MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN CÙNG ĐẠI LÃO LY HÔN



Ngày hôm sau, tin tức video của nữ minh tinh Khương Bích Tuyết được quảng bá trên quảng trường thời đại ở New York trở thành tin tức được tìm kiếm nhiều nhất.
Đám dân mạng nghị luận rất ầm ĩ, nói fan thật thổ hào, thuê một cái màn hình còn chưa đủ, mà thuê hẳn mấy cái cũng quanh luôn.

Cũng có người nói là mình tinh tự mình dùng tiền để quảng bá hình ảnh cho bản thân, lấy sự nổi tiếng hiện tại của cô ta cơ bản chưa có đạt tới fan hâm mộ vì cô ta mà mua tất cần hình quảng cáo trên quảng trường thời đại.
Mỗi người nói một kiểu.
Khương Bích Tuyết lười không muốn giải thích là tổng giám đốc người ngốc nhiều tiền nào đó làm ra.

Nếu như bị người trong giới kinh doanh biết tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị là một người ngốc nhiều tiền, đoán chừng về sau hình tượng của hắn trong giới kinh doanh chỉ sợ là phải sụp đổ.
Mà Vương Yến Bình phát tin nhắn tới chúc mừng: Rất tốt, phi thường tốt, không cần tự mình bỏ tiền mà có nhiệt độ.
Khương Bích Tuyết nhìn chằm chằm vào tin nhắn này, càng nghĩ càng phát hiện trọng điểm của hắn ta là tiền a.
" Tuyết tỷ, nhìn tâm tình chị thật tốt."
Mạnh Hiểu Đông thông qua nhìn mặt nói chuyện, đưa ra kết luận.
Khương Bích Tuyết một giây sau liền trở mặt, " Thật sao?"
" Đúng vậy, chị giống như luôn không tự giác cười ngây ngô."
Khương Bích Tuyết khoé miệng co giật, cười ngây ngô? Cô có sao?!
Nhưng quả thật không có gì đáng để phản bác, từ tối hôm qua nhìn thấy quảng cáo trên quảng trường thời đại, tâm tình cô vẫn luôn rất tốt.
Cô cực lực giảo biện: " Có thể là do tuyết rơi, tôi đặc biệt thích tuyết rơi."
Mạnh Hiểu Đông run lập cập, " Em thì không thích, lạnh chết đi được."

Một cỗ hưng phấn khi lần đầu tiên được tới nước Mĩ của Mạnh Hiểu Đông đã sớm trôi qua, hiện tại hắn hoàn toàn bị cái lạnh đánh bại.
Hoàn thành cảnh quay ở nước Mỹ, đoàn phim liền đóng máy.

Mọi người trong đoàn làm phim định ngày mai mới bay, nhưng Khương Bích Tuyết cùng Mạnh Hiểu Đông đã bay về nước ngay trong tối hôm ấy, nhưng không hiểu sao hôm ấy giờ lên máy bay cứ liên tục bị delay .
Phát thanh ở sân bay liên tục thông báo tin tức máy bay bị trễ, qua hai giờ chờ đợi vẫn không có thông báo mới.
Mạnh Hiểu Đông gấp đến độ xoay quanh, chỉ muốn chửi thề, bởi vì dựa theo hành trình kế hoạch của bọn họ, hôm nay bay về nước, mười mấy tiếng máy bay, hẳn mười một giờ đêm có thể về tới Bắc Kinh, nghỉ ngơi một ngày thật tốt để ngày mai đi dự liên hoan phim.
Khương Bích Tuyết còn là lần đầu tiên được đề cử cho giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, không thể vì trễ máy bay mà bỏ lỡ được.
Khương Bích Tuyết nhìn Mạnh Hiểu Đông sốt ruột đi tới đi lui, không yên tĩnh, " Hiểu Đông, đứng đi đi lại lại nữa, tôi chóng mặt."
" Tuyết tỷ, có thể không vội sao, chiều nay *là liên hoan phim, hiện tại bị delay hai giờ rồi, còn chưa có thông báo mới, nếu chậm thêm mấy tiếng nữa, chúng ta sợ là đuổi không kịp mất.
Nước mĩ là ban đêm nhưng trung quốc lại là ban ngày, liền hoan phim diễn ra vào buổi chiều tối hôm ấy, nên mình để là buổi chiều nha.
" Cậu chớ có nói gở."
Sự thật chính minh, Mạnh Hiểu Đông thật sự là miệng quạ đen, lại qua hai giờ nữa, nhưng vẫn chưa có thông báo gì mới về chuyến bay cả.
Thời gian từng chút từng chút qua đi, bọn họ buổi chiều diễn xong liền tới sân bay luôn, nguyên bản lúc tới mới có tám giờ, chờ mấy tiếng đã hơn mười hai giờ.
Mạnh Hiểu Đông cuối cùng không có khí lực loạn chuyển nữa, hai tay ôm vai ngồi trên ghế chờ ngủ gật.
Khương Bích Tuyết cũng có chút khó chịu, nơi này là phòng chờ máy bay, cô nếu ngủ gà ngủ gật cũng không tốt, chỉ có thể ráng chống đỡ, mỗi một lần có phát thanh nhắc nhở, tâm của cô cũng nhấc lên theo, chờ phát thanh nói xong, lại nản lòng thoái chí.
Lại tiếp tục như vậy, cô sợ là thật sự không đuổi kịp lễ liên hoan phim mất.
Hiện tại nước mĩ là mười hai giờ đêm, trong nước vẫn là giữa trưa, Khương Bích Tuyết nói tình hình cho Vương Yến Bình biết, nói cho hắn biết máy bay bị delay, không biết lúc nào mới có thể cất cánh, nếu mà muộn thêm mấy tiếng nữa, sợ là thật sự không đuổi kịp liên hoan phim.
Vương Yến Bình nói: " Nếu em không kịp thì anh sẽ lên đài thấy em nhận thưởng, em bây giờ có thể viết cảm nghĩ khi được nhận thưởng trước, đến lúc đó anh sẽ giúp em đọc."

Khương Bích Tuyết bất đắc dĩ cười cười, " Cũng mới chỉ là được đề cử mà thôi, anh nói như vậy khiến em cảm thấy em được mở cửa sau vậy."
" Anh chủ yếu là có tự tin đối với nghệ sĩ của mình mà thôi."
Khương Bích Tuyết: " Không nói với anh nữa, chờ xác nhận được thời gian cất cánh em sẽ báo cho anh."
Khương Bích Tuyết cúp điện thoại, nhìn Mạnh Hiểu Đông bên cạnh, con hàng này đã ngủ thành một con lợn, hai tay ôm lấy hai vai, ngồi lung lay sắp đổ, nói không chừng chút nữa liền ngã xuống.
Chung quanh là lữ khách bị ngưng chuyến bay, còn có người bởi vì chờ quá lâu còn gọi điện thoại khiếu nại chửi ầm cả lên.
Cô không thể ngủ, ngồi không thì buồn chán, liền dứt khoát mở Weibo lên xem bát quái, xem một lượt vậy mà lại nhìn thấy bát quái liên quan tới mình.
Trên Weibo có Tình yêu của Diệp Nhã Linh, cô hiếu kì ấn vào xem, đây là Weibo của một đại V viết với nội dung: " Nữ minh tinh đang hồng Diệp Nhã Linh nghi vấn cùng tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị yêu nhau, tình yêu đang dần lộ ra ánh sáng.
Phía dưới có mấy tấm ảnh chụp, một tấm là tấm Hàn Thanh Từ ôm Diệp Nhã Linh bằng kiểu ôm công chúa, chứng minh quan hệ của hai người bọn họ không tầm thường.
Trên tấm ảnh Diệp Nhã Linh vẫn còn mặc chiếc váy công chúa Tây Dương trong đoàn làm phim [ Mai hoa phiến] , mép váy bị đốt cháy một chút, chân cũng bị thương, trên mặt mang theo nước mắt, bối cảnh là cảnh tứ hợp viện ở phim trường bị cháy, cô liếc mắt một cái liền nhận ra đây là tứ hợp viện trước đây quay chụp [ Mai hoa phiến].
Trước đóng máy một ngày, tứ hợp viện bốc cháy, lúc đó cô đã sớm rời khỏi studio, cho nên cũng không nhìn thấy tình huống lúc đó.

Lúc trước cô nghe nói Hàn Thanh Từ chạy vào biển lửa cứu Diệp Nhã Linh, trong đầu liền hiện ra vô số cảnh tượng Hàn Thanh Từ cứu Diệp Nhã Linh.
Bây giờ nhìn thấy ảnh chụp, trong nội tâm cô có chút lạnh nhạt, nguyên lại là như vậy.
Cái ảnh này chụp hơn hai năm trước, bây giờ mới bị truyền thông đào lên, khiến cô cảm thấy có chút kì quặc, giống như có người cố ý làm ra chuyện này vậy.
Chẳng qua cho dù là vô ý hay cố ý, cùng cô không có quan hệ gì hết.
Cô thoát khỏi Weibo, vẫn luôn buồn bực tới phát ngốc, chờ phát thanh thông báo tin tức chuyến bay.
Lại qua hai giờ nữa, Mạnh Hiểu Đông nằm ngáy o o bên cạnh cuối cùng cũng tỉnh, hắn mơ mơ màng màng nhìn chung quanh, " Tuyết tỷ, mấy giờ rồi, được đăng kí chưa?"

" Còn chưa có, cậu có thể ngủ tiếp."
Khương Bích Tuyết vuốt vuốt huyệt thái dương, trời đã rạng sáng, cô đã chờ suốt sáu tiếng đồng hồ.
Mạnh Hiểu ĐSu khi tỉnh lại đi mấy tiệm bán đồ ăn lân cận mua một chút thức ăn, hai người ăn lấp đầy bao tử.
Đợi đến năm giờ sáng, tiếp viên hàng không mới thông báo mọi người vào đăng kí.
Sau khi lên máy bay, Khương Bích Tuyết rốt cuộc nhịn không được mà ngủ gật.
Ở giữa có chuyển cơ một lần, sau khi về đến trong nước đã là giữa trưa.
Vương Yến Bình lái xe tới đón hai người bọn họ, không kịp ăn cơm cùng nghỉ ngơi, ba người đã nhanh chóng đến studio để trang điểm và thay quần áo, ba giờ xuất phát đi liên hoan phim, nếu không bị kẹt xe thì mới kịp thảm đỏ lúc năm giờ.
Vừa xuống máy bay lại bôn ba một đường, Khương Bích Tuyết bị một trận đầu choáng mắt hoa.
———
Liên hoan phim Kim Hoa là một trong những tam đại liên hoan phim trong nước, có phân lượng cực cao, nếu có thể ở trong liên hoan phim nhận được giải thưởng, giá trị bản thân liền tăng lên gấp mấy lần.
Năm giờ chiều, thảm đỏ liên hoan phim đã trải tốt, hàng ngàn hàng vạn truyền thông tụ tập bên ngoài thảm đỏ, giơ camera bắt đầu quay chụp.
Năm giờ mặt trời còn chưa có lặn, nhưng hiện trường ánh đèn đã sáng choang, MC một năm một nữ ra sân, nói lời dạo đầu cho liên hoan phim.
Sau khi nói lời dạo đầu xong, vị minh tinh thứ nhất may mắn bước vào thảm đỏ.
Lục tục có minh tinh hướng thảm đỏ đi tới, có người đi một mình, cũng có người đi hai người, thậm chí ba người hoặc nhiều hơn.
Lần này [ Mai hoa phiến] là tiêu điểm của lần trao giải này, trong liên hoan phim, là phim nhựa được đề cử nhiều nhất, nữ chính xuất sắc nhất cùng đạo diễn xuất sắc nhất là hai danh hiệu được đề cử lần này.
Rất nhanh liền tới lượt đoàn làm phim [ Mai hoa phiến] đi thảm đỏ, nhưng lại chậm chạp không thấy Khương Bích Tuyết tới.
Đại diễn Vương Hàng liên tục nhìn đồng hồ, " Bích Tuyết sao còn chưa tới?"
Tống Vân Trạch nói: " Nghe nói là máy bay bị trễ, vừa rồi người đại diện của cô ấy đã gọi điện qua, nếu như chút nữa tới phiên chúng ta mà cô ấy không tới kịp, thì không cần đợi cô ấy, chúng ta cứ đi vào trước."
Vương Hàng gật nhẹ đầu: " Ừm, cũng không còn cách nào khác."
Nhân viên sắp xếp trình tự thảm đỏ tới nói, " Tiếp theo, mời đoàn làm phim [ Mai hoa phiến]."
Vương Hàng chỉnh nơ con bướm ở cổ áo cho ngay ngắn lại, cùng hai vị diễn viên nam đẹp trai cùng bước lên thảm đỏ.

MC nói: " Hiện tại hướng chúng ta đi tới chính là đoàn làm phim [ Mai hoa phiến], [ Mai hoa phiến] là một bộ phim về đề tài tình yêu cùng với lòng yêu nước, hút fan vô số, hôm nay [ Mai hoa phiến] được đề cử danh hiệu phim nhựa tốt nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, cùng nữ chính xuất sắc nhất , chúng ta đứng ở đây mong ước đoàn làm phim [ Mai hoa phiến] lần này có thể giành được thắng lợi trở về."
Ở bên ngoài Hàn Thanh Từ đang quan sát trong hội trường, Khương Bích Tuyết sao không thấy?
Hắn nhắn tin hỏi Vương Yến Bình, hỏi bọn họ đang ở chỗ nào, nhưng không thấy Vương Yến Bình trả lời.
Hắn lại gọi điện thoại qua, bên kia đang suy đầu mẻ trán nói bởi vì hôm nay liên hoan phim cho nên đường có chút tắc, bọn họ vẫn đang trên đường tới.
Hàn Thanh Từ nhìn đồng hồ, đã sáu giờ, lễ trao giải bảy giờ bắt đầu, thảm đỏ chắc khoảng hơn sáu rưỡi sẽ kết thúc.
MC lại nói: " Người hiện tại đang đi về phía chúng ta chính là nữ minh tinh đang hồng dạo gần đây Diệp Nhã Linh.

Nhã Linh hôm nay mặc một váy hoa màu kim sắc, cùng liên hoan phim Kim Hoa chúng ta thật sự quá hợp.

Trong liên hoan phim lần này, Nhã Linh được đề danh nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong phim [ Trường ca]."
Diệp Nhã Linh mặc một thân váy màu kim sắc, mười phần chói mắt, thời điểm cô bước lên thảm đỏ, âm thanh chụp ảnh cùng những ánh đèn flash chớp nháy không ngừng.
Mắt thấy đã sắp sáu giờ hai năm, nhóm khách quý cuối cùng đã bước lên bục kí tên, màn đêm buông xuống, thảm đỏ bên ngoài ngoại trừ nhân viên công tác thì không còn ai khác nữa.
Bên ngoài người quay phim cùng fan hâm mộ đều chuẩn bị rời đi, thì MC lại thông báo: " Cuối cùng hướng chúng ta đi tới nữ diễn viên Khương Bích Tuyết diễn vai chính trong [ Mai hoa phiến]."
Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người đều hướng mắt về phía điểm xuất phát của thảm đỏ, chỉ thấy một người mặc váy dài cúp ngực, trên đầu mang theo một phát quan màu trắng, Khương Bích Tuyết giẫm lên giày cao gót, cười cười đi tới.

Cô kéo váy dài đi tới, giống như công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy.
Người bên ngoài yên tĩnh trong chốc lát đột nhiên sôi trào lên, phóng viên nhanh chóng bấm máy chụp lia lịa, fan hâm mộ bên ngoài không ngừng hô tên của cô, bầu không khí lại lần nữa sôi trào lên.
Đi đến chính giữa thảm đỏ, Khương Bích Tuyết dừng bước, tay phải chống hông, mặt hướng về phía các nhà truyền thông mỉm cười.
Lúc liếc sang phía bên trái liền nhìn thấy Hàn Thanh Từ, ánh mắt hắn thâm tình mà nhìn cô, lúc cùng tầm mắt của cô giao nhau, hắn mỉm cười.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi