MỤC TIÊU CÔNG LƯỢC: CON TRAI NAM CHỦ

Edit: Aya Shinta

Giản Mộc nhăn mày lại, lập tức nhắn qua một tin.

Bên kia Phương Cửu rất khẩn trương, rốt cuộc cô vẫn là học sinh, không biết bộ dạng này có thể bị người khác nhìn ra tâm tư của mình hay không?

Lúc này di động lại sáng một chút, Phương Cửu lập tức chạm mở lên!

"Phương Cửu!"

Tay run lên, Phương Cửu chậm rãi ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy giáo viên vật lý đứng ở bên bàn học cô, còn cầm một cái thước dạy học, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô.

"Đưa điện thoại cho tôi!" Ông đưa tay ra.

Phương Cửu bĩu môi, nhưng cô nhát gan, không dám đối nghịch với thầy giáo, chỉ có thể thành thành thật thật giao điện thoại lên.

Lấy di động của cô qua, thầy giáo phẫn nộ đi lên trước bục giảng, đột nhiên vỗ một cái trên mặt bàn, ngay tức khắc mấy người ngồi bàn đầu nuốt một ngụm bụi.

"Đều phải thi đại học, có người thế nhưng còn cà lơ phất phơ như vậy, mỗi ngày chỉ biết chơi di động chơi trò chơi, hiện tại không đọc sách cho đàng hoàng, về sau có hại chính là các cô các cậu đây!"

Thầy giáo giảng đạo ở đó, nước miếng bay tứ tung, Phương Cửu lại có chút lo lắng, cô không có trả lời, không biết đối phương sẽ nghĩ như thế nào?

Khi tan học thì thầy cũng không có đưa điện thoại cho cô, Phương Cửu cũng không biết nên hỏi như thế nào, cả người liền giống như một con cá ươn úp trên bàn học.

"Phương Cửu, hồi nãy khi thầy lại đây thì tui vẫn đá ghế bà, sao bà không nhận ra a!" Nữ sinh mập mạp ở đằng sau tiếc rẻ.

Phương Cửu lắc đầu, bộ dạng sống chết không còn gì luyến tiếc.

Mà bên này sau khi thầy vật lý vào văn phòng, đặt giáo án xuống, liền nói với Dư Yên ở bên kia: "Cô Dư, Phương Cửu ở ban chúng ta là con gái hàng xóm cô đi?"

Dư Yên đang chấm bài thi chậm rãi ngẩng đầu, có chút khó hiểu, "Làm sao vậy?"

"Hiện tại thành tích cô bé càng ngày càng thụt lùi, mỗi ngày cúi đầu không biết đang làm cái gì, đi học cũng không nghe giảng, hôm nay còn ở đó chơi di động!" Thầy vật lý đang nói còn đặt cái di động hồng nhạt ở trước mặt bà, "Cô trả lại cho con bé đi, bất quá còn phải khuyên nhủ nó, tuổi còn nhỏ đừng yêu sớm như vậy."

Nhìn biểu tình vi diệu của thầy dạy vật lý, Dư Yên lấy di động, nhưng điện thoại có mật mã nên mở không được, cho nên chỉ có thể hỏi ông: "Yêu đương? Với ai?"

Nói đến đây, thầy giáo vật lý cũng nhướng mày, "Tôi đâu biết, khi vừa mới thu điện thoại liền nhìn thấy có Giản Mộc gì đó phát WeChat qua, nói cái gì "cuối tuần tới nhà của tôi", thật là, học sinh hiện tại cũng quá cởi mở!"

"Chẳng lẽ không đúng hay sao, ban chúng ta có nữ sinh mỗi ngày chơi bời hộp đêm, gia đình nhà trường đều quản không được!" Một cô giáo khác trong văn phòng cũng phụ họa theo.

Những người khác hình như đã có chuyện để buôn, một cô giáo đã lớn tuổi nhịn không được tấm tắc nói: "Đây thì tính là gì, ban chúng ta có đứa đã phá thai quá hai lần, cũng không biết nữ sinh hiện tại bị làm sao vậy!"

"Cũng không hoàn toàn là nữ sinh sai, những nam sinh đó cũng quá hư hỏng, ai, đúng rồi, Phương Cửu vừa nãy mà thầy Dương nhắc, tên bạn trai con bé thật quen tai a!" Một cô giáo khác bỗng nhiên nhìn về phía Dư Yên.

Một cái khác nam lão sư nhịn không được cười cười, "Là rất quen tai, đây không phải cùng họ với chồng của cô giáo Dư hay sao?"

Sắc mặt Dư Yên hơi đổi, "...... Đó là con trai tôi."

Mọi người: "......"

Trong văn phòng yên tĩnh cực kỳ, thầy giáo vật lý kia sửng sốt hồi lâu, mới xấu hổ cười nói: "Khó trách, đều là hàng xóm, thanh mai trúc mã sao, hẹn qua nhà nhau thì cũng thường thôi."

Dư Yên phối hợp cười hai tiếng, sau đó liền cầm di động đi ra ngoài.

Chờ bà vừa đi, trong văn phòng lại sôi trào lên.

Một cô giáo lập tức nói với thầy vật lý: "Thầy Dương, về sau thầy cũng đừng bận tâm làm gì, người ta về sau không chừng là người một nhà, mẹ chồng mỗi ngày dạy con dâu học bổ túc ha ha ha!"

Một thầy giáo hơi lớn tuổi nhịn không được nhìn cô giáo nọ, "Chuyện sau này ai đoán được, hiện tại việc học chắc chắn phải đặt lên hàng đầu."

"Cũng không phải sao, con trai của cô giáo Dư thì tôi còn nhớ rõ, nghe nói từ nhỏ đến lớn đều là hạng nhất, còn ra nước ngoài du học, hiện tại người ta đã mở công ty, nghe nói rất có tiền cảnh, hai ngày trước tôi còn nói với cô giáo Dư rằng sẽ giới thiệu cháu họ tôi cho con trai cô ấy quen biết, hiện tại xem ra, người ta đã bồi dưỡng con dâu nhỏ." Một cô giáo rất là cảm thán lắc đầu.

Trong văn phòng tức khắc náo nhiệt.

Dư Yên bên này vừa đi ra văn phòng, liền đi vào một chỗ ngoặt không có người gọi một cú điện thoại.

Giản Mộc đang mở họp bỗng nhiên hướng ánh mắt đến di động đang rung, vốn tưởng rằng là Phương Cửu, nào biết là mẹ mình.

Cấp dưới đều là bộ dạng hai mặt nhìn nhau mà nhìn người bên cạnh, không rõ hôm nay tổng giám đốc của bọn họ sao lại không tắt điện thoại?

Điện thoại được kết nối, Dư Yên liền lên tiếng hỏi: "Con đang làm cái gì?"

Giản Mộc: "Mở họp."

"Mở họp?" Dư Yên đều bị chọc tức mà cười, "Con mở họp mà còn có thời gian chơi WeChat với tiểu Cửu?"

Giản Mộc: "......"

"Mẹ nói cho con, hiện tại người ta đang ở giai đoạn mấu chốt của đời người, con đừng có dạy hư con bé, bằng không mẹ cảm thấy thực có lỗi với chú Phương!"

Nói xong, bà lại bổ sung một câu, "Ngày thường hỏi anh có trở về ăn một bữa cơm hay không đều phải hơn nửa ngày mới trả lời, hiện tại mở họp còn có thời gian nói chuyện phiếm với người ta, anh với ba anh quả thực là cùng một cái đức hạnh!"

Cúp điện thoại, Dư Yên lại đi tới lớp Phương Cửu.

Lúc này Phương Cửu đang buồn bã ỉu xìu ghé vào trên bàn học, chợt nghe được có người kêu tên mình, quay đầu nhìn lại, thấy nữ chủ, kinh ngạc lập tức đứng dậy đi ra ngoài.

"Dì...... Cô giáo Dư, cô có việc sao?" Cô đi theo Dư Yên ngang qua một cái bồn hoa nơi vắng người ở dưới lầu một, vẻ mặt tò mò.

Người sau lấy di động ra đưa cho cô, "Về sau đi học đừng chơi di động, thi đại học xong thì em chơi như thế nào cũng được, còn có nửa tháng, em nhất định phải tự quản thúc chính mình."

Không nghĩ tới di động lại ở chỗ bà, nghĩ đến mật mã mà chính mình thiết trí, Phương Cửu lại nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn ngượng ngùng nhận lại di động, "Thực xin lỗi cô giáo Dư, về sau em nhất định sẽ nghiêm túc nghe giảng bài."

Vỗ vỗ vai cô, ánh mắt Dư Yên có chút khác thường nhìn cô bé duyên dáng yêu kiều trước mặt, đột nhiên cảm thấy, kỳ thật con dâu bồi dưỡng từ nhỏ cũng không có gì không tốt.

"Có cái gì không hiểu liền hỏi Giản Mộc ca ca, không có gì ngượng ngùng." Bà cười nói.

Phương Cửu lập tức gật gật đầu, "Đã biết cô giáo Dư."

Kế tiếp chưa nói hai câu thì chuông vào lớp lại vang lên, Phương Cửu chỉ đành phải lập tức chạy về lớp học, cầm cái điện thoại tưởng chừng như mất mà còn tìm về được, lần này cô cũng không dám chơi bời gì nữa, thẳng đến giữa giờ nghỉ trưa mới dám lấy ra tới chơi.

Những người khác ở trong phòng ngủ đều đang chơi đùa, một mình cô rúc vào trong chăn mở WeChat, phát hiện hôm nay Giản Mộc gửi cho cô hai tin nhắn, chẳng qua cô không có thấy.

Cho nên cô lập tức nhắn một tin qua.

Cửu công chúa: Hôm nay em bị tịch thu di động, còn may dì Dư đưa lại cho em [ thẹn thùng ]

Giản Mộc bên này cũng vừa mới họp xong, nhìn đến tin nhắn này lập tức liền liên tưởng đến cuộc gọi của mẹ anh hồi sáng.

Di động bỗng nhiên rung lên, Phương Cửu mở lên thì thấy.

Giản Mộc: Về sau đi học không được chơi di động.

Một phút đồng hồ sau......

Giản Mộc: Bây giờ em còn nhỏ, yêu sớm không tốt với em.

Cửu công chúa: Nhưng các bạn khác đều yêu đương......

Giản mộc: Yêu đương không vui.

Anh chưa bao giờ biết, chính mình có một ngày sẽ cùng người khác thảo luận vấn đề này, kỳ thật chính anh cũng không biết yêu đương có vui vẻ hay không.

Cửu công chúa: Được, em nghe anh (≧≦)/

Cảm thấy nữ sinh hiện tại là cái dạng âm tình bất định này, Giản Mộc cầm di động do dự một hồi, vẫn là nhịn không được lại nhắn một cái tin qua.

Giản Mộc: "Thức ăn trong trường học tốt không?"

Thư ký đang chuẩn bị báo cáo công tác vô cùng tò mò nhìn anh ở trước bàn công tác hồi lâu, trước nay cô đều không có nghĩ đến tổng giám đốc nhà mình cũng là cái cuồng di động?

Phương Cửu bên kia cũng không chê nóng, tiếp tục nằm trong ổ chăn chơi di động, tựa hồ cảm thấy đánh chữ quá chậm, cô dứt khoát ấn voicemail.

"Một chút cũng không tốt, em đều đói muốn gầy ~"

Không cẩn thận ấn loa, bí thư ở một bên tức khắc bị âm thanh này làm nổi da gà toàn thân, thế mà không nghĩ tới hoá ra tổng giám đốc thích loại loli này!

Giản Mộc thu hồi di động nhìn cô ấy, "Cô đặt văn kiện xuống, tôi xem xong rồi nói cho cô."

Bí thư gật gật đầu, đặt văn kiện, tức khắc xoay người với cái vẻ mặt khác thường đi ra văn phòng.

Phương Cửu vẫn không có thấy anh trả lời, lại ấn cái Voicemail qua.

"Anh ăn cơm chưa? Ăn cái gì nha ~"

"Hắc!"

Chăn đột nhiên bị ném ra, mấy cái bạn cùng phòng tức khắc cười tủm tỉm xông tới, "Ai u, õng ẹo như vậy, nói chuyện phiếm với ai nha?"

"Đúng đó đúng đó, tui còn tưởng rằng Phương đại mỹ nữ không dính khói lửa phàm tục, hotboy đều có thể cự tuyệt, hoá ra là danh hoa có chủ a!"

Mấy bạn cùng phòng vẫn luôn muốn đoạt di động của cô, Phương Cửu chỉ đành la lên một tiếng, "Tránh ra tránh ra, nếu ai quấy rầy tui tán trai, tui sẽ không để yên!"

Mọi người: "......"

"Di ~ có chút cô gái a, muộn tao* lên chính là đáng sợ như vậy ~~~" mấy cái bạn cùng phòng run run nổi da gà, lại trở về giường ngủ của từng người.

* Muộn tao: chỉ người ngoài lạnh trong nóng

Phương Cửu lại đắp chăn, lúc này Giản Mộc đã trả lời một cái tin nhắn qua.

Giản Mộc: "Thi đại học thực vất vả, nhớ rõ ăn nhiều một chút."

Đối với câu trả lời của anh dường như rất không vừa lòng, Phương Cửu lại gửi voicemail, "Đồ ăn trong trường học khó ăn như vậy, một chút em cũng ăn không vô ~"

Tiếng nói nũng nịu rồi lại mang theo vẻ thanh thúy, Giản Mộc nhìn tập văn kiện thật dày trên bàn kia, cũng cũng gửi voicemail, thấp giọng nói: "Ăn không vô cũng phải ăn, bằng không lớn lên không cao, về sau làm sao tìm bạn trai."

Tròng mắt Phương Cửu chuyển động, bỗng nhiên nhắn thêm một tin qua.

Cửu công chúa: Anh thích cao hay là lùn [ thẹn thùng ]

Không biết chính mình có phải quá mức chủ động hay không, Phương Cửu nhịn không được có chút thấp thỏm, qua hồi lâu, không sai biệt lắm có hai phút, bên kia mới trả lời lại.

Giản Mộc: Tôi thích mập.

Aya: Trời, cuối cùng cũng xong... không tin nổi là chương này trong 4 ngày...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi