn mạch. Đoán chừng đó là lối đi thông Thần Vũ thánh triều, đúng không?" Long Thần lập tức hồi đáp.

"Ngươi cũng biết Càn Khôn truyền tống trận?"

Triệu Thanh Vân trợn mắt kinh ngạc, sau đó gật đầu nói:

"Đúng thế, đó là lối đi thông Thần Vũ thánh triều, nhưng trước kia hoàng tộc không thèm quan tâm, lại cố ý giấu giếm tin tức nên ít người biết được. Bên phía Thần Vũ thánh triều cũng không để ý tới địa phương nhỏ như chúng ta, vì thế hai bên hầu như không qua lại lẫn nhau."

Sở dĩ người ở Thương Ương quốc không đi Thần Vũ thánh triều là vì Thông Thiên đạn hạn chế, đại đa số đan dược cấp cao đều do hoàng tộc nắm giữ. Bọn họ là người thống trị, đã không muốn cho ai đi qua Thần Vũ thánh triều đương nhiên không một ai có thể vượt rào.

"Sư tôn, ta và Tiểu Lang đi tới Thần Vũ thánh triều sẽ phải dùng bao nhiêu Thông Thiên đan?" Long Thần vội vàng hỏi tới, đây là vấn đề hắn quan tâm nhất.

Triệu Thanh Vân tính toán một lát rồi nói:

"Ước chừng năm mươi viên, Càn Khôn truyền tống trận tiêu hao năng lượng rất lớn. Lấy thực lực người và Tiểu Lang phải mất nhiều đó mới có thể hoàn thành truyền tông."

"Năm mươi?"

Long Thần thật sự bị dọa, hắn bây giờ chỉ có một trăm viên Thông Thiên đạn. Thế mà sử dụng một lần Càn Khôn truyền tống trận mất hết một nửa, vậy thì hắn lấy cái gì hỗ trợ tăng cấp lên Thông Thiên cảnh?

Long Thần cảm thấy chua xót trong lòng, lệ rơi đầy mặt. Thật sự là hao tài tốn của mà.

"Tại sao? Thông Thiên đạn không đủ? Ngươi có bao nhiêu Thông Thiên đạn rồi?" Triệu Thanh Vân cảm thấy hứng thú với bộ dạng của hắn.

"Một trăm viên." Long Thần thở dài hồi đáp.

Triệu Thanh Vân cười khổ nói:

"Thiên Ma cung truyền thừa nhiều năm cũng chỉ có bảy mươi viên Thông Thiên đan mà thôi.

Tiểu Vũ sắp đột phá Thông Thiên cảnh cần ba mươi viên Thông Thiên đan, sư tôn vô pháp trợ giúp người à!"

Long Thần nghe thế cũng hết chỗ nói.

Dĩ nhiên, hắn không nghĩ tới đòi hỏi gì ở Triệu Thanh Vân. Bởi vì hắn sắp đi tới Thần Vũ thánh triều, ở nơi đó khẳng định không thiếu Thông Thiên đan. Trên người hắn còn dư lại năm mươi viên cũng tạm đủ xài rồi, không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì.

Nghĩ tới đây, Long Thần lấy lại bình tĩnh, cười nói:

"Sư tôn, chuyện tình Hoàng Thành tạm thời giao cho người xử lý. Hiện tại ta cần trở về quê quán một chuyến."

"Gấp như vậy?"

Long Thần gật đầu xác nhận, thật ra hắn gấp gáp không phải là về nhà, mà là muốn khôi phục thân thể cho Linh Hi.

Triệu Thanh Vân gật đầu nói:

"Ngươi đi đi, ở đây giao cho ta."

Long Thần nói lời từ biệt với sự tồn và Mộ Dung Vũ, sau đó hạ lệnh phân phó các thế lực khác tại Hoàng Thành. Nơi này đã có cường giả Thông Thiên cảnh trấn giữ, hắn không cần phải quan tâm xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Long Thần gọi Tiểu Long trở lại, sau đó lên đường trở về Nguyên Linh thành.

Long Thần sắp đối mặt với vấn đề tối trọng yếu của cuộc đời mình, đây sẽ là một lần chuyển ngoặt thay đổi nhân sinh của hắn. Lúc này nội tâm hắn vô cùng khẩn trương, âm thầm cầu nguyện Linh Hi khôi phục thân thể thành công, đồng thời gia tộc của nàng không nên tìm tới quá sớm.

Linh Hi không nỡ rời xa Long Thần, chẳng lẽ hắn nỡ từ bỏ nàng sao? Long Thần chẳng qua là kiên trì với tín niệm của mình, hắn là một nam nhân tuyệt đối không thể để cho nữ nhân của mình sống tạm ở hình hài như vậy. Nếu không, cuộc đời hắn không bao giờ yên tâm thật sự, cũng sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho mình.

Hắn ngồi trên lưng Tiểu Lang phóng đi như bay, cuồng phong lạnh lẽo thổi tạt vào mặt. Áp lực trong lòng hắn cực kỳ trầm trọng, con đường phía trước có quá nhiều chuyện không biết, hắn chỉ có thể chuẩn bị tinh thần ứng phó với mọi tình huống.

Đêm tối phủ xuống, ánh sao chiếu sáng cả một vùng, Long Thần mở to mắt kinh ngạc nhìn về phía trước. Linh Hi bay ra ngoài ngồi yên lòng bàn tay hắn.

"Thần ca ca, ngươi có vẻ rất khẩn trương?" Linh Hi cũng lo lắng giùm cho hắn.

"Nói nhảm, không lo mới là lạ!" Long Thần cười nói.

Hắn trịnh trọng nói với Linh Hi:

"Ngươi nói Cửu Thiên Tiên Linh quả đã bị hái hơn bốn tháng, được hiệu giảm đi không ít. Nếu như lãng phí thêm mười ngày, khi đó Cửu Thiên Tiên Linh quả sẽ không còn đủ năng lượng ngưng tụ thân thể?"

Linh Hi bất đắc dĩ gật đầu, nàng vốn không muốn nói cho Long Thần biết chuyện này, để mặc cho thời gian trôi qua thêm mười ngày. Như vậy Cửu Thiên Tiên Linh quả sẽ trở nên vô dụng, đến lúc đó nàng không cần lo lắng vấn đề gia tộc tìm tới rồi. Thế nhưng, Linh Hi biết Long Thần sẽ không tha thứ cho mình, vì thế nàng đành phải nói ra sự thật.

"Nói cách khác, người phải luyện hóa nó càng sớm càng tốt. Trong vòng năm ngày, chúng ta sẽ tới Nguyên Linh thành, khi đó người phải lập tức luyện hóa nó, hiểu không?" Long Thần đưa ra quyết định rất nhanh.

Hắn đã hạ quyết tâm cao độ, bất luận như thế nào cũng phải để cho Linh Hi có được thân thể hoàn mỹ, trở về hình hài nhân loại chân chính. Đây là nguyện vọng của hắn, lúc ban đầu Linh Hi có được thân thể Huyền Thiên Ngọc Liên đã làm hắn vui mừng như điên, sau đó bị Lâm Tử

Thần áp bách mới từ bỏ thân thể để lại cho hắn tiếc nuối vô hạn.

"Thần ca ca, người quyết định vậy sao?" Linh Hi thở dài sâu kín, nhỏ giọng hỏi hắn.

"Vì ngươi, cho dù ta chết cũng vô oán vô hối." Long Thần cắn chặt hàm răng, chỉ tay lên trời thề thốt.

"Nhưng mà ta không nỡ rời xa ngươi.

Giọng nói Linh Hi bắt đầu run rẩy, từ từ chuyển sang khóc nức nở làm cho hắn phân vân. Dù sao thực lực gia tộc nàng đúng là quá mạnh, nhỏ yếu như hắn vốn không có biện pháp ngăn cản bọn họ mang người đi.

"Lực lượng, hết thảy vẫn là lực lượng. Nếu như giờ khắc này ta có đủ lực lượng sẽ không cần lo lắng vấn đề này rồi. Con đường tu luyện vĩnh viễn không có điểm cuối, sẽ có một ngày ta đánh tới tận nhà nàng, để cho bọn họ đích thân trao người."

Long Thần thấy nàng khóc như thế cũng đau lòng không dứt, nhưng hắn vẫn kiên định với tín niệm của mình.

Từ đáy lòng hắn sinh ra khát vọng mãnh liệt, khát vọng đối với lực lượng.

Huyết mạch Thần Long sôi trào trong cơ thể hắn, nội tâm hắn khát vọng lực lượng tựa như ảnh hưởng đến từng giọt máu trong người. Hắn muốn trưởng thành nhanh hơn, thực lực mạnh hơn.

Hắn muốn đứng trên đỉnh thế giới này, không còn bị bất kỳ ai tùy ý chà đạp như hiện tại.

Gió đêm thổi tung y phục trên người hắn, mái tóc dài bay phất phơ để lộ khuôn mặt kiến nghị.

"Tiểu Hi!"

"Ù?"

Long Thần nói:

"Ta không biết quyết định của mình ngày hôm nay có đúng hay không. Ta không phải là kẻ ngu, vô duyên vô cớ từ bỏ cơ hội sống chung với người. Nhưng ta lựa chọn như vậy, bởi vì ta muốn người có một cuộc sống hoàn hảo, không phải là sống tạm bợ như lúc này."

"Thần ca ca, ta hiểu mà. Chỉ có điều gia tộc của ta chắc chắn sẽ không quan tâm đến thái độ của ngươi, bọn họ ở một cấp bậc cao hơn cả Thần Vũ thánh triều, tùy tiện phải ra một người cũng có thể quét ngang đế quốc, thánh triều. Trong lòng ta lo lắng chính là chuyện này, cho dù ngươi tu luyện nhanh thế nào cũng khó lòng đối kháng với bọn họ."

"Tùy tiện một người cũng có thể tiêu diệt thành triều?"

Long Thần nghe mà ngây dại.

Đây là lần đầu tiên Linh Hi miêu tả cụ thể lực lượng gia tộc của nàng.

Nói vậy Long Thần hắn là ếch ngồi đáy giếng rồi? Cái danh đệ nhất cường giả Thương Ương quốc chỉ trưng cho đẹp thôi sao?

Nói cách khác, bọn họ giống như thần linh ở trên trời, còn Long Thần hắn là con kiến, là hạt bụi dưới mặt đất?

Hắn hít vào một hơi thật sâu, cố gắng áp chế không để hai chân run rẩy. Hắn ngẩng đầu nhìn lên vô tận tình không, đó là vũ trụ, là ngân hà rộng lớn vô cùng vô tận, người phàm căn bản không có cách nào khống chế.

Trong đầu Long Thần bỗng nhiên xuất hiện một tia linh cơ.

Hắn nghĩ đến người phàm chỉ là con kiến hội đối với thiên địa, coi như là thánh triều cũng vậy. Long Thần hắn sở hữu tinh huyết Tổ Long thiên phú siêu quần, cuối cùng sẽ có một ngày vượt lên trên tất cả. Hắn sợ cái gì chứ?

Vào giờ khắc này, ánh mắt Long Thần lại lóe lên tia sáng tự tin.

Hắn ý thức được bản thân mình cũng có tiềm lực vô cùng.

Hắn có được tinh huyết thái cổ Huyết Linh Long, Thái Hư long phú, thậm chí Long ngọc thần bí vẫn còn chưa khám phá hết. Tất cả mọi thứ đều nói lên rằng hắn là tồn tại độc nhất vô nhị trên thế giới này, thế lực sau lưng Linh Hi quả thật cường đại, nhưng mà bọn họ có thể làm khó được hắn sao?

Nghĩ tới đây, nội tâm Long Thần kiên định như sắt thép, ngọn lửa tự tin bốc cháy bừng bừng.

"Tiểu Hi, ta đã quyết định rồi. Sau khi đến Nguyên Linh thành, ta muốn thấy người luyện hóa Cửu Thiên Tiên Linh quả. Ngươi là nữ nhân của ta, đời đời kiếp kiếp."

Vốn là Long Thần đang cảm giác áp lực trầm trọng, lần này trở lại Bạch Dương trấn giống như là một quyết định sai lầm. Trong tương lai hắn không có cách nào gặp lại Linh Hi.

Tiểu Lang cũng suy nghĩ như hắn, ngoại trừ Long Thần ra có lẽ thân nhân duy nhất chính là Mộng Dao. Vì thế từ đằng xa trông thấy Nguyên Linh thành, Tiểu Lang đã nóng lòng muốn gặp Mộng Dao, cho dù hắn đã biến thành Phệ Nhật yêu lang, nhưng hắn muốn thấy tỷ tỷ một lần cuối cùng. Bởi vì chuyến đi Thần Vũ thánh triều có quá nhiều sự tình không nắm chắc, hai người bọn họ phải chuẩn bị trước hết thảy mọi chuyện có thể phát sinh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi