LONG VŨ PHI THIÊN

“Hoa Tề ngươi khi nào thì đi a?”

“Hoa Tề ngươi sao còn ở đây ”

” Hoa Tề hôm nay chúng ta ăn cái gì ”

” Hoa Tề ”

“Ngươi nếu lại kêu ta thêm một tiếng, ta sẽ lập tức mang ngươi ra bên ngoài.” Hoa Tề không thể nhịn được nữa, rống giận. Ai có thể chịu được một người suốt ngày ở bên cạnh lải nhải, nhưng nhắc đi nhắc lại chỉ có một đề tài! “Người ta nhàm chán thôi mà.” Long Tại Vũ ai oán nhìn Hoa Tề: “Chúng ta trở về đã bảy ngày, vậy mà các ngươi cũng không cùng ta ngoạn!”

“Ngươi không phải tiểu hài tử. Tự mình ngoạn đi.” Hoa Tề cảm giác gân xanh trên trán mình đã muốn nổi lên. Thật không biết vì sao hắn phải ở cùng cái tai hoạ này!

“Nhưng các ngươi cũng không muốn ta xuất cốc.” Long Tại Vũ ủy khuất nhìn Hoa Tề: “công lực của ta đã khôi phục. Thật đó. Ta có thể thề với trời.”

“Chuyện đó ta không cần biết.. Ta chỉ biết ngươi là cốc chủ, nên ở yên trong cốc.” style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Vậy ta lấy danh nghĩa đi tuần tra một chút sản nghiệp của “Hoa tẫn cốc”, được không?” Long Tại Vũ nhìn nhìn Hoa Tề, bắt đầu thương lượng.

“Sau đó giống như lúc “tuần tra” Bách hoa lâu, bị người ta dán giấy niêm phong!” Hoa Tề không chút lưu tình, vạch trần Long Tại Vũ.

“Đó là ngoài ý muốn ” Long Tại Vũ có chút xấu hổ, mở miệng: “Ai bảo “Bách hoa lâu” mở ở hoàng thành a. Nếu ở nơi khác không phải sẽ không có việc gì sao! Cho nên cũng không thể trách ta a ”

“Sao không nói nữa?” Hoa Tề ôn nhu mở miệng. Thanh âm nhẹ nhàng như nước chảy.

Long Tại Vũ nhìn thấy Hoa Tề “ôn nhu”, lập tức câm miệng. Ô ô trừ phi hắn ngứa da mới chọc đến Hoa Tề lúc này!

“Nguyên lai ngươi ở chỗ này a. Ta tìm ngươi nửa ngày rồi.” Một người khác cũng làm cho Hoa Tề đau đầu đã đi tới.

“Liên Tâm. Liên Tâm, ngươi đến tìm ta sao?” Long Tại Vũ nhìn thấy Tô Liên Tâm, định tặng cho nàng một cái ôm đầy tiêu chuẩn. Lại nhìn đến Thi Dương ở phía sau, đành từ bỏ..

Ánh mắt giết người của hắn như đang nói: ngươi ôm thử xem! Thật đúng là một thùng dấm chua lớn a!

“Đúng vậy. Không đến tìm ngươi chẳng lẽ tìm khối băng kia a.” Tô Liên Tâm dùng cằm điểm điểm về phía Hoa Tề. Từ khi nàng nhìn thấy người này đến giờ, vẫn chưa từng thấy hắn thay đổi biểu tình!

“Là tìm ta ngoạn sao?”

“Là chào từ biệt.” Thi Dương bị Long Tại Vũ bỏ quên một bên, thản nhiên mở miệng. Sau đó ôm lấy thắt lưng Tô Liên Tâm, biểu tình đầy vẻ chiễm hữu.

“Ngay cả ngươi cũng muốn đi? Ta không phải sẽ nhàm chán đến chết sao? Mang ta đi theo đi.” Long Tại Vũ nghe thấy Tô Liên Tâm phải đi, vội vàng lôi kéo tay nàng.

“Ta cũng không muốn. Nhưng mà Thi mộc đầu nhất định muốn đi! Ta cũng không có biện pháp a. Người ta không phải nói “lấy gà theo gà, lấy chó theo chó” sao? Ta đã là người của hắn, có thể không theo hắn sao?” Tô Liên Tâm phối hợp, nắm chặt cánh tay Long Tại Vũ.

“Chúng ta đều là những con người tiến bộ của thời đại mới, sao có thể để mấy cái vấn đề này gây khó dễ a. Ngươi bây giờ liền thôi hắn, chúng ta cùng nhau đi”

Long Tại Vũ vừa nói dứt lời, Tô Liên Tâm lập tức bị Thi Dương lôi đi.

“Ta nói sai cái gì sao?” Long Tại Vũ có chút phản ứng trì độn, hỏi Hoa Tề.

“Ngươi chưa nói sai cái gì a. Ta nghĩ nếu dì Dung biết ngươi xúi người ta cùng ngươi bỏ trốn, nàng nhất định sẽ đem gia pháp ra, hảo hảo giáo huấn ngươi cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sĩ.” Hoa Tề liếc mắt, cao thấp đánh giá Long Tại Vũ: “Ngươi thật sự muốn cùng nàng bỏ trốn?”

“Ta cái gì cũng chưa nói.” Long Tại Vũ cười gượng một chút: ” nếu không có việc gì, ta trở về phòng đây.”

“Ngươi ngoan vậy sao?” Hoa Tề hoài nghi nhìn Long Tại Vũ: “Không phải lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì chứ?”

“Hoa Tề, ngươi cư nhiên không tin ta sao.” Long Tại Vũ ủy khuất nhìn Hoa Tề: ” ngươi hoài nghi ta.”

“Được rồi, làm ơn thu hồi nước mắt giả tạo của ngươi. Đi trở về đi”

“Cũng không biết tôn trọng vốc chủ chút nào. Nói sao ta cũng là chủ nhân của “Hoa tẫn cốc” a! Vì sao ai cũng có thể mắng ta?” Long Tại Vũ lầm bầm trong miệng. Hoa Tề ở một bên giả vờ như không nghe thấy. Có một cốc chủ luôn tìm phiền toái như hắn thật sự là bất hạnh của bọn họ a!

“Liên Tâm đi rồi sẽ không ai chơi cùng ta, sẽ nhàm chán chết a.” Long Tại Vũ nằm trên giường than thở.

“Ngươi vì sao lại muốn xuất cốc?” Hoa Luân vô thanh vô thức xuất hiện trong phòng Long Tại Vũ.

“Ngươi không phải biết rồi sao?” Long Tại Vũ đối với việc Hoa Luân đột nhiên xuất hiện cũng không kinh ngạc. Mấy ngày này hắn cùng Hoa Tề luôn đi theo bên cạnh mình.

“Ngay cả người của “Hoa tẫn cốc” cũng tra không được, ngươi làm sao tìm?” Hoa Luân nhíu mi: “không có một chút manh mối mà tìm một người đã biến mất, ngươi nghĩ có thể sao?”

“Vì sao không thể?” Long Tại Vũ xoay người, ngồi ở bên giường “ta đã nói sẽ vì nàng báo thù, không cần biết nguyên nhân gì.”

Hoa Luân nhìn Long Tại Vũ một hồi lâu, mới mở miệng: “Có một nơi có lẽ có thể giúp ngươi tìm được người kia.”

“Nơi nào?” Long Tại Vũ kích động nhìn Hoa Luân: ” ngươi mau nói a.”

“Ở trong hoàng thành có một nơi gọi “Vân Bảo”. Nơi đó gần như là mạng lưới của cả hoàng triều Hiên Viên. Chỉ cần ngươi muốn biết, bọn họ đều có thể tìm được. Có điều cái giá phải trả cũng không nhỏ!”

“Vân Bảo?” Long Tại Vũ trầm tư một lát: “Ta vì sao chưa từng nghe nói qua?”

“Ngươi nghe nói? Chờ đến lúc ngươi nghe nói, thái dương sẽ mọc từ hướng tây.” Hoa Luân tức giận mở miệng: ” ngươi ngoại trừ ăn và ngủ còn quan tâm đến cái gì?”

“Ta hiện tại không phải đã nghe nói sao? Thái dương cũng không mọc từ hướng tây a.”

“Không nói vô nghĩa với ngươi. Ngươi trước hết nghĩ xem có đi hay là không.”

“Đi a. Bọn họ muốn điều kiện gì?” Long Tại Vũ hiếm khi nghiêm túc mở miệng: ” ta đều sẽ đáp ứng.”

“Hiện tại làm sao biết a. Phải đợi sau khi ngươi đưa ra yêu cầu bọn họ mới nói cho ngươi cái giá phải trả!” Hoa Luân bị Long Tại Vũ làm cho tức giận đến trợn mắt. Hắn thật không hiểu. lúc trước lão cốc chủ và phu nhân sao lại tìm một tên “ngu ngốc” mang về?

” Aha ngươi không nói ta cũng không biết a!”

“Phải nói trước một việc. Sau khi ngươi làm xong việc này, phải ngoan ngoãn trở về làm cốc chủ của ngươi. Không thể cứ suốt ngày đùa giỡn không nghiêm túc như trước đây.” Hoa Luân nhân cơ hội đưa ra điều kiện.

“Nhất định nhất định.” Long Tại Vũ vội gật đầu đáp ứng.

“Vậy không được dổi ý nga.” Hoa Luân không tin tưởng, phải xác định lại lần nữa. Long Tại Vũ “tiền khoa” nhiều lắm. Làm cho người ta rất khó xác định câu nói kia của hắn là thật hay giả!

“Nhất định sẽ không đổi ý.” Long Tại Vũ dùng ánh mắt chân thật nhất của mình, nhìn Hoa Luân.

“Vậy ngươi đi cùng Tô tiểu thư là được rồi. Nhưng mà ngươi phải cam đoan với ta không được hướng Tô tiểu thư “đòi yêu”!”

“Cái đó là ta nói đùa a!” Long Tại Vũ có chút dở khóc dở cười.

“Nói đùa cũng không được.” Hoa luân giận dữ, trách cứ một tiếng: “Ngươi làm như vậy sẽ huỷ hoại danh dự của Tô tiểu thư. “

Nói cùng cổ nhân thật đúng là không thông a. Nếu nói với bọn họ thời đại kia của mình khắp nơi đều có thể phát sinh “một đêm tình”, bọn họ có phải sẽ tức đến hộc máu, chết ngay tại chỗ?

“Ta đã biết. Về sau sẽ không.” Long Tại Vũ thở dài. Vì để cho bên tai mình thanh tỉnh, vẫn là nên cùng Tô Liên Tâm duy trì khoảng cách a. Nếu không có ngày sẽ bị thùng dấm chua Thi Dương chém chết!

“Vậy là tốt rồi. Ta đi trước. Ngươi tự mình thu dọn đồ đạc đi.” Hoa Luân sau khi nghe được Long Tại Vũ trả lời, mới vừa lòng rời đi. Tuy rằng không biết lời cam đoan của hắn có bao nhiêu độ tin cậy?

” Ya ” Long Tại Vũ từ trên giường nhảy xuống, chạy đến phòng của Tô Liên Tâm..

” Liên Tâm Liên Tâm ngày mai ta có thể đi cùng ngươi rồi a ” Long Tại Vũ một cước đá văng cửa phòng của Tô Liên tâm. Đến khi nhìn thấy tình cảnh bên trong, mặt hồng tai đỏ, vội vàng rời khỏi phòng, thuận tiện đóng cửa dùm bọn họ:: ” thực xin lỗi ta cái gì cũng chưa thấy các ngươi cứ tiếp tục ”

Thi Dương mặt mày méo mó, nhìn thấy cửa phòng mở rồi lại đóng, một hồi lâu mới có thể nghẹn ra một câu: “Chúng ta đêm nay đi thôi ”

Mặc kệ người nào đó chuyện tốt bị đánh gảy, sắc mặt vẫn chưa tốt. Mà kẻ đánh gãy kia lại là tiểu quỷ từng tuyên bố muốn dẫn Tô Liên Tâm “bỏ trốn”!

Long Tại Vũ chạy như điên về phòng mình, sau đó lại suy nghĩ. Không đúng a! Bọn họ bất quá là hôn môi thôi, ta vì sao lại chạy ra a?

Long Tại Vũ nghĩ đến bộ dáng hai người khi nãy, trong đầu không khỏi hiện lên ánh mắt của Hiên Viên Thiên Hành khi chuyên chú nhìn mình. Nếu hắn vẫn luôn ôn hoà, có phải mình sẽ không chán ghét hắn như vậy?

Phi! Ta suy nghĩ cái gì a? Khi Long Tại Vũ ý thức được mình đang tìm ưu điểm của Hiên Viên Thiên Hành, vội mạnh mẽ lắc đầu. Mình chẳng lẽ là thụ ngược cuồng sao? Nếu không sao lại nghĩ điểm tốt của tên biến thái kia?

Mệt nhọc! Phải! Nhất định là mệt nhọc. Ngủ một giấc thì tốt rồi.

Long Tại Vũ nằm trên giường, tự trấn an mình. Nhưng lăn qua lăn lại vẫn không thể ngủ.

“A phiền muốn chết ” Long Tại Vũ từ trên giường bật dậy. Nguyên bản chăn đệm ngăn nắp đã bị hắn vò đến không ra hình dạng.

“Ngươi có bệnh a. Không có việc gì la hét làm gì?” Hoa Tề vừa vặn đi ngang qua, bị Long Tại Vũ làm giật mình, đẩy cửa phòng hắn, tức giận mở miệng.

“Hắc hắc ta ngủ ” long Tại Vũ ngây ngô cười một tiếng, lại nằm tại đống hỗn độn trên giường.

“Ngủ cái gì? Giờ phải dùng ngọ phạn!” Hoa Tề kéo Long Tại Vũ đứng dậy: “Ta gọi người thu dọn giường, ngươi đi ra ngoài đi.”

“Nga.” Long Tại Vũ mới vừa đi hai bước lại ngừng lại: “Hoa Tề, thích một người cảm giác thế nào?”

“Ngươi sẽ không là thật sự thích Tô tiểu thư chứ?” Hoa Tề chớp chớp mắt: “nếu ngươi dám nói phải, ta không ngại cho ngươi thư giãn gân cốt!”

“ta cái gì cũng chưa nói. Ta đi dùng ngọ phạn.” Long Tại Vũ cười gượng một chút. Nguyên lai Hoa tề vẫn còn nhớ rõ lời nói đùa của hắn a!

Có điều, hắn sẽ không thật sự có hảo cảm với phụ thân của hắn chứ? Cái gã nam nhân bá đạo kia

() dấm chua: chỉ những người đang ghen tuông

() ngọ phạn: cơm trưa

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi