MỸ THỰC GIA Ở DỊ GIỚI


 
 
Bộ Phương mặt vẫn vô cảm nhìn đám Luyện Đan Sư, đối với chê cười của bọn họ, trong lòng hắn cũng không biết nói gì.
 
Cảm giác tự kiêu của đám người này tại sao lại lớn như vậy? Chẳng lẽ đây là bệnh chung của Luyện Đan Sư sao?
 
- Đừng quản bọn hắn nói khỉ gió gì, lão Bộ, chúng ta tập trung tham gia, không phải vừa gặp An ngực lớn rồi sao? Không sợ! Chúng ta cố gắng hết sức là tốt rồi!
 
Nam Cung Vô Khuyết cũng nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ an ủi Bộ Phương.
 
Tiếng cười của các Luyện Đan Sư chung quanh ngày càng kịch liệt, thậm chí thu hút không ít ánh mắt của những người dự thi chung quanh.
 
Ngoài những Luyện Đan Sư đã từng cảm nhận được sự đáng sợ của Bộ Phương không chế nhạo, những Luyện Đan Sư khác tựa hồ đều không hẹn mà cùng đồng thanh cười.
 
Bỗng nhiên, tiếng cười của bọn hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì bọn họ thấy được một đạo thân ảnh đi đến.
 
Đó là một thân hình vô cùng bốc lửa, hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người, mặc dù thân thể che giấu dưới lớp áo choàng Luyện Đan Sư rộng rãi, giảm bớt đi rất nhiều, nhưng vẫn không thể che giấu được ngọn núi cao vút trước ngực.
 
Tất cả mọi người đều hít thở sâu!
 
Vừa nhắc đến nhân vật chính, nhân vật chính đã đến! Ma nữ An Sênh ...!thiên tài Luyện Đan Sư của Thiên Đan Thành!
 

Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển lần này, nàng rất có cơ hội xông vào top mười người mạnh nhất!
 
Người đẹp thủ nghệ mạnh! Quả thực là tình nhân trong mộng của tất cả Luyện Đan Sư, nhưng kỹ thuật luyện đan cường hãn của nữ nhân kia, cũng khiến cho không ít Luyện Đan Sư cảm thấy tự ti mặc cảm.
 
Ánh mắt của đám Luyện Đan Sư như lửa nóng, bọn họ nhìn thân hình của ma nữ An Sênh, tâm tình cũng có chút kích động.
 
Bởi vì ma nữ An Sênh lại đi tới hướng của bọn hắn.
 
Chẳng lẽ nữ thần đã nghe được bọn họ vừa rồi giễu cợt tên đầu bếp không biết trời cao đất rộng này sao? Trong lòng cũng tán đồng? Bây giờ tới đây ủng hộ bọn họ?
 
Đôi chân thon dài của ma nữ An Sênh bước đi, vạt áo choàng Luyện Đan Sư của nàng che một lỗ hổng, cặp đùi trắng đẹp lấp ló bên trong, khá là hấp dẫn.
 
Bộ dạng mị hoặc khiến cho không ít người không nhịn được nuốt nước bọt.
 
Gần đến rồi! Cuối cùng cũng gần đến rồi!
 
Không ít người ngửi thấy một làn gió thơm, đó là làn gió thơm từ trên người ma nữ An Sênh truyền đến, rất dễ chịu.
 
Các Luyện Đan Sư vô cùng kích động, nhìn thấy ma nữ An Sênh, hé miệng định nói gì đó.
 
Nhưng rất nhanh, động tác của bọn họ đóng băng, những lời kia đến miệng cũng mắc kẹt...
 
Ánh mắt bọn họ trợn to, khuôn mặt sửng sốt ngạc nhiên.
 
Bởi vì ngoài dự liệu của bọn họ, ma nữ An Sênh căn bản không để ý tới bọn họ, mà trực tiếp đi tới trước mặt Bộ Phương đang khiêng tấm biển, nheo mắt mỉm cười.
 
- Bộ lão bản, buổi sáng tốt lành!
 
Ma nữ An Sênh mỉm cười bắt chuyện.
 
Bộ Phương một tay cầm tấm biển, hướng về phía ma nữ An Sênh nhẹ nhàng gật đầu.
 
- Ngày hôm qua ăn món ăn của Bộ lão bản...!trái tim ta đập rộn ràng cả đêm! Nó thực sự rất ngon...
 
An Sênh nheo mắt, tiến tới bên cạnh Bộ Phương, ngọn núi cao vút khẽ rung động.
 
Nam Cung Vô Khuyết nhướng mày, ánh mắt khẽ phát sáng.
 
Nhưng còn không đợi hắn quan sát kỹ hơn, ma nữ An Sênh đã đẩy hắn ra khỏi chỗ đứng cạnh Bộ Phương.
 

- Bộ lão bản, không biết hôm nay ngươi muốn nấu món ăn gì? Trong lòng tiểu nữ thấy sợ...!hoàn toàn không có lòng tin, có thể nói trước cho ta nghe được không?
 
An Sênh nhẹ nhàng nói.
 
Giọng nói...!khiến cả người Nam Cung Vô Khuyết cũng dựng tóc gáy, nổi da gà!
 
Mẹ kiếp… Nữ nhân này lại muốn gây chuyện! Lại dùng giọng nói này nói chuyện!
 
Ánh mắt của các Luyện Đan Sư chung quanh cũng mở to, khuôn mặt khó tin...!Tình huống gì đây? Ai có thể cho nói cho bọn hắn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
 
Lời nói của An Sênh có ý gì? Với thực lực của ma nữ Luyện Đan Sư...!chẳng lẽ còn cần dò thăm tin tức gì sao?
 
Bộ Phương đặt tấm biển xuống, liếc ma nữ một cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, bí ẩn nói:
 
- Món ăn lần này là món ăn cao cấp nhất, dùng phương thức nguyên thủy nhất của nhân loại làm ra món ăn, hoặc là nói nó không phải một món ăn, mà là một loại thức ăn ngon, do nhiều loại mỹ vị hỗn hợp mà thành...
 
Bộ Phương nói rất nhiều, nhưng ma nữ An Sênh vẫn ngơ ngác.
 
Nam Cung Vô Khuyết cũng ngơ ngác, món ăn cao cấp? Dùng phương thức nguyên thủy nhất của nhân loại nấu ra? Nghe hấp dẫn quá nhỉ?
 
Bộ Phương nhướng mày, ném cho An Sênh đang ngơ ngác một ánh mắt chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.
 
An Sênh nhếch miệng, tại sao cảm thấy gương mặt Bộ Phương hình như lâu rồi không bị ăn đòn!
 
Một màn này cũng khiến không ít người chung quanh cũng hít vào một hơi.
 
Ma nữ An Sênh lại muốn hỏi tên đầu bếp trận này muốn nấu món gì...!Cái này là thiếu tự tin, trong lòng không có chắc chắn sao?
 
Chẳng lẽ tên đầu bếp này thật sự đáng sợ như vậy?

 
Không ít trong lòng Luyện Đan Sư có hồ nghi, nhưng cũng chỉ là hồ nghi, bọn họ có đầy đủ tự tin về nghề nghiệp, Luyện Đan Sư cao quý...!làm sao có thể không sánh bằng một đầu bếp!
 
Luyện đan chi đạo, bác đại tinh thâm!
 
Tài nấu nướng của đầu bếp há lại có thể so sánh!
 
Đông! !
 
Một tiếng chuông đinh tai nhức óc vang lên.
 
Trên vòm trời chiến thuyền kim khí khổng lồ vắt ngang mà đến, một chiếc chuông đồng lớn treo trên chiến thuyền.
 
Một vị lão giả mặc áo choàng Luyện Đan Sư, một tay chắp sau lưng, một tay đánh vào chuông lớn, khiến tiếng chuông quanh quẩn.
 
- Chư vị tuyển thủ tập hợp, Top 100 Diệu Thủ Hồi Xuân...!sắp bắt đầu!
 
 
 
 
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi