NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ư Ư

Hai mắt Tần Húc nhìn chằm chằm vào mấy thứ kia mà ngây người.

Trời ơi!

Lúc trước anh ấy đau khổ như thế nào mới tìm được chiếc thìa kia, Long Lị Lị có thể không biết nhưng anh ấy biết.

Lúc nãy Tô Yên đi ra ngoài anh ấy cũng không có nhiều hy vọng, chỉ coi như cô ra ngoài đi dạo.

Nào biết chưa tới một tiếng mà đã đào được đống đồ này?

Ánh mắt Tần Húc nhìn Tô Yên lập tức thay đổi.

Đôi mắt ôn hòa phát sáng không để ý tới hình tượng của mình.

Thậm chí còn kích động tiến lên phía trước muốn ôm Tô Yên.

Tô Yên lùi ra phía sau hai bước, dò hỏi, "Mấy thứ này có dùng được không?"

Tần Húc điên cuồng gật đầu, "Đủ đủ đủ, rất đủ, cực kỳ đủ!!"

Lúc này sắc trời cũng dần dần tối lại.

Sắc mặt Long Lị Lị cứng đờ trong chớp mắt rồi trở lại bình thường.

Cô ta không nói gì cả mà chỉ mờ mịt nhìn Tô Yên.

Mà khu bình luận trong live stream, từ những bình luận mắng Tô Yên vô dụng kéo chân sau không biết xấu hổ, đổi thành,

"Tôi đi đi đi đi!!! 666(*)!!"

"Vốn tưởng là kéo chân sau, không nghĩ tới là bàn tay vàng chói lọi!"

"Ha ha ha ha, cậu nhìn đôi mắt tỏa sáng của anh Tần kìa, chắc chắn coi Tô Yên là một miếng vàng??"

"Phụt! Đột nhiên cảm thấy Tô Yên còn rất buồn cười."

"Chức năng sưu tầm manh mối này thật là tuyệt!"

Từng đợt khen, hoàn toàn rửa sạch danh hiệu lười biếng không làm việc lúc nãy của Tô Yên.

Bóng tối buông xuống.

Các thành viên rút được khu biển rộng trong show《 Minh tinh đại mạo hiểm 》 một tay cầm mì gói một tay cầm nước khoáng, vẻ mặt uể oải.

Tô Yên bên này..., Tần Húc tìm tòi trong đống đồ Tô Yên tìm được và làm một món thịt bò xào ngon miệng.

Món thứ tư cuối cùng cũng được đặt lên trên tảng đá.

Món gà rừng nướng trong đống lửa kia cũng đã hoàn thành.

Ừm, bốn món ăn còn có một nồi canh nấm.

Tổ đạo diễn nhìn màn hình nuốt nước bọt

Tô Yên ngồi trên tảng đá gặm táo.

Lúc này, Tần Húc không để cho cô làm gì cả mà để cô ngồi trên tảng đá nghỉ ngơi.

Anh ấy cũng nhận ra... thân thể của cô gái này quá yếu ớt.

Còn phải nhờ cô tìm manh mối nữa đấy.

Mỗi người nên làm những chuyện mình giỏi nhất, mấy chuyện nấu ăn bưng đồ ăn này thì không cần làm phiền cô.

Trên live stream...

Một đám người xem nhìn Tô Yên đầy bội phục

Thậm chí còn có người đếm đếm,

"Đây là manh mối thứ... 56 đúng không nhỉ?"

"Mẹ của con, Tô Yên đại lão hãy nhận lấy đầu gối của em, phù hộ em thi đại học thuận lợi!"

"Đại lão! Hãy ban cho em một phần mười sự may mắn của ngài, em sẽ thắp hương bái Phật cho ngài mỗi ngày."

Mọi người không hề mắng Tô Yên nhưng lại đồng thời bắt đầu oán giận Long Lị Lị.

"Người này đúng là, từ sau khi bị trật chân thì mông cũng không thèm di chuyển, một ngày ngoại trừ gây trở ngại thì không làm được gì cả, còn không thèm giúp anh Tần một chút."

"Đúng vậy, fan thành anti không giải thích."

"Fan thành người qua đường, vốn dĩ thấy Long Lị Lị này còn khá tốt, cũng không biết vì sao, rõ ràng cô gái này cũng không làm gì sai nhưng nhìn rất không vừa mắt."

Có ngài người cực đoan đau lòng Tần Húc trực tiếp mắng chửi

"Đúng là không biết xấu hổ, hai đồng đội thì cố gắng như vậy mà có mình cô chẳng là gì? Dù bị trật chân thì cô cũng có thể làm mấy chuyện không cần đi đường cơ mà!"

"Đúng vậy! Cậu nhìn anh Tần của chúng tôi mồ hôi đầy đầu mà vẫn phải dẫn theo con người này, đúng là vất vả."

Bây giờ không up lên mê đọc truyện trước một chương nữa nhé mọi người, một phần vì thấy hơi ghét và wattpad cũng không lỗi nhiều nữa...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi