NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Nữ yêu lập tức quỳ gối trêи mặt đất

"Yêu Vương điện hạ tha mạng, thuộc hạ... thuộc hạ cũng chỉ là nghe người khác nói. Lo lắng Yêu Vương điện hạ sẽ bị nàng ta lừa gạt."

Nữ yêu ôm quyền, cả người căng chặt vì sợ Lục trách phạt.

Lục trầm mặc.

Trêи khuôn mặt tuấn mỹ kia không có bất kỳ cảm xúc nào.

Lời nữ yêu nói không ngừng vang lên ở trong đầu hắn.

Không rời không bỏ?

Hình như, nữ nhân kia cũng đã từng nói với hắn loại lời này.

Sau đó nàng thấy chân thân của hắn, cũng không quay đầu lại liền đi rồi.

Vừa đi liền biến mất mười năm.

Trong đầu Lục không ngừng nhớ tới đoạn thời gian khi còn nhỏ đó.

Tâm tình vui vẻ lúc sáng đã bị cọ rửa hầu như không còn.

Đôi mắt hắn đen nhánh, sâu không thấy đáy

"Bổn vương, muốn nàng ta phải trả giá đại giới."

Trong giọng điệu tràn đầy chán ghét.

Nói xong, tâm tình của hắn dần dần bình phục.

Lúc này, Lục tựa hồ là nhận ra cái gì, thân thể cứng đờ.

Hắn xoay người đi ra ngoài rừng trúc.

Mới vừa đi ra liền thấy được Tô Yên ngoan ngoãn ngồi ở ghế đá, tay còn đang cầm viên kẹo được bóc vỏ.

Tô Yên nhẹ mím môi, nói

"Hóa ra, chàng không thích ta a."

Giọng nói nàng nhẹ nhàng bâng quơ.

Lục đứng im ở chỗ đó, khí thế cường đại, khuôn mặt tuấn mỹ như tạc, dưới ánh mặt trời càng thêm loá mắt.

Tô Yên nói xong câu đó thì im lặng.

Hai người giằng co hồi lâu.

Phía sau, giọng nói nữ yêu truyền đến

"Yêu Vương đại nhân, thủ lĩnh Ma giới Xích Diễm còn ở Yêu Vương điện chờ ngài."

Hắn nhìn chằm chằm Tô Yên, trêи mặt nhìn không ra cảm xúc gì.

Hồi lâu sau, hắn liền biến mất ở trước mắt cô.

Nữ yêu cười trào phúng với Tô Yên

"Cũng chỉ là một nhân loại mà thôi, thật đúng là muốn sánh đôi cùng Yêu Vương điện hạ? Cũng không nhìn xem mình có thân phận gì."

Nói xong, nữ yêu cũng xoay người biến mất không thấy.

Tô Yên ngồi ở ghế đá, trong chớp mắt liền héo.

Nhưng mà thực mau lại khôi phục bình thường.

Tiểu hoa có chút đau lòng, an ủi ký chủ nhà mình

"Ký chủ, chị cũng đừng khổ sở a."

Theo sát, tiểu hoa lại một câu

"Ký chủ, nếu không chị ở cùng Tiểu Hoa đi. Tiểu hoa sẽ thật tốt với chị, tiểu hoa cũng là con trai nha."

Tuy rằng, nó rất muốn biến thành con gái.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên không có trả lời nó, cô rời khỏi chỗ này, đi về phòng của mình.

Tiểu hoa

"Ký chủ, chị có phải rất khổ sở hay không?"

Nếu là trước kia, ký chủ khẳng định sẽ nói chuyện cùng nó, nhưng lúc này... nó lầm bầm lầu bầu lâu như vậy, ký chủ đều không có mở miệng nói chuyện.

Tô Yên

"Một chút."

"Ký chủ, chị còn định đi tìm Lục sao?"

Giọng Tô Yên nhỏ chút

"Hắn không thích ta đi theo hắn."

Hắn không chỉ là không thích cô đi theo.

Hắn còn chán ghét cô.

Tô Yên có một loại cảm giác hụt hẫng, bởi vì cô cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Làm sao mới có thể khiến hắn không chán ghét mình?

Tô Yên ngồi ở mép giường, bởi vì đóng cửa lại, thế cho nên trong phòng có chút tối.

Chỉ có từng đợt từng đợt dương quang nhè nhẹ, tranh nhau từ khe cửa chiếu vào.

Tô Yên ăn từng viên từng viên kẹo một.

Thực mau, giấy gói kẹo phủ kín mặt đất.

Tiểu hoa nhìn ký chủ nhà mình tâm tình không tốt, nó cũng trở nên càng ngày càng khó chịu.

Nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ gì vậy? Tiểu hoa có thể trò chuyện cùng chị nha."

Tô Yên lắc đầu

"Dạo này vẫn là cách hắn xa một chút đi."

Nếu là cô, người mà cô không thích cứ ở trước mắt mình tạo cảm giác tồn tại, cô sẽ càng ngày càng không thích.

Nếu người kia cách một đoạn thời gian mới xuất hiện, hình như sẽ tốt hơn một chút.

Tiểu hoa sau khi nghe xong, lập tức nói

"Ký chủ, nghe nói phụ cận Yêu Vương điện có rất nhiều địa phương xinh đẹp. Ký chủ thử đến xem sao? Ký chủ muốn đi chỗ nào, tiểu hoa đều có thể mang chị đi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi