NGẠO THẾ ĐAN THẦN

Vân Tiểu Đao kinh hô, hắn không có nghĩ tới tên này lại là đệ nhất nội viện.

- Nghe cho rõ ràng, tên của ta là Từ Vĩ Long! Đừng có gọi ta như vậy!

Nam tử kia nói ra.

Mạc Vũ Văn cười nhạt một tiếng:

- Ngươi hẳn là Trầm Tường, cửu ngưỡng đại danh, từ khi ta biết tên của ngươi, ta cảm thấy sớm muộn sẽ có một ngày đụng với ngươi, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy! Ngươi khiêu chiến chúng ta tiếp nhận, thời gian ngươi tự chọn.

Mạc Vũ Văn này cho người ấn tượng rất tốt, Trầm Tường mỉm cười nói:

- Là hôm nay a!

Chu Vinh nói ra:

- Nói quy tắc khiêu chiến đi? Chúng ta chỉ có ba người!

Mạc Vũ Văn cười nói:

- Các ngươi phải ăn chút thiệt thòi rồi, bởi vì chúng ta có mười người, tòa võ viện này là mười người chúng ta tranh thủ đến, cho nên thời điểm có người tới khiêu chiến, mười chúng ta nhất định phải lên! Ba người các ngươi đánh bại mười người chúng ta là thắng, từng đôi từng đôi chiến đấu, ai thua thì không thể tái chiến.

Tính tình Mạc Vũ Văn này vô cùng tốt, cũng không có bởi vì đối phương là ba người, liền xem nhẹ đối phương, hơn nữa hắn làm như vậy cũng là vì làm được tất thắng.

Người càng ngày càng nhiều, xung đệ nhất nội viện này đều vây đầy người, có tầm hơn mười vạn, bọn hắn đều nhìn xem trao đổi trước cửa ra vào, này đối với bọn họ mà nói là một hồi trò hay, đối với đệ tử Vô Song Môn vừa mới gia nhập mà nói là phi thường có lợi, bởi vì này có thể làm cho bọn hắn nhìn xem thực lực đệ nhất nội viện của Thái Vũ Môn.

Võ giả Chân Vũ Cảnh cũng tới hơn mười cái, chỉ là một ít đệ tử nhận thức không ra bọn hắn, những người này đều là Hách Đông Thanh gọi tới xem náo nhiệt.

Ba đánh mười, đây đúng là phi thường có hại chịu thiệt, rất nhiều người cho rằng này là không có khả năng, dù sao đối phương là người đệ nhất nội viện, đều là một chân đạp đến Chân Vũ Cảnh, thực lực thâm bất khả trắc, tuy Trầm Tường ở thời điểm khảo hạch nội môn đại phóng dị sắc, nhưng tất cả mọi người nhìn không tốt hắn, Vân Tiểu Đao thoạt nhìn giống như là đứa bé, Chu Vinh càng không cần phải nói, thoạt nhìn giống như là loại rất dễ khi dễ.

- Không có vấn đề, cứ như vậy định đi.

Trầm Tường nói ra, đây là sự tình thời điểm bọn hắn đến đã biết rõ.

- Cái kia rất tốt, hiện tại bắt đầu...

Mạc Vũ Văn vừa mới nói tới chỗ này, xa xa truyền đến một giọng nói cắt ngang.

- Đợi một chút, ta có một số việc muốn hỏi Trầm Tường, nếu như xác định chuyện này mà nói, tỷ thí lần này sẽ không có cách nào tiến hành.

Một lão giả đầu trọc, lông mi trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Thẩm Tường.

Đây là Vũ Khai Minh!

Vừa rồi thanh âm của hắn rất nghiêm túc, mọi người nghe xong đã biết rõ xảy ra chuyện lớn, hơn nữa thần sắc của Vũ trưởng lão cũng rất ngưng trọng.

- Trầm Tường, thời điểm,ngươi đi điều tra Thiên Long bảo tàng, có phải đã giết mười mấy nội môn đệ tử của Thú Vũ Môn hay không?

Vũ Khai Minh nhìn hắn hỏi.

- Đúng vậy!

Trong nội tâm Trầm Tường cả kinh, hắn biết sự kiện kia đã truyền về, nhưng không nghĩ tới hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy, huống hồ là Thú Vũ Môn đã làm sai trước.

Vũ Khai Minh vừa xuất hiện, bốn phía an tĩnh lại, bọn hắn nghe được tin tức này, đều không khỏi chấn động, Trầm Tường rõ ràng giết nội môn đệ tử của môn phái khác, hơn nữa còn là mười cái, loại sự tình này xác thực rất nghiêm trọng.

Vũ Khai Minh nhẹ gật đầu, lại hỏi:

- Như vậy ngươi ở bên trong Huyền Cảnh giết một Chân truyền đệ tử của Thú Vũ Môn cũng là sự thật?

Lời này vừa ra, đầu tất cả mọi người đều oanh một tiếng, trở nên trống rỗng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Trầm Tường!

Trầm Tường rõ ràng giết Chân truyền đệ tử, đây chính là võ giả Chân Vũ Cảnh, như vậy Trầm Tường có được thực lực Chân Vũ Cảnh? Hắn mới mười bảy tuổi, điều này sao có thể?

Thần sắc Trầm Tường tự nhiên, gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta là thừa dịp nàng bị thương giết chết nàng, nếu không nàng sẽ giết ta, này có cái gì không đúng sao? Chẳng lẽ đệ tử Thái Vũ Môn chỉ có thể cam nguyện bị Chân truyền đệ tử của Thú Vũ Môn giết sao?

Tất cả mọi người thở dài ra một hơi, Trầm Tường chỉ là thừa dịp đối phương bị thương động thủ, nói rõ Trầm Tường còn không có tiến vào Chân Vũ Cảnh, bất quá bọn hắn vẫn chấn động vô cùng, giết Chân truyền đệ tử môn phái khác, đây chính là sự tình vô cùng nghiêm trọng.

- Nếu là ta mà nói, ta cũng sẽ một kiếm tiêu diệt tên kia!

Vân Tiểu Đao nói ra, trong lòng của hắn âm thầm trách cứ Trầm Tường, vậy mà không nói chuyện này cho hắn biết.

- Giết rất tốt, mấy gia hỏa Thú Vũ Mônkia một mực phi thường cuồng ngạo, còn nói cái gì đã sớm vượt qua Thái Vũ Môn chúng ta.

Hách Đông Thanh ồn ào nói, mấy võ giả Chân Vũ Cảnh khác cũng đi theo hô lên, kinh hãi nhất chính là bọn hắn, bởi vì bọn họ biết thực lực Chân Vũ Cảnh là thế nào, lại bị một tiểu quỷ Phàm Vũ Cảnh làm thịt mất.

- Trầm Tường, ta biết nguyên nhân trong chuyện này, ta vững tin đây là thật, ta cũng rất phẫn nộ, nhưng bọn hắn muốn Thú Vũ Môn chúng ta lấy ra chứng cớ! Bây giờ chúng ta không có chứng cớ.

Vũ Khai Minh nói ra, hắn đương nhiên biết nguyên nhân Trầm Tường giết người, là vì đệ tử Thú Vũ Môn dùng bình dân Thái Vũ Châu cho yêu thú ăn, thời điểm hắn nghe được cũng vô cùng phẫn nộ, hận không thể triệu tập đệ tử lập tức giết đến Thú Vũ Môn hỏi thăm tinh tường.

- Chưởng giáo cùng Đan trưởng lão đang bế quan! Đây chỉ có chờ bọn hắn đi ra mới có thể quyết định, ta cũng là lấy đại cục cân nhắc, cho nên ta phải giam ngươi lại.

Vũ Khai Minh nói ra.

Thẩm Tường nhẹ gật đầu, Vũ Khai Minh nói rất minh bạch, giam giữ hắn chỉ là cho Thú Vũ Môn xem, như vậy có thể có một thời gian để Vũ Khai Minh bàn bạc kỹ hơn, hoặc là đợi Đan trưởng lão cùng chưởng giáo xuất quan.

- Ngươi minh bạch là tốt rồi, bất quá ngươi ra tay thật đúng là hung ác, lại đem người ta đập thành thịt vụn, hơn nữa ngươi còn ý định giết chết mười mấy Chân Vũ Cảnh kia, may mắn ngươi không có ra tay, nếu không Thái Vũ Môn sẽ bị hai môn phái vây công.

Vũ Khai Minh cảm thán nói, theo tin tức hắn biết được, lúc đó Trầm Tường đã hạ sát tâm, nếu như cho hắn một chút thời gian, những Chân Vũ Cảnh kia có khả năng đều sẽ biến thành thịt vụn.

Lời này làm cho người bị kích thích, Trầm Tường vậy mà làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy!

Lúc này mọi người mới biết, vì cái gì Trầm Tường dám tới khiêu chiến đệ nhất nội viện, ngay cả Chân Vũ Cảnh hắn cũng dám làm thịt, còn có chuyện hắn không dám làm sao? Loại thực lực này, loại gan phách này đều làm mọi người sợ hãi thán phục không thôi.

- Tiểu Đao, lão Chu! Chờ ta trở lại.

Trầm Tường lưu lại những lời này, liền đi theo Vũ Khai Minh.

Vân Tiểu Đao hít sâu một hơi, nói ra:

- Mập mạp chết bầm, lúc hắn trở lại chúng ta không thể để cho hắn thất vọng.

Chu Vinh cười nói:

- Đây là đương nhiên, tiểu tử này làm một chuyện luôn muốn chết như vậy, chúng ta không phải cũng nên làm một hai chuyện như vậy chứ? Nếu không sẽ không có ý tứ ở chung một chỗ với hắn.

Vân Tiểu Đao cười to nói:

- Mập mạp chết bầm, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn, đi thôi.

Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh rời đi, mọi người cũng tản ra, bọn hắn đều rất thất vọng, bởi vì không có thể trông thấy tỷ thí, bất quá bọn hắn lại kiến thức người bên trong truyền thuyết Trầm Tường này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi