LONG VƯƠNG TRUYỀN THUYẾT (ĐẤU LA ĐẠI LỤC 3)

Tám đầu Kim Long đột ngột nhô lên khỏi mặt đất, mỗi con dài hơn 5 mét, đáng sợ hơn là không gian bị bóp méo. Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy không gian vặn vẹo kia điên cuồng xé nát cơ thể hắn, khiến hắn không thể phóng xuất ra nhiều hoả diễm thần thánh hơn để ngăn cản. Đồng thời, Thánh Kiếm hoàn toàn chém vào không trung, không hề rơi trên người Đường Vũ Lân.

Tạ Giải ở gần hơn, bản thân lại là hồn sư Hệ Mẫn Công nên tức thì bị chấn bay lên, toàn thân tê liệt.

Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ dù sao cũng là Sử Lai Khắc Thất Quái, tuy rằng giật mình nhưng phản ứng cũng đủ nhanh. Hai người không hẹn mà đều xuất ra Đấu Khải của mình.

Đấu Khải nhanh chóng mở ra, bao trùm toàn thân và chống lại uy năng của Kim Long Hám Địa. Nhưng hiển nhiên là Đường Vũ Lân không cho bọn họ có cơ hội, chỉ thấy người hắn nửa chuyển, đùi phải vung ra như thiểm điện, tám đầu kim long giống như hải nạp bách xuyên, trong chớp mắt chui vào trong đùi phải hắn, sau đó trong mắt mọi người xuất hiện một đuôi rồng cực lớn, quét ngang ra.


Điều Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ có thể làm chính là toàn lực phòng ngự sau khi mặc Đấu Khải. Sau đó thân thể bọn họ bị đánh bay như đạn pháo, bay xa trăm mét, va vào vòng phòng hộ, toé lên hai vầng sáng chói mắt.

Cái này ...

Cái này!

Cái này?

Nhạc Chính Vũ và Tạ Giải bị đánh cho choáng váng rồi. Vẻ tươi cười trên mặt Hứa Tiểu Ngôn cứng lại, Từ Lạp Trí trừng lớn hai mắt.

Biểu hiện của Nguyên Ân Dạ Huy và Diệp Tinh Lan trong chớp mắt cũng cứng ngắc.

Sao có thể?

Trong mắt bọn họ, điều này không thể mô tả đơn giản là kỳ tích nữa.

Hai chiêu!

Kim Long Hám Địa, Kim Long Bãi Vĩ đều là năng lực trong Kim Long Cửu Thức. Chỉ hai thức, Đường Vũ Lân thậm chí còn không phóng thích võ hồn.

Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ đã bị đánh bay.

Bọn họ phối hợp không ăn ý sao? Bọn họ công kích không mạnh mẽ sao?


Không phải.

Chỉ là, năng lực của Đường Vũ Lân quá mức bá đạo, đến mức hai người cơ bản không có cơ hội.

Dọc theo vòng bảo hộ rơi xuống đất, Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ không khỏi cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào. Tuy rằng Đấu Khải đã ngăn lại đa số lực công kích, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy toàn thân bủn rủn, vội vàng điều động hồn lực để khôi phục.

Bọn họ không bị thương, nhưng hai thức kia khiến bọn họ chấn động còn hơn bị thương.

Lấy một địch hai, chớp mắt bay đi.

Quả thực là ...

Từ khi nào hắn đã cường đại như vậy rồi hả? Trong chớp mắt vừa rồi, bọn họ có cảm giác như lúc trước đối mặt với Long Vương Long Dược của học viện quái vật. Sơn Long Vương đã từng mang cho bọn họ áp lực như thế, nhưng lúc đó võ hồn Sơn Long Vương cường đại đến cỡ nào, siêu việt hơn cấp độ hai người bọn họ, võ hồn cũng bị nghiền ép.


Mà Đường Vũ Lân bây giờ, rõ ràng mới chỉ có Ngũ Hoàn mà thôi. Về tu vi không hề mạnh hơn bọn họ. Nhưng lực áp kinh khủng đó đã giống như núi cao áp xuống.

Giờ khắc này, Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ đã hiểu, hai người đã không còn ở cùng tầng thứ với hắn nữa rồi.

"Lại đến!" Thanh âm trầm thấp của Đường Vũ Lân đồng thời vang lên trong tai hai người.

Lúc này, Tạ Giải và Nhạc Chính Vũ đã mặc Đấu Khải, sau khi đơn giản điều tức, hai người đồng thời bắn người lên.

Đều là Sử Lai Khắc Thất Quái, bọn họ sao không có lòng hiếu thắng chứ?

Tạ Giải bay lên không, thoáng rung thân một cái đã xoay tròn tốc độ cao, cùng với tiếng Long ngâm vang lên, trên người hắn lập tức dâng lên một quang ảnh kim long. Hồn hoàn thứ năm toả sáng, chính là hồn kỹ thứ năm của hắn, Quang Huyễn Long. Trong bóng tối của Quang Huyễn Long còn có một con rồng như ẩn như hiện, chính là Ảnh Huyễn Long.
Đã có giáo huấn lúc trước, lần này vừa lên hắn đã dùng năng lực mạnh nhất của mình, Song Long Biến.

Nhạc Chính Vũ chỉ Thánh Kiếm lên trời, quát lạnh một tiếng, một cỗ sát ý cuồng bạo bộc phát từ người hắn, hư ảnh Thiên Sứ sau lưng tức thì phóng đại, hồn linh tiểu thiên sứ của hắn cũng xuất hiện trên đầu vai, một đạo kim quang sáng chói bay lên trời, chiếu sáng toàn bộ thí luyện tràng. Một cột sáng cực lớn từ trên trời giáng xuống, trong lúc đột nhiên khúc xạ, cột sáng có đường kính chừng 3 mét này đã bao trùm Song Long Biến của Tạ Giải.

"Ngang, ngang, ngang ----" Tiếng Long ngâm càng thêm sục sôi, Song Long Biến mang theo Thiên Sứ Chi Nộ mãnh liệt chui ra từ trong Thần Thánh Chi Quang, khí thế lẫy lừng khiến tất cả bên trong thí luyện tràng đều trở nên vặn vẹo.

Hai Nhất tự Đấu Khải Sư đồng thời thi triển ra hồn kỹ đỉnh cấp, dùng Thiên Sứ Chi Nộ tăng phúc cho Song Long Biến khiến uy năng càng thêm cường hãn, dù là Nhị tự Đấu Khải Sư cũng không dám đón đỡ chính diện.
Nhưng Đường Vũ Lân vẫn đứng bất động ở đó, chỉ là ánh mắt ngưng trọng hơn vài phần.

Hắn đột nhiên thở sâu, toàn thân dường như giãn ra theo động tác đó, vòng xoáy hồn lực trong cơ thể xoay tròn tốc độ cao, vòng xoáy khí huyết ở ngực xoay tròn theo hướng ngược lại, toàn thân được bao phủ bởi một tầng ánh sáng trắng và vàng, từng mảng long lân màu vàng tự nhiên nổi lên trên bề mặt da của hắn, 4 vòng quang hoàn xoay quanh cơ thể.

"Ngang ----"

Khi một tiếng Hoàng Kim Long Hống này vang lên, chỉ thấy khí huyết của hắn trào dâng khắp cơ thể, toàn thân trong chớp mắt hư hoá, hoá thành một đầu Hoàng Kim Long cực lớn, đồng thời có khí tức thô bạo không gì sánh được bắn ra. Có vẻ như giờ phút này hắn đã hoàn toàn hoá thân thành Kim Long Vương.

Dưới một tiếng Hoàng Kim Long Hống, Song Long Biến của Tạ Giải trong chớp mắt trở nên hư ảo, dù có Thiên Sứ Chi Nộ gia trì nhưng rõ ràng đã có dấu hiệu tan vỡ.
Đúng lúc này, Đường Vũ Lân hiện ra, hai tay vòng hai bên người, sau đó đẩy ra, Kim Long Kinh Thiên!

Đầu rồng hư hoá lúc trước lại trở nên ngưng thực, trong giây lát đã hoá thành một con kim long dài 30 mét, lao thẳng tới va chạm với Song Long Biến.

Tiếng Long ngâm sục sôi, tiếng Long ngâm rêи ɾỉ vang vọng toàn bộ thí luyện tràng.

Những người theo dõi trận chiến từ phía xa không khỏi biến sắc.

Mà lúc này, bên cạnh thí luyện tràng có vài thân ảnh lặng yên xuất hiện, trong đó có hai vị Song Thánh Long, Xích Long Đấu La Trần Thế và Sí Long Đấu La Phong Vô Vũ.

Khi Phong Vô Vũ nhìn Đường Vũ Lân thi triển một thức Kim Long Kinh Thiên này thì không khỏi mở to mắt nhìn, "Lão già, đây là Xích Long Kinh Thiên của ngươi?"

Tuy rằng trong mắt Trần Thế cũng lộ ra vẻ khϊếp sợ, nhưng hắn lập tức ưỡn ngực, "Có phục hay không?"
Phong Vô Vũ quay đầu nhìn hắn một cái, lập tức phát hiện ánh mắt hắn không đúng, "Phục cái rắm, đây căn bản không phải là một chiêu của ngươi. Đã được cải thiện rồi, ta không tin ngươi không thấy huyết mạch run rẩy."

Quả thực, với tu vi Phong Hào Đấu La của bọn họ, khi Đường Vũ Lân thi triển Hoàng Kim Long Hống và Kim Long Kinh Thiên vậy mà lại run rẩy, hơn nữa còn khá mãnh liệt. Đó là cảm giác sợ hãi từ tận xương tủy. Ngay cả trong mắt bọn họ, Đường Vũ Lân trong thí luyện tràng kia cũng có cảm giác nguy nga.

Đúng lúc này, Đường Vũ Lân đột nhiên biến mất, toàn thân giống như biến thành một con kim long trên không trung, chỉ loé thân lên đã đến chỗ va chạm lúc trước.

Ngay sau đó, cánh tay phải duỗi ra huy động trong hư không, Kim Long Trảo đón gió tăng vọt, hóa thành một Long trảo rất lớn có đường kính hơn 5 mét và đập xuống. Đầu ngón Long trảo xuất hiện quang nhận màu vàng sẫm, trong nháy mắt khi trảo này đánh ra, không gian xung quanh bỗng hoá thành màu đen giống như lỗ đen. Lực hút kinh khủng từ lỗ đen bộc phát, hai thân ảnh xuất hiện từ trong vụ nổ, tất cả đều được bao phủ dưới một trảo này.
Hai thức trong Kim Long Cửu Thức, Kim Long Phi Tường và Kim Long Tịch Diệt Trảo.

"Oanh ----"

Hai thân ảnh đồng thời bay ngược ra, lần này không phải bay về cùng một hướng, mà phân biệt bay về hai hướng. Nhạc Chính Vũ tốt hơn một ít, đôi cánh phía sau ôm lấy mình, nhưng trong quá trình bay ngược, lông vũ rơi lả tả.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi