NGHỊCH THIÊN CẢI MỆNH GIỮ LẤY NỮ CHỦ


Lễ khai giảng kết thúc, Chiến Nhiêu bị chủ nhiệm lớp của nàng gọi đi hỗ trợ dọn sách, Giang Vận thì trực tiếp trở về lớp.
Một là, tránh cho tái xuất hiện tình cảnh trong mơ.

Hai là, cô muốn kiểm chứng một số chuyện.
Quả nhiên, khi cô cất bước đi, hành lang về lớp thì kẹt kín người, phía sau thì có một thanh âm quen thuộc gọi cô lại, Giang Vận đã biết, muốn thoát khỏi cốt truyện điều khiển, không đơn giản như vậy.

Tựa như tình huống ở lễ khai giảng, rõ ràng cô không động tới sợi dây micro, thế nhưng nó vẫn đúng lúc ngáng chân Chiến Nhiêu.

Mà bây giờ, dù cô có ý thức muốn tránh đi tình cảnh do cốt truyện phát sinh, thế nhưng chắc chắn sẽ có một lý do nào đó giữ chặt cô ở đây, chờ nữ chủ đến.
"Bạn học Giang Vận! Cậu chờ một chút!"
Chiến Nhiêu bị lão sư gọi đi khuân đồ, sau khi chuyển xong đã không nhìn thấy Giang Vận, gấp đến độ nàng chạy nhanh đuổi theo.

Nàng cùng Giang Vận không phải cùng một lớp, thậm chí ngay cả dãy nhà học cũng không gần nhau.

Lần sau muốn gặp lại Giang Vận, không biết là phải đến lúc nào, vì vậy Chiến Nhiêu liền một hơi đuổi theo.
May mắn.

Đuổi kịp!
Nữ sinh thở hổn hển, đôi tay đè chặt ngực thình thịch phập phồng, bởi vì chạy nhanh mà nhịp thở có chút không ổn định: "May quá, bạn học Giang, xem như đuổi kịp cậu rồi."
Giang Vận cười nhìn nàng: "Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Giây phút này nhịp thở của Chiến Nhiêu đã hồi phục lại, nhưng khi thấy Giang Vận cười với nàng, vẫn là không nhịn được muốn tránh đi nụ cười toả nắng kia, nàng có chút xấu hổ dời ánh mắt, thanh âm cũng nhẹ đi: "Cũng không có gì đặc biệt, chính là buổi sáng cậu cho tôi mượn váy, tôi còn chưa kịp cảm ơn cậu.

Muốn trịnh trọng nói tiếng cám ơn cậu.

Với lại, cái váy này, hôm nay tôi mặc rồi, hôm sau tôi sẽ giặt ủi sạch sẽ, khi nào có thể trả cho...!cậu có tiện cho tôi biết, khi nào cậu rảnh hay không a ~ "
Giang Vận vừa định nói, một cái váy mà thôi, không cần trả lại, quần áo cô cũng không thích người khác mặc rồi trả lại.

Thế nhưng là còn chưa kịp nói ra miệng, trong đầu bỗng nhiên vang lên âm thanh thông báo trò chơi như lần trước.

【Nhiệm vụ hiện tại: 1• Khi nữ phụ khiêu khích nữ chủ, hãy bảo vệ nữ chủ, đả kích nữ phụ.

2• Khi nữ phụ xô đẩy nữ chủ, giữ vững nữ chủ.

3• Thúc đẩy tiến độ yêu đương lên 4%.

Mỗi mục nhiệm vụ thành công, có thể đạt được giá trị vận khí +0,5.】
Lại là cái âm thanh này?
Đã có kinh nghiệm nghe "nhiệm vụ" lần trước, Giang Vận rất nhanh có thể hiểu được, đại khái tiếp theo đây chính là nửa đoạn sau của giấc mơ kia, nữ phụ độc ác cô nhục mạ nữ chủ, hơn nữa còn xô đẩy nữ chủ, tạo cơ hội cho nam chủ anh hùng cứu mỹ nhân, hoàn thành nhiệm vụ.

Mà hiện tại...
Giang Vận quay đầu nhìn xung quanh, đúng lúc nam chủ Diêm Khoát đang không nhanh không chậm tiến tới đây.
Hắn đi đến càng lúc càng gần, âm thanh thông báo trong đầu cô cũng càng lúc càng vang.
Vậy ra....
Nhiệm vụ này kỳ thật không phải của cô, mà là của Diêm Khoát.
Như vậy Diêm Khoát cũng biết thế giới này là một cái kịch bản, cũng là mang theo nhiệm vụ tới đây phải không?
Mà cô, chỉ là trùng hợp mơ một giấc mơ, ý thức được cái thế giới này không tầm thường, cũng trùng hợp nghe được nhiệm vụ trong đầu Diêm Khoát?
Thật vi diệu.
A, phải rồi, nhiệm vụ là cái gì nhỉ?
Bảo vệ nữ chủ khi nữ phụ độc ác nhục mạ nữ chủ, vậy nếu ngược lại thì sao?
Giang Vận chậm rãi cong khóe môi.
*
Diêm Khoát mang theo nhiệm vụ đi đến.
Nhiệm vụ trước đã bị Giang Vận làm hỏng, nhiệm vụ này tuyệt đối không thể thất bại nữa.
Trước khi nữ chủ xuất hiện, kịch bản chưa khởi động, bởi vì cốt truyện cần, cho nên mọi việc nam chủ hắn trải qua luôn rất thuận buồm xuôi gió, thế nhưng sau khi kịch bản khởi động, nếu hắn luôn không thể hoàn thành nhiệm vụ, khấu trừ hết giá trị vận khí mà nói thì hắn nhất định sẽ cực độ xui xẻo, làm cái gì cũng không xong.

Một khi ở thế giới này thất bại, thì nhiệm vụ ở thế giới tiếp theo cũng không thể tốt hơn được.
Hắn không muốn lâm vào vòng luẩn quẩn vô hạn này.
Vì vậy, lúc này đây, một khi nữ phụ độc ác Giang Vận triển khai tấn công nữ chủ, hắn nhất định đúng thời cơ tiến đến vả mặt nữ phụ độc ác, hơn nữa còn phải thành công ôm nữ chủ vào lòng!

Hắn hít sâu một hơi, thu liễm biểu lộ, lập tức nhập vai nam chủ mặt lạnh lùng hoàn mỹ trong truyền thuyết.
Hắn bước tới gần nữ chủ cùng nữ phụ, chỉ đợi để nghe đoạn lời thoại khiến người ta vô cùng không khỏe cùng thống hận trong kịch bản.
Nhưng chờ hắn đến thật gần, thì ——
"Chiếc váy này tặng cho cậu a, lần đầu tiên trông thấy cậu đã cảm thấy chiếc váy này rất hợp với cậu rồi.

Thanh thuần lại đáng yêu.

Cậu mặc hợp hơn tôi nhiều.

A, đúng rồi, eo của cậu có phải chỉ khoảng 56 centimet không, còn nhỏ hơn tôi một chút đó, thật giỏi a ~" Nữ sinh cao gầy xinh đẹp đưa tay sờ lên eo nữ sinh thanh thuần đáng yêu.

Vừa sờ vừa tán thưởng.
Diêm•nam chủ mặt lạnh lùng•Khoát:???
Phân cảnh này, không đúng nha?!
Không phải nói là nhục mạ cùng khiêu khích sao? Làm sao lại biến thành nữ chủ cùng nữ phụ độc ác tương thân tương ái hả?
"Kỳ thật eo của cậu rất mảnh mai, tôi cảm thấy như cậu mới là vừa vặn, còn như tôi đây thì khi mặc áo sơ mi rất thùng thình..." Nữ sinh ngượng ngùng mím môi, hai má phiếm lên một tầng đỏ ửng.
Giang Vận nhìn nàng, càng lúc càng cảm thấy nữ chủ khi thẹn thùng thật sự quá động lòng người rồi, khiến người ta muốn trêu ghẹo không thôi a...
Vốn chỉ muốn phá hư nhiệm vụ của Diêm Khoát, vậy mà bây giờ thành chân tâm thật ý khen: "Không có, tôi cảm thấy cậu như vậy rất tốt.

Bạn học Chiến rất xinh, buổi sáng khi lần đầu tiên nhìn thấy cậu đã cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Vừa nãy nghe cậu phát biểu cũng luôn làm tâm tình người ta khoan khoái dễ chịu.

Thật sự rất vui khi có thể làm quen với cậu."
Cô cười vươn tay, Chiến Nhiêu cũng đưa tay bắt lấy.
Sắc mặt ửng hồng: "Tôi cũng rất hân hạnh được làm quen với bạn học Giang.


Bạn học Giang mới là vầng sáng độc nhất vô nhị."
Thanh âm của nàng nho nhỏ.
Trong lòng có chút xoắn xuýt, muốn có phương thức liên lạc của Giang Vận, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
"Tôi có thể thêm Wechat cậu được không?"
"Hả?"
Chiến Nhiêu mãnh liệt ngẩng đầu, nhìn thấy Giang Vận nhìn nàng cười, đã đưa điện thoại ra.
Chiến Nhiêu liên tục gật đầu: "Được chứ! Tôi cầu còn không được."
Hai người nhanh chóng add friend trên Wechat, hoàn toàn không để ý nam chủ Diêm Khoát bên cạnh đã hóa đá.
——【Ding ~ # bảo vệ nữ chủ # nhiệm vụ thất bại, giá trị vận khí -0,5.

Giá trị vận khí hiện tại của ngài là: -0,5】
——【Mời người chơi chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ # giữ vững nữ chủ #】
Vừa có chút ủ rủ, trong nháy mắt Diêm Khoát lại ngẩng đầu sục sôi ý chí chiến đấu.
Hành lang phía trước không biết từ lúc nào đã thưa thớt trở lại, loáng thoáng nghe thấy giống như vừa rồi tắc nghẽn là vì có một bạn học trong khi làm nhiệm vụ trực nhật, không cẩn thận làm đổ xà phòng ra sàn, dẫn đến có một bạn khác trong lớp trượt ngã.

Hiện tại người bị thương đã được đỡ đi phòng y tế, nên hành lang đã thông thoáng trở lại.
Mà mục tiêu của nhiệm vụ —— Chiến Nhiêu lúc này đang cúi đầu, theo sau dòng người tiến về phía trước.
Nhìn trên màn hình điện thoại hiển thị đã thêm bạn thành công, khóe môi Chiến Nhiêu không tự chủ cong lên.

Ngón tay dừng lại trên màn hình, ấn vào avatar của người bạn mới, vừa định gửi cái sticker chào hỏi bán manh, bỗng dưới chân trượt ——
"A ——"
Chiến Nhiêu hoảng sợ la lên, cảm giác vấp váp quen thuộc hôm nay, lại tới nữa sao?
Diêm Khoát trông thấy Chiến Nhiêu sắp té tới nơi, vui mừng như điên, nhấc chân muốn xông lên giữ người lại, ai ngờ tay hắn còn chưa chạm được tới Chiến Nhiêu, thì chân hắn đã trượt dài, toàn bộ thân thể cũng theo lực hút của trái đất.
"Phành" một tiếng, cả người Diêm Khoát nện xuống mặt đất ở hành lang, bạn học chung quanh hoảng sợ hét lên, nhanh chóng tản ra.

Đồng thời đứng nhìn chằm chằm nam sinh trên mặt đất, có một số bạn học nữ là fan thầm lặng của Diêm Khoát, quan tâm hỏi: "Bạn học Diêm Khoát, cậu không sao chứ?"
"Trời ạ, sao lại té thế này!"
"Người bạn, có cần đỡ giúp không!"
"......"
Líu ríu, chung quanh thảo luận không ngừng, thế nhưng là không có ai thực sự có can đảm đến đỡ.
Mà Diêm Khoát té đến thần điên bát đảo nổ đom đóm mắt cũng không quên...!cái nhiệm vụ chết tiệt kia, ngẩng đầu muốn nhìn Chiến Nhiêu thế nào, phát hiện, nữ chủ đã được cái nữ phụ độc ác Giang Vận giữ vững! Hai nàng hiện tại còn tay nắm tay đứng chung một chỗ, sửng sốt nhìn qua phía hắn.
Diêm Khoát: Aizz...!chết tiệt.
Khi chân Chiến Nhiêu vừa trượt,may mắn được Giang Vận nắm tay giữ lại, thế nhưng khi nàng vừa đứng vững, lại nhìn thấy bạn học Diêm Khoát phía sau bước nhanh về phía nàng, kết quả là ngã cái rầm ngay trước mặt nàng, sợ tới mức da đầu tê rần.

"Bạn học Diêm làm sao vậy!"
"Đoán chừng là trông thấy cậu sắp ngã, muốn tới đỡ, không nghĩ tới ngược lại bản thân hắn lại ngã trước rồi." Giang Vận khẽ cười một tiếng.
Mặt mũi Chiến Nhiêu trắng bệch: "A? Cái này..." Nhìn thẳng Diêm Khoát, nhỏ giọng, nói: "Cái kia...!cám ơn cậu, bạn học Diêm."
【Ding ~ # giữ vững nữ chủ # nhiệm vụ thất bại, giá trị vận khí -0,5.

Giá trị vận khí hiện tại của ngài là: -1.】
Giang Vận nhìn chằm chằm sau đầu Diêm Khoát, cười khẽ rồi quay về nhìn Chiến Nhiêu: "Mà nè bạn học Chiến, hôm nay đây là lần thứ ba rồi ~" Cô nháy mắt một cái, có chút nghịch ngợm.
Thế là mặt Chiến Nhiêu nháy mắt lại đỏ lên.
Nàng đã ngã trước mặt Giang Vận ba lần, lần nào cũng là Giang Vận giữ nàng lại.
Rõ ràng từ bé đến lớn số lần ngã cộng lại cũng không quá một bàn tay, hôm nay có một chút vậy mà tăng ba lượt, thật sự là...!có chút xấu hổ.
"Cảm ơn bạn học Giang.

Tôi cũng không biết hôm nay tôi làm sao nữa..."
Giang Vận nở nụ cười, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nàng: "Ừm, không phải lỗi của cậu.

Chỉ là cốt truyện yêu cầu."
Chiến Nhiêu: "Hả?"
Giang Vận hơi nhíu mày, không nói thêm gì nữa.
Chỉ tiếp tục xoa xoa đầu cô bạn nhỏ.

Ai ya, thật mềm, sờ cảm giác thật tốt.
Tiểu Chiến Nhiêu bị xoa đến mặt nóng lên, nhỏ giọng, nói: "Có thể đừng...!xoa nữa không..." Nàng nhu nhược đáng thương, ánh mắt cầu khẩn nhìn Giang Vận.
Giang Vận:!!!!
Này bộ dáng nhu nhu nhuyễn nhuyễn!
Quá đáng yêu rồi!
【Ding ~ nhiệm vụ thúc đẩy tiến độ yêu đương đã hoàn thành 4%.

Giá trị vận khí +0,5.】
【Giá trị vận khí hiện tại của ngài là: -0,5.】
____
Chú thích:
*Vòng eo 56cm, nguyên văn 一尺七; 1尺=33,3cm; 一尺七=33.3*1.7=56.61cm (Nguồn: Baidu Zhidao).


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi