MAU XUYÊN BỆNH KIỀU NAM CHỦ HẮN LẠI GHEN TỊ


Editor: Nhan
Khúc Yên bất đắc dĩ thở dài nói: "Bản công chúa hôm nay không muốn dùng nước muối, ngươi thả hắn ra, làm nhẹ một chút.

"
Thị vệ không dám hỏi nhiều, cung kính trả lời: "Vâng, Tam công chúa.

"
Thị vệ tiến lên mở khóa trên giá treo.

Thiếu niên mới vừa nhận cực hình, vết thương chằng chịt, mất đi chỗ dựa liền không cách nào đứng thẳng, ngã nhào trên đất.

Thị vệ đạp hắn một cái: "Đừng giả chết, đứng lên!"
Khúc Yên đang muốn ngăn thị vệ lại thì đột nhiên nghe thấy một thanh âm yêu kiều mềm mại từ xa đến gần --
"Tam hoàng tỷ! Hạ thủ lưu tình!"
Khúc Yên quay đầu chỉ thấy một thiếu nữ mặc váy tím loạng choạng chạy tới, thần sắc lo lắng.


"Tam hoàng tỷ, tỷ đừng đánh hắn nữa!"
Người tới là muội muội cùng cha khác mẹ của nguyên chủ, đứng thứ tư -- Tứ công chúa Khúc Linh Nhi.

"Muội xin tha cho hắn?" Khúc Yên nhíu mày.

Cô nhìn qua trong tư liệu, Tứ công chúa Khúc Linh Nhi cũng không phải loại lương thiện gì.

Cùng một dạng với nguyên chủ, cũng là nhân vật kiêu căng ngạo mạn.

"Đúng thế.

" Khúc Linh Nhi chớp đôi mắt long lanh óng ánh nước, khuôn mặt nhỏ điềm đạm đáng yêu gạt được rất nhiều người, cô ta nhìn thiếu niên cả người là máu, ai nha một tiếng kinh hô, "Tam hoàng tỷ, sao tỷ có thể đánh người thành bộ dạng này? Khuôn mặt tuấn tú cỡ nào a, nếu mặt bị hủy thì làm sao bây giờ?"
"Được rồi, khỏi cần giả bộ với bản công chúa.

" Khúc Yên ra vẻ công chúa ngang ngược, đối xử lạnh nhạt liếc cô ta, "Tứ hoàng muội, muội mau nói thật đi, hôm nay tới chỗ ta rốt cuộc là muốn làm gì?"
Quan hệ giữa nguyên chủ và Khúc Linh Nhi cũng không tốt.

Mẫu thân hai người đều là sủng phi, những năm gần đây tranh đấu đến chết đi sống lại bên trong hậu cung, chỉ thiếu việc hạ độc gi.ết c.hết đối phương.

Nữ nhi các nàng sinh hạ đương nhiên không có khả năng có tình tỷ muội gì đó.

"Tam hoàng tỷ, tỷ đưa tên nô lệ này cho ta đi.

" Khúc Linh Nhi không khách khí chút nào mở miệng yêu cầu, "Ta đã nói qua với phụ hoàng, phụ hoàng nói chẳng mấy chốc sẽ cho tỷ lựa chọn phò mã.

Tỷ còn giữ nô lệ xinh đẹp bên trong phủ công chúa thì thật quá đáng.


"
"Lấy phụ hoàng ra uy hiếp ta?" Khúc Yên miễn cưỡng nhếch môi, "Muội cảm thấy ta sẽ sợ?".

đam mỹ hài
"Tam hoàng tỷ, chỉ là một tên nô lệ, tỷ cần gì phải liều chết giữ lấy không buông.

" Khúc Linh Nhi liếc nhìn thiếu niên, đau lòng nói, "So với bị tỷ đánh chết, còn không bằng đưa cho ta làm mã nô.

"
Tam hoàng tỷ thực sự là thô lỗ không chịu nổi.

Đối đãi với thiếu niên tuyệt sắc thế này thế mà chỉ biết nghiêm hình tra tấn.

Nếu như đưa đến phủ công chúa của cô ta thì khác rồi.

Cô ta nhất định đem hắn dạy dỗ phải ngoan ngoãn nghe lời.

"Bản công chúa chính là không thả, làm sao?" Khúc Yên dùng thiết lập nhân vật nguyên chủ kiêu căng, ngược lại rất thật thoải mái đùa nghịch ngạo nghễ nói, "Muội có bản lĩnh thì cướp đi? Xem phụ hoàng có tha cho muội hay không!"
"Ngu xuẩn! ! " Khúc Linh Nhi nhỏ giọng thầm thì.


Một chút đầu óc cũng không có, chỉ biết ngạo mạn dùng bạo lực tra tấn.

Nội tâm Khúc Linh Nhi khinh bỉ nhưng trên mặt không có thể hiện gì, xách váy đi đến bên cạnh thiếu niên ngồi xổm xuống, ngữ khí thương tiếc hỏi: "Ngươi bị thương như thế nào? Tam hoàng tỷ ra tay cũng quá độc ác! ! Ta hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?"
Trong lòng Khúc Linh Nhi nắm chắc mười phần.

Cô ta xuất thân cao quý, tướng mạo khả ái lại đối đãi ôn nhu như vậy, thế gian này tuyệt đối không có một thiếu niên nào có thể chống cự được.

Huống chi trước mắt chỉ là một nô lệ ti tiện.

Thiếu niên ban đầu khép hờ mắt lúc này chậm rãi mở mắt ra, trên trán vẫn còn máu lăn xuống nhỏ trên lông mi, nhiễm đỏ đôi mắt.

Ánh mắt hắn vô cùng ác độc, tràn ngập lệ khí, đột nhiên ngồi dậy đánh về phía Khúc Linh Nhi: "Cút!"
- -----------------------------
Nhan: đột nhiên về cổ đại có nhiều từ lạ quáaa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi