MỸ THỰC GIA Ở DỊ GIỚI


- Đoạn Vân tiểu sư đệ… ta nói với ngươi, quan trọng nhất mỗi món ăn đầu bếp kia nấu ra đều đạt trình độ đan dược cửu phẩm… Có thể thăng cấp mới là khó tin, ngươi ngẫm lại đi… Món ăn như vậy vừa xuất hiện, không phải đang khiêu khích địa vị của luyện đan sư chúng ta hay sao?
Từ từ… cả người Đoạn Vân chấn động, hít một ngụm khí lạnh!
Món ăn có hiệu quả của đan dược?
Vì sao nghe quen tai như vậy?
Trong đầu Đoạn Vân không khỏi hiện lên một quán ăn trong đế quốc nhỏ của Nam Cương.
Quán ăn nhỏ kia vốn ở nơi hẻo lánh nhưng lại vô cùng náo nhiệt.
Món ăn của quán ăn đó dường như có thể so với tiêu chuẩn đan dược… sau khi ăn, hiệu quả không kém gì đan dược.
Chẳng lẽ….

người dự thi lần này là đồng môn xuất sư với Bộ lão bản?
Mẹ ôi!
Nếu thật là như vậy, đây là một trận đánh ác liệt a!
Mái tóc xám của Đoạn Vân bay phất phơ trong gió, run mạnh lên, cả người hắn cũng run lên, hắn biết rõ mạnh mẽ của Bộ lão bản!
- Sư huynh, ngươi có biết trận đấu tiếp theo của đầu bếp kia là lúc nào không? Ta muốn đi xem thử!
Đoạn Vân hỏi.

Luyện đan sư sửng sốt, sau đó lắc đầu:
- Hiện tại chỉ cần là trận đấu có đầu bếp kia, đều là nổi tiếng không chịu nổi, đây không… Đợi chút, trận đấu sơ duyên của lôi đài số năm còn có đầu bếp kia, hơn nữa ta còn đạt được tin tức nhỏ, trận đấu sơ tuyển này do trọng tài trưởng đích thân giám sát!
Lôi đài số năm? Đoạn Vân sửng sốt… sau đó gương mặt thập phần cổ quái.
- Trương sư huynh à… ngươi đợi lát nữa đến đài đấu thứ năm phải không?
Đoạn Vân nhìn thanh niên trước mắt, nhỏ giọng hỏi.
- Hả? Ta dự thi lôi đài thứ năm sao? Mẹ nó… vừa rồi lo xem vị trí đấu của đầu bếp kia, quên xem của mình…
Sắc mặt nam tử nhất thời trắng toát, xoay người chạy ra xa.
Chỉ sau chốc lát, Đoạn Vân nghe thấy một tiếng kêu thảm khàn cả giọng.
- Mẹ nó!
………
Đợt đấu loại thứ hai, lôi đài thứ năm.
Hai canh giờ trôi qua rất nhanh.
Bộ Phương vác tấm biển quán ăn Vân Lam đi đến trước lôi đài thứ năm, nhìn thấy lôi đài bị vây kín như nêm cối, Bộ Phương hơi dại ra.
Tình huống gì?
Tiểu U đi theo bên người hắn, lạnh lùng nhìn đám khán giả vây kín lôi đài.
Giống như cảm nhận được khó xử của Bộ Phương, Tiểu U phất mái tóc đen dài, bước nhỏ ra, đứng trước mặt Bộ Phương.

Nàng chậm rãi giơ lên cánh tay thon dài trắng noãn.
- Mở.
Thanh âm lạnh lùng vang lên, sau đó phía trên cánh tay của Tiểu U dâng lên chân khí màu đen.
Tiếng ầm vang vọng ra, giống như dời non lấp biển, cả đám người nhất thòi bị phân cách ra một thông đạo.
Hai sườn thông đạo đều là một đám người lớn.
Bộ Phương sửng sốt, khóe miệng nhếch lên, tiểu nữ nhân này thật khí phách.
Tiểu U liếc mắt nhìn hắn, hất mái tóc đen dài thẳng, giống như đang ngạo kiều.
Đát đát đát.
Người xem xung quanh đầu ngây ngốc.
Nhìn thấy Bộ Phương vác tấm biển đi lên lôi đài.
Tiểu U đứng dưới lôi đài, thanh lãnh vô cùng.


Trong phạm vi mấy thước xung quanh nàng, đều không người dám đến gần.

Khí tức áp lực trên người nữ nhân này phát ra thật là đáng sợ.
Đi đến đài thanh đồng của bản thân, Bộ Phương thả ra tấm biển, lấy ra Huyền Vũ Oa như thường lệ.

Huyền Vũ Oa nặng nề nện lên đài thanh đồng, ầm một tiếng, cả lôi đài run lên.
Trên lôi đài, người dự thi khác cũng đã đến.
Bộ PHương hiện giờ đã nổi tiêng chứ không còn là vô danh bừa bãi như trước.
Những luyện đan sư hiện giờ phát hiện đấu với bọn họ lại là đầu bếp Bộ Phương… trong lòng quả thực có một vạn con hắc cẩu chạy qua.
Sắc mặt của Trương sư huynh Thiên Đan thành trắng bệch, thần tình sống không còn gì luyến tiếc.
- Sắp bắt đầu rồi! Không biết lúc này phải đào thải bao nhiêu người!
- Đấu với đầu bếp này, quả thật là chuyện thê thảm nhất trong Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này!
- Bỗng nhiên thật chờ mong đầu bếp này tiến vào năm mươi hạng đầu, tranh phong cùng luyện đan sư thiên tài thật sự.

Mọi người không cảm thấy hình ảnh này rất phấn khích sao.
…….
Khán giả hưng phấn nói chuyện phiếm.
Nhóm luyện đan sư trên lôi đài đều căng thẳng, bọn họ không dám thả lỏng.
Trọng tài đi đến, luyện đan sư tam vân của Đan Tháp Thiên Lam Thành, một vị nam tử uy nghiêm.

Sắc mặt người này nghiêm túc, khoác tay bước lên lôi đài.

Vừa đến lôi đài, ánh mắt nhìn vị trí của Bộ Phương, giống như lợi kiếm.
Đây là đầu bếp khiến người dự thi bị đào thải số lượng lớn đến hai lần?
Hắn thật muốn xem thử, người này có thể làm trò gì?
Ở trước mặt hắn, không ai dám bày trò.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của trọng tài kia, Bộ Phương ngẩng đầu, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt sắc bén của trọng tài trưởng.
Nhếch môi, trợn trắng mắt xem thường, Bộ Phương sau khi múa mau Long Cốt Thái Đao, đặt Long Cốt Thái Đao lên bàn.
Ngay sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, từ trong túi không gian hệ thống lấy ra một con cua thật lớn!
Con cua thật lớn dùng dây thừng buộc chặt! Con cua kia còn đang không ngừng thổi bong bóng.
Trong lòng mọi người đều chấn động.
Mẹ ơi! Đầu bếp này có đồ ăn mới sao?
----------oOo----------
 
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi