MẠT THẾ DƯỠNG OA BẢN CHÉP TAY

"Không giết được, đại khái chỉ có thể giống như bây giờ khống chế nó, sau đó dùng lửa dập tới

chỉ còn 1 viên tinh hạch hệ hỏa, cuối cùng hấp thu thôi!"

Lạc Phi Phàm vừa nói vừa đưa tay lên viên tinh hạch đỏ rực trong tay hắn dần dần hòa tan, thứ lửa

đỏ như thấm vào da thịt chảy vào mạch máu lan khắp cơ thể, bò lên cổ lên mặt, đôi mắt hắn vốn màu

đen giờ con ngươi rực lửa.

"Này này là hấp thu a."

An Nhiên kinh ngạc cảm thán, người chung quanh cũng nhìn trái nhìn phải, mở to hai mắt nhìn Lạc Phi

Phàm, hiện giờ hắn như có thần công hộ thể, quanh thân được bao bọc một tầng ánh sáng màu đỏ, dị

năng giả hệ hỏa hấp thu tinh hạch hệ hỏa thần kỳ như vậy sao?

"Ngươi hấp thu tinh hạch hệ hỏa trong thân thể có cảm giác khác thường nào không?"

An Nhiên duỗi tay vừa hỏi vừa thử chạm vào tầng ánh sáng quanh thân hắn, một mảng nóng rực truyền

vào tay, An Nhiên nhanh chóng rụt về, thật nóng a.

"Cảm thấy lực khống chế càng mạnh hơn."

Mang theo tầng ánh sáng trêи mặt Lạc Phi Phàm có chút đắc ý, hắn nghĩ tới kim mộc thủy hỏa thổ bốn



loại dị năng đều có tinh hạch để hấp thu, hắn vẫn luôn chờ mong tang thi hệ hỏa xuất hiện để cho

hắn thử xem hiệu quả của việc hấp thu tinh hạch hệ hỏa như thế nào, hiện giờ rốt cuộc

cũng như nguyện, còn không cho hắn biểu hiện sự hưng phấn ra bên ngoài hay sao?

Nghĩ như vậy, Lạc Phi Phàm nhanh chóng cáo từ với An Nhiên, gọi Lưu Tiểu Quyết đưa hắn ra ngoài bay

trở về chiến trường để cho hắn biểu hiện sự bưu hãn trong nhân sinh.

Mà Chiến Luyện ở phía dưới cũng không nhàn rỗi, hắn giống như một vị tướng quân, chỉ huy dị năng

giả hệ thủy cùng hệ hỏa tiến công vào chiến trường, cùng với tiếp nhận tin tức tình hình chiến đấu

từ bốn phương tám hướng, thân là dị năng giả hệ kim, hiện giờ còn phụ trách việc điều khiển thiên

quân vạn mã, thề quyết chiến với đám tang thi hệ hỏa.

Tại cao ốc, toàn bộ người lớn đang vội vàng đánh giặc chiến đấu với tang thi hệ hỏa thì đám nhỏ Oa

Oa cùng A Võ đang đại náo thiên cung trong phòng của Trần Triều Cung và A Văn.

Vì Trần Triều Cung không ở, hắn vừa ra ngoài tìm kiếm tập hợp lại đám người máy, bởi vì đột nhiên

xảy ra hỏa hoạn rất nhiều người máy đang đào bới tìm kiếm tinh hạch ở trong rừng bị lửa đốt trọi

gây hỏng hóc cho nên cần người tới thu hồi về.

Lúc ra ngoài, trách để cho đám nhỏ làm phiền người lớn, trước khi đi Trần Triều Cung đã an bài rõ



ràng ba đứa nhỏ ở trong phòng phải hảo hảo luyện chữ, cho nên trong căn phòng này chỉ có 3 đứa nhỏ,

ngay cả Hồ Trinh đều yên tâm đi trợ thủ giúp đỡ cho An Nhiên.

Nhưng.... Mọi việc không tốt đẹp như đám người lớn suy nghĩ, A Văn đang luyện chữ. thân thể nho nhỏ

đoan chính ngồi ở bàn học, cầm bút lông múa có khuôn có dạng, khuôn mặt nhỏ rất nghiêm túc, phảng

phất như mọi việc được người lớn phân phó hắn sẽ nhất định làm tốt.

Mà bên người hắn, là Oa Oa cùng A Võ, mỗi đứa cầm một cái gối đầu, xung phong đánh

tới đánh lui không ngừng nghỉ!

Ngẫu nhiên Oa Oa hét lên một tiếng, ngẫu nhiên A Võ va vào đồ gì đó phát ra những tiếng chói tai,

hai đứa chiến đấu rất náo nhiệt, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới sự nhiệt tình yêu thương thư pháp

của A Văn.

Mấy ngày nay vì có nguồn nước sung túc cho nên thân thể A Võ càng lúc càng tốt lên, sau khi hắn

khỏe hơn kỳ thật trình độ nghịch ngợm không thua kém gì Oa Oa, vũ khí gối đầu trong tay hai đứa bị

đánh tới nỗi bục chỉ, lông chim màu trắng bên trong bay tứ tung trong nhà, một đám lông chim còn

rơi lả tả xuống bàn học của A Văn, rốt cuộc A Văn bất đắc dĩ ngẩng đầu lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi