[Tít tít! Phát hiện sinh vật phi nhân loại, đang đo cấp độ]
[Phát hiện quái vật cấp 5 - Ba La Bụng Béo, khoảng cách 130 mét về hướng 9 giờ.
Chủ nhân hãy cẩn trọng.]
Bạch Thư sa sầm mặt mày, hiện tại thủy triều xác sống - Ô nhiễm đợt một tại hầm trú ẩn còn chưa xảy ra.
Bên ngoài xác sống cấp bậc cao lại nhiều như rau cải ngoài chợ.
Đến lúc đó, nơi tập trung đông người nhất là hầm trú ẩn không phản kháng được, hoàn toàn bị đem ra xay nghiền.
So với những kiếp trước của hắn, khoảng một phần ba số người vượt qua trận càn quét, lần này có lẽ không còn mấy người sống.
Nhưng cái con Ba La Bụng Béo này không đơn giản như cái tên có phần cuti của nó.
So với Drake Ăn Mòn với độc dược cùng xúc tu nhanh nhẹn, con này nguy hiểm hơn nhiều.
[Nhiệm vụ chủ tuyến: Tiêu diệt xác sống cấp 5 - Ba La Bụng Béo.
Phần thưởng: 250.000 điểm.
Thời gian: Vô hạn.
Thất bại: Chết.
Mời chủ nhân nghiêm túc làm nhiệm vụ.]
Một cái thông báo phát ra, Bạch Thư liếc nhìn Marius, cậu ta lắc đầu.
Nhiệm vụ chủ tuyến ngay khi gặp đối tượng liền tự động kích hoạt.
Drake cấp 5 trước đó cũng nguy hiểm, nhưng nó là nhiệm vụ phụ tuyến, có thể lựa chọn hoặc không.
Trong những lần hồi quy trước đó của Bạch Thư, nó đã bị nam chính tiêu diệt.
Vậy nên những con Drake sau này có phần yếu nhớt được sắp xếp vào nhiệm vụ phụ để tăng thêm điểm cho người chơi.
Hiện tại thiết lập hệ thống vẫn như cũ không thay đổi cho dù kịch bản thế giới đã khác đi, cũng không có gì khó hiểu.
Bạch Thư mở giao diện gian hàng hệ thống chọn mục vũ khí, lướt một hồi chọn một thanh kiếm chất lượng khá, dù sao điểm tích lũy của hắn không có nhiều.
Một thanh kiếm có độ dài một cánh tay, lưỡi kiếm ánh lên màu bạc nhàn nhạt, là một vật phẩm cấp C tiêu tốn 135.000 điểm tích lũy.
[Xác nhận tăng cấp cấp độ]
[Lựa chọn có]
[Đang tiến hành nâng cấp ngay lập tức, xin chờ...]
[Ting~ Đã tăng cấp thành công.
Cấp độ chủ nhân từ E > D, cấp độ đồng đội đồng thời tăng cấp như sau: Marius bậc B > B+, Tôn Khả Khả C- > C, Trương Hiểu Vũ A > A+.
Xin chúc mừng chủ nhân đã có những đồng đội mạnh mẽ, sau này chiến đấu dễ dàng hơn rồi!]
[Đánh giá tổng quan người chơi: Bạn vừa thoát khỏi ngưỡng phế vật, tuy nhiên vẫn chỉ là người bình thường.
Nên đừng có tự mãn mà lao vào nguy hiểm, nếu không bạn chết rất thảm đấy!]
Bạch Thư quay sang nhìn Marius, cậu ta vừa rời tay khỏi bàn phím ảo.
"Cái dòng trạng thái này là nhà ngươi viết có đúng không?"
Marius với tư cách người hướng dẫn vẫn có một số quyền chỉnh sửa hệ thống nhất định.
Ví như thay đổi phần đánh giá thành thứ cậu muốn cho hắn nhìn.
"Ngài nghĩ nhiều rồi.
Đây là đánh giá khách quan tự động của hệ thống." Marius nhàn nhạt trả lời: "Tôi không hợp chiến đấu tay không, ngài dùng điểm tích lũy mua vũ khí cho tôi đi."
Đây giống như cậu ta ra lệnh cho mình vậy.
Thằng nhóc này đọc quá nhiều tiểu thuyết não tàn nên tâm lý lệch lạc đi rồi sao?
"Không được!" Bạch Thư tra kiếm vào vỏ, khó chịu nhăn mặt nói: "Người hướng dẫn thì chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình thôi, đánh đấm cái gì? Ngươi cũng đâu có dị năng?"
"Ngài cũng có đâu?" Marius không phục khoanh tay nhướn mày.
"Hơn nữa bây giờ chỉ là một cấp D."
Bạch Thư: "..."
Nói đúng quá không cãi được mà!
Nhưng mà dù sao điểm tích lũy không còn nhiều.
Không mua!
Bạch Thư nhanh chóng mở giao diện, mua thêm hai viên thuốc hồi phục trạng thái, nở một nụ cười đầy ý tứ:
"Ngươi xem, điểm hết rồi không mua được rồi.
Không phải ta không muốn mua cho nhà ngươi đâu.
Đừng có giận nha!"
Marius liếc một cái sắc lạnh nhìn chủ nhân nhà mình.
Tên tiểu nhân này!
"Ông chủ." Tôn Khả Khả chạy đến.
"Sao rồi? Mọi người đang thảo luận về cái gì vậy?"
"Khả Khả, lát nữa chúng ta đánh một con quái lớn, nên giữ khoảng cách, tuyệt đối không được chạm vào người nó nhé?"
Mặc dù không biết là có ý gì nhưng Tôn Khả Khả gật đầu lia lịa.
Kinh nghiệm đánh quái của ông chủ vượt xa cô, cái nào cần tiếp thu thì nên ghi nhớ.
"Hiểu Vũ! Mau qua đây!"
Trương Hiểu Vũ như một cơn gió vù một cái xuất hiện, nghiêng đầu như muốn hỏi "gọi tôi làm gì?"
"Nhóc đi theo Marius nhé?" Bạch Thư mỉm cười xoa đầu cô nhóc.
"Không có ta ở cạnh cũng không được ham chơi, phải nghe lời người này có biết chưa?"
"Ge....rừ...."
Trương Hiểu Vũ chớp mắt gật gật đầu tỏ ra đã hiểu.
Marius nhíu mày không vui:
"Ngài muốn làm gì?"
Bạch Thư nhìn sắc trời hãy còn sớm, dõng dạc phát nhiệm vụ:
"Marius mang theo Hiểu Vũ đi làm mấy nhiệm vụ nhỏ.
Còn ta cùng Khả Khả ở đây đánh boss."
Chia nhiệm vụ ra mới nhanh chóng lấy thêm điểm.
"Không được!"
Marius gắt gỏng, một cấp 5 hơn nữa khá đặc biệt mà để hai người cấp thấp đánh.
Đánh xuống địa ngục à? Cậu không thể đồng ý!
"Vậy được rồi, ngươi mở bảng nhiệm vụ ra đi."
Mặc dù vẫn tức giận nhưng Marius vẫn nghe theo, màn hình sáng trước mặt chọn về danh mục nhiệm vụ.
Bạch Thư ghé sát thao tác trên đó, lướt vài cái rồi tích vào, trên màn hình của hắn hiện lên mấy cái thông báo xác nhận.
Bạch Thư nhanh như chớp ấn vào đồng ý.
[Nhiệm vụ hàng ngày: Tiêu diệt 50 xác sống loại thường.
Thưởng: 7000 điểm.
Thời gian: 30 phút.
Thất bại: Suy yếu lever 3 trong thời gian 15 phút.]
[Nhiệm vụ hàng ngày: Tấn công quái vật xác sống đột biến cấp độ 7.
Số lượng: 5.
Thời gian: 1 tiếng.
Thưởng: 17.000 điểm.
Thất bại: Trừ 10.000 điểm]
[Nhiệm vụ bonus: Tiêu diệt xác sống thường.
Số lượng: Không hạn chế.
Thời gian: 1tiếng.
Thưởng: Điểm tích lũy nhận theo số lượng tiêu diệt, 1 xác sống \= 80 điểm.
Thất bại: Không.]
[Đã chọn hình thức nhiệm vụ liên hoàn, nhiệm vụ được tính giờ lần lượt.
Mời chủ nhân nghiêm túc làm nhiệm vụ.]
"Ngài đang làm cái..."
"Marius!" Bạch Thư nở nụ cười u ám.
"Việc của ngươi là tuân theo mệnh lệnh.
Hiện tại đem Hiểu Vũ đi làm nhiệm vụ, nếu thất bại người chịu trừng phạt sẽ là ta."
Marius không khỏi rùng mình một cái.
Đã lâu rồi cậu không thấy vẻ mặt âm u của đức vua.
Có lẽ ngài ấy thực sự nắm chắc về lần này nên mới nói như vậy.
"Vâng, thưa bệ hạ!"
Cậu không nên chọc giận hoàng đế.
Mặc dù ngai vàng đã mất, nhưng ngài ấy vẫn là một con rồng.
Bạch Thư nhìn thân ảnh một cao một thấp đã đi xa, trong lòng vui vẻ nhảy nhót.
Tốt quá rồi! Không có Marius "tổng quản" hễ hắn muốn làm cái gì lại nói nọ nói kia, hiện tại bản thân có thể bung lụa rồi.
Quá xá đã!
Quả nhiên giả vờ làm cái bộ mặt kia có thể doạ sợ được thằng nhóc.
Hắn thông minh quá mà!
"Ông chủ?" Tôn Khả Khả có chút lo lắng.
"Bây giờ hai chúng ta đi đánh quái sao?"
"Không." Bạch Thư cười nói: "Chúng ta đi đánh boss."
Tôn Khả Khả nghẹn họng trân trối.
Chỉ với hai người yếu nhất đội là bọn họ?
"Khả Khả, đừng vội hoảng.
Hiện tại cô không cảm thấy gì sao?"
Tôi thấy sợ đấy! Tôn Khả Khả thử vận động bộ não suy nghĩ, chợt nhận ra bản thân mình hình như đánh trận xong là mạnh lên, ánh mắt không khỏi toả sáng, phấn khích nói:
"Ông chủ, hình như thật sự có hiệu quả.
Lĩnh Vực của tôi ngày càng đa dạng đồng thời cũng cứng cáp hơn, thời gian duy trì lâu hơn nữa!"
Bạch Thư nở một nụ cười xán lạn vỗ vai cấp dưới.
Kỹ năng của cô ấy trâu bò như vậy, bản thân lại không biết.
Ngay từ lúc chưa ký hợp đồng đã có thể chặn đòn sương sương, sau này vừa đặt bút ký xong từ D > C- rồi bây giờ là C.
Mặc dù thể lực có thể vẫn hơi yếu nhưng dị năng đã trở nên khá mạnh rồi.
Nhưng để đánh nhau với cấp đặc biệt vẫn hơi khoai.
Hắn để hai người kia tách riêng làm nhiệm vụ vì giữ họ ở đây cũng chẳng có làm được gì.
Vẫn nên tận dụng thời gian kiếm thêm điểm tích lũy.
"Cô hiện tại so với Trần Phỉ còn mạnh hơn nhiều.
Lát nữa tấn công theo lời tôi nói là được, đừng ham chiến.
Thứ chúng ta sắp đối mặt chỉ cần chạm vào có thể mất mạng."
Tôn Khả Khả rụt cổ, niềm vui sướng bị đánh bay.
"Không chạm vào thì đánh kiểu gì chứ?"
"Không sao.
Cô giữ khoảng cách là được."
Bạch Thư trên mặt thản nhiên nhưng trong lòng có hơi lo lắng.
Dựa vào thực lực của Tôn Khả Khả vẫn khá là chênh lệch đối với thứ kia, đành phải dựa vào mình.
Nhưng mà...
[Kỹ năng: Chưa mở khoá]
Ngay từ lúc phát sốt do bị zombie cào rồi trở lại bình thường, nếu là người khác có thể thức tỉnh kỹ năng hoặc biến thành xác sống.
Một vài người khác không bị cắn nhưng trước đó nhiễm nước mưa vào ngày đầu tiên xảy ra mạt thế, xảy ra quá trình biến đổi cực kỳ chậm, có khi không xảy ra.
Nhưng kỹ năng của hắn lại trơ một khúc, không thể mở khoá.
Đây là cái thao tác phổi bò gì vậy?
[Bạn có muốn dùng...]
"Không!"
Bạch Thư tắt giao diện, Tôn Khả Khả tò mò vươn đầu tới, hỏi:
"Ông chủ, anh thức tỉnh kỹ năng loại không nhìn thấy à?"
Trước giờ cô luôn thấy cậu ta huơ huơ trong không khí, không biết là đang làm gì?
"Không có.
Tôi bắt muỗi."
Tôn Khả Khả: "..."
Muỗi cũng không muốn lại gần người thần kinh đâu.
Mà cô đâu thấy con muỗi nào?
"Đi thôi!"
Tránh đêm dài lắm mộng.
Ba La Bụng Béo chắc chắn phải tiêu diệt.
Cho dù quân đội không mạnh cho lắm, nhưng vẫn phải cần có bọn họ.
Bạch Thư hắn không muốn làm thánh nhân, không muốn việc gì cũng đến tay.
Lũ nhân loại đầu óc như được thiết lập vậy, cứ thấy có người giết zombie mặc định coi là cứu tinh, bám riết không buông tha.
Hắn không muốn có một cái đuôi dài nhằng nhằng bám sau lưng đâu.
Phiền chết đi được.
Cho nên những kẻ mạnh sống lâu vào.
Mặc kệ các ngươi là người tốt hay người xấu.
Đấy chính là lý do Bạch Thư tha cho tên Trần Phỉ cùng Thập Tam.
Nếu bọn chúng không thể làm người tốt, khi nào rảnh rỗi hắn sẽ đi phụ đạo cho bọn chúng, đến khi nào đoàn kết chống lại zombie thì mới thôi.
...----------...
Con quái vật cảm nhận có tiếng động liền quay người lại, trước mặt nó là hai con người.
Bạch Thư: "BaLa BaLa! Xin chào mày! Bọn tao tới đây đây để đưa cho mày một tấm vé đặc biệt đây!" Hắn nhoẻn miệng cười.
"Một tấm vé đến dự Festival của Âm Phủ, rất mong mày nhận lấy.".