NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Vừa mới nãy Tô Cổ nói cái gì, cô ta đều nghe được.

Người con trai tốt như vậy, khi gặp phải nguy hiểm, cô thế nhưng nói vứt bỏ liền vứt bỏ.

Triệu Tường Vi càng thêm không ủng hộ Tô Yên.

Lúc này, Tô Yên nghe được một tiếng cười khẽ

"Cô giáo hóa ra là ở chỗ này a."

Chỉ thấy một chàng trai mặc áo màu đen đẩy ra một tên săm trổ.

Nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu

"Nhường đường."

Nói xong, đã muốn chạy tới trước mặt Tô Yên.

Tên đại ca có chút không kiên nhẫn.

Gõ gõ vách tường

"Ây ây ây, chúng mày làm gì đấy?"

Một đám này, muốn đi thì đi muốn tới thì tới.

Đây là căn bản không đem bọn họ để vào mắt.

Nhưng mà, hắn dù có nói xong, cũng không có người phản ứng.

Hoắc Từ nhìn Tô Yên, đôi tay nhét ở trong túi.

Sau đó tầm mắt liếc hướng Tô Cổ đứng bên cạnh.

"Hắn đối với cô thực tốt?"

Tô Yên nhìn Hoắc Từ, nhìn nhìn lại Tô Cổ, mở miệng

"Khá tốt."

Dứt lười, trong mắt Hoắc Từ hiện lên một tia cảm xúc.

Sau đó nói

"Cô tới chỗ này, là vì tìm hắn?"

Tô Yên nhìn hắn phản ứng có điểm quái quái.

Thế cho nên vốn dĩ muốn gật đầu đồng ý, đổi thành một câu giải thích

"Em sợ hắn lầm đường lạc lối."

Rượu có thể bán, bán mình thì không được.

Con trai cũng không được.

Hoắc Từ cúi đầu nhìn cô

"Cô như thế nào không sợ tôi lầm đường lạc lối?"

Tô Yên sau khi nghe xong, mở miệng

"Anh sẽ không."

"Cô sao lại biết sẽ không?"

"Không có cô gái nào có thể tùy tiện chiếm tiện nghi của anh."

Hoắc Từ sửng sốt.

Có lẽ là hắn dựa vào gần quá, thế cho nên Tô Yên ngửi thấy được trêи người hắn có mùi rượu.

Hắn chắc là không uống nhiều, ít nhất nhìn qua vẫn còn thanh tỉnh.

Chỉ là cách gần như vậy, vẫn là ngửi thấy được.

Cô vừa muốn mở miệng

"Anh uống rượu ······ ưm."

Sau đó, Tô Yên đã bị hôn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Môi mỏng lạnh chạm vào.

Hắn ôm lấy cô, không cho cô đường lui.

Cật lực dùng sức.

Bên cạnh Tô Cổ nhìn màn này, nhíu mày lại, tựa hồ có điểm ghét bỏ, dời đi tầm mắt.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê tê tê tê!"

Có người hôn Yên Yên, chiếm tiện nghi của Yên Yên, chúng ta phải đánh chết hắn!

Tô Cổ duỗi tay, bưng kín đôi mắt Tiểu Hồng, chậm rãi mở miệng

"Nếu Yên Yên không muốn, tên kia ngay cả cơ hội tới gần còn không có."

Vẫn là Tô Cổ xem thấu triệt.

Tên kia vừa xuất hiện, lực chú ý của Tô Yên liền đều ở trêи người hắn.

Chỗ nào là tới quan tâm Tô Cổ hắn.

Nhìn rõ ràng là tới show ân ái.

Tiểu Hồng sau khi nghe xong, héo bẹp ghé vào trêи cổ tay Tô Cổ.

Phun phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Ta còn chưa có hôn Yên Yên đâu.

Nghe còn có vẻ tràn đầy tiếc nuối.

Tô Cổ cười một chút,

"Xem ra trong đầu ngươi trừ bỏ kem ly còn có thể nghĩ chuyện khác a."

Tô Cổ cùng Tiểu Hồng nói chuyện, trong mắt mọi người xung quanh, chính là đang lầm bầm lầu bầu.

Hắn nói chuyện không tính là lớn, thế cho nên người khác cũng không nghe được hắn đang lầm bầm lầu bầu nói cái gì đó.

Nhưng mà nhìn qua có điểm không bình thường.

Mặt khác bên kia, bị người ta vây công, một đôi kia thế nhưng còn hôn nhau!!!

Đây gọi là gì?

Này con mẹ nó chính là khiêu khích!

Thật sự là, không thể nhẫn!!

Vốn dĩ, tên săm trổ là muốn để tên phục vụ kia nhổ tiền ra, nhân tiện ra oai phủ đầu cho hắn.

Nhưng là hiện tại ······, hắn ta tức đến mặt đỏ bừng

"Lên cho tao! Đặc biệt là đôi cẩu nam nữ kia, đánh gần chết mới thôi!!"

Đây quả thực, quả thực chính là không coi ai ra gì, không cho hắn mặt mũi!

Loại mặt hàng này, đánh chết cũng xứng đáng!!

Tên đại ca ra lệnh còn chưa hết giận.

Cảm thấy phải đích thân đi động thủ mới bằng lòng bỏ qua!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi