MỸ THỰC GIA Ở DỊ GIỚI


 
Cố Hạc đại sư cười khan, giải thích mấy câu, chẳng qua lấy lý do này...!Chính hắn cũng đỏ mặt.
 
Trong lòng hắn cũng kinh ngạc, không thể nào...!Nha đầu này làm sao có thể tạc lò chứ? Mặc dù nói nha đầu kia ham chơi, nhưng thiên phú luyện đan thật sự rất tốt, hơn nữa tinh thần lực rất mạnh, không thể nào xuất hiện tình huống tạc lò như thế...
 
Trừ phi...!là bị người ta ảnh hưởng.
 
Chẳng lẽ là vì đầu bếp kia?
 
Nhìn đồ đệ yêu quý của mình đang ngồi chồm hổm trước bệ đồng của đầu bếp kia với đôi mắt trông mong, Cố Hạc đại sư bỗng nhiên có chút mất cân bằng.
 
Hắn có cảm giác nữ đồ đệ của mình đã bị bắt cóc.
 
- Có lẽ do đầu bếp kia...!Các vị có lẽ cũng đã nhận ra mùi thơm tràn ngập trong không khí, thật sự rất bất ngờ, lão phu lần đầu tiên ngửi thấy mùi thơm làm người ta say mê như vậy.
 
Ánh mắt Huyền Minh đại sư phát sáng nói.
 
Mấy vị đại sư khác cũng suy nghĩ.
 
- Chúng ta cách xa võ đài, vẫn ngửi thấy thơm như vậy...!nha đầu An Sênh ở rất gần, mùi thơm ngửi thấy khẳng định càng thêm nồng đậm! Loại mùi thơm này sẽ khiến người ta cảm thấy mất tự chủ...!Dĩ nhiên khó có thể khống chế được đan hỏa, đưa đến tạc lò.
 
Diệu Quang đại sư phân tích nói, ánh mắt hắn nhìn vị trí của Bộ Phương, lần đầu tiên lộ ra thần sắc nghiêm túc.
 

Đầu bếp này...!không tầm thường!
 
Trận so tài này...!đầu bếp thắng! Chỉ cần hiệu quả món ăn của đầu bếp có thể đạt tới tài nghệ Nhất Văn linh đan, vậy là có thể đạt được thắng lợi của trận này.
 
...
 
- Lui về phía sau một chút, đừng tới gần như vậy, chúng ta hiện tại là đối thủ cạnh tranh.
 
Bộ Phương liếc An Sênh một cái, thản nhiên nói.
 
Nói xong, hắn chuyển động con dao làm bếp, đột nhiên cầm lên, xào thịt nướng đặt trên lưới sắt..
 
Những chiếc đĩa sứ trắng xanh được đặt trên bàn, thịt nướng rơi xuống đĩa sứ, Bộ Phương cầm xiên tre kéo một đường, những thức ăn kia cũng rơi xuống đĩa.
 
Khay đồ gia vị lơ lửng bay đến, Bộ Phương rắc một chút gia vị lên trên, tuyệt đẹp.
 
Bày linh dược tươi ngon xinh đẹp lên đĩa sứ, món thịt Chí Tôn thượng hạng đã hoàn thành.
 
Những món ăn khác cũng dùng phương thức như vậy chế biến và trình bày.
 
- Đừng đụng vào...!Đây là những món dự thi.
 
Bộ Phương bỗng nhiên liếc thấy An Sênh lén thò tay ra, thản nhiên nói.
 
Bàn tay An Sênh đang thò ra nhất thời cứng đờ, chu đôi môi đỏ mọng, nhìn Bộ Phương hừ một tiếng.
 
- Không phải có thể nếm thử sao! Mùi vị món ăn của ngươi hại ta không luyện thành đan dược...!còn không được nếm thử, ngươi thật...!quá đáng!
 
An Sênh nói.
 
Bộ Phương liếc nàng một cái, sắc mặt không chút thay đổi, vô cảm.
 
- Ngươi không phải không quan tâm tạc lò sao? Hơn nữa...!Ngươi vì ngoại vật ảnh hưởng dẫn đến tạc lò, nói rõ định lực tinh thần của ngươi còn chưa đủ kiên định, ngươi còn cần luyện tập nhiều hơn.
 
Bộ Phương nói.
 
Lau nước còn dính trên tay, Bộ Phương nhìn về phía trọng tài nơi xa nói:
 
- Nấu nướng của ta kết thúc...!Có thể đánh giá rồi.
 
Trọng tài chính giờ phút này còn đang chán ghét, nghe thấy lời nói của Bộ Phương mới phục hồi tinh thần.
 

Hắn đẩy cái mặt đen đi tới trước bệ đồng của Bộ Phương.
 
An Sênh nhìn đỉnh đầu Trọng tài chính còn bốc ra khói đen, có chút buồn cười, cười khan một tiếng.
 
Trọng tài chính ai oán nhìn nàng, nha đầu này...
 
Nhưng cũng không ai oán quá lâu, ánh mắt Trọng tài chính rơi xuống món ăn Bộ Phương bày trên bệ đồng.
 
Vừa nhìn, ánh mắt của hắn chợt ngưng tụ!
 
Hắn không khỏi hít một hơi thật sâu...
 
- Món ăn lần này tên là gì?
 
Trọng tài chính tò mò hỏi.
 
Lần này có rất nhiều món ăn, đến chín đĩa thức ăn, dùng nguyên liệu nấu ăn khác nhau, nhưng thủ pháp nấu nướng lại giống nhau.
 
Giữa chín cái đĩa sứ đựng món ăn tựa hồ có mối liên hệ nội hàm kỳ lạ, ba động linh khí không ngừng lên xuống, phảng phất tạo thành một phong bạo vô hình.
 
Loại cảm giác này...!thật tuyệt đẹp và bí ẩn!
 
- Món ăn lần này không có tên...!Có thể gọi chung là thịt nướng.
 
Bộ Phương nhìn Trọng tài chính, thản nhiên nói.
 
Vừa dứt lời, một tay Bộ Phương cầm tấm biển bày trước bệ đồng, nghiêm túc quảng cáo...
 
Trọng tài chính không biết nói gì...!Tên đầu bếp kia lại tranh thủ quảng cáo.
 

Còn An Sênh che miệng cười thầm, nàng đột nhiên cảm giác được Bộ lão bản thật sự rất đáng yêu.
 
Khán giả chung quanh nghe Bộ Phương quảng cáo, khi hắn quảng cáo xong, toàn trường cũng cười tủm tỉm...!Nhưng lúc này trong tiếng cười không còn giễu cợt, mà tràn ngập tò mò.
 
Đầu bếp quán ăn đánh bại ma nữ An Sênh...!trong lòng khán giả bỗng nhiên đều có mong đợi.
 
Trọng tài chính đợi Bộ Phương quảng cáo xong, mới cầm chiếc đũa, vội vàng chuẩn bị nếm thử món ăn kia.
 
Mùi thơm lượn lờ toàn trường, làm cho người ta nôn nóng nếm thử món ăn...!xem rốt cuộc nó mỹ vị thế nào!
 
Song, Trọng tài chính còn chưa gắp đũa, một thanh âm lãnh đạm đột nhiên vang dội.
 
- Trọng tài chính ...!bưng món ăn lên, lần này chúng ta sẽ đích thân đánh giá.
 
Trên đài cao, ánh mắt Huyền Minh đại sư thâm thúy nhìn chín đĩa món ăn phát sáng, mấy vị luyện đan đại sư khác cũng nghiêm túc ngồi nghiêm chỉnh, không ngừng gật đầu.
 
Trọng tài chính sửng sốt, quay đầu nhìn mấy vị Thẩm Phán viên, trong lòng nhất thời ai oán.
 
Các ngươi còn thể diện không! Đánh giá thành phẩm rõ ràng là nhiệm vụ của bọn họ!
 
 
 
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi