NGÔI SAO LẠC LOÀI (ONCE A PRINCESS)

Cũng rất có ích khi bị ép đứng nơi này và nhìn vị hôn phu của cô hôn một người đàn bà khác. Nó làm cho cô quên béng câu chuyện thương tâm cô vừa nghe được về gia đình của cô. Nó cũng làm cho cô thấy được màu đỏ và không chỉ là màu đỏ từ mái tóc của con điếm này.

Tuy nhiên, cũng phải nên khen Stefan vì anh đã không đáp trả nụ hôn say mê của ả. Anh hình như là muốn chấm dứt nó. Nhưng theo Tanya nghĩ, anh đã mất quá nhiều thời gian để làm chuyện này. Và cô không nghi ngờ một chút nào là, nếu như cô không có mặt ở đây để nhìn thấy sự đoàn tụ này thì anh sẽ đáp trả nụ hôn đó. Nhưng cô đang ở đây và anh biết vậy, cho nên anh có thể làm gì khác hơn ngoài việc cố gắng đẩy cánh tay của ả tóc đỏ này khỏi cổ anh chứ?

Cuối cùng anh cũng đã làm được việc đó một cách khéo léo tài tình – ả thật sự là dính chặt vào người anh – anh lập tức được nghe hàng tràng lời giải thích cho hành vi của ả, “Anh thật là xấu đấy, Stefan, vì đã đi quá lâu để em phải nhớ anh đến không thể tưởng. Và làm cho em lo lắng quá. Cha anh đã cho người đến hỏi thăm tin tức, anh ta chỉ vừa rời khỏi một tiếng đồng hồ trước. Anh ta quá lo lắng và tính chờ ở đây nhưng em đoán là Sandor đã rất nóng ruột vì sự chậm trễ của anh, nên không muốn đợi thêm một vài ngày nữa để nghe được tin là anh an toàn trở về.”

“Vậy thì cha anh còn sống?”

“Em không nghe gì khác,” cô ta khẳng định với anh bằng nụ cười tươi rói.

Tanya cứng đơ người khi cô ta lại nhào vào người Stefan một lần nữa, hiển nhiên muốn chứng tỏ là cô ta vui mừng đến mức nào khi thấy anh quay về. Tanya muốn đưa tay rút con dao hiện đang đeo sát đùi cô, cho dù cô không nghĩ mình phải làm gì với nó. Đó chỉ là một con dao dùng trên bàn ăn, mà cô đã lấy ở trên tàu và cô chưa tìm được nơi để dấu nó sau khi Sasha liệng bỏ đôi giầy ống của cô, nhưng thói quen cũ thì khó mà từ bỏ. Cô có thể giữ thêm một cây dao hay hơn nữa, dù là bọn họ có thừa khả năng để bảo vệ cô, nhưng cô thà là tự mình bảo vệ mình còn an tâm hơn.

Ngay lúc này, con dao đó sẽ nhìn rất đẹp nếu đem ra đưa kề cổ họng ả đàn bà tóc đỏ này để cảnh cáo cô ta nên lui ra. Dĩ nhiên sau đó cô sẽ phải đối đầu với Stefan và cô không thể tưởng tượng được anh sẽ hài lòng đến mức nào vì sự ghen tuông mà anh không mong đợi này. Đó thật là một cơn ghen. Cô không thể nào gọi nó bằng cái gì khác, khi ả đàn bà này hôn Stefan đã làm Tanya giận đến nỗi muốn móc mắt ả ra.

Nhưng làm sao cô có thể giải thích với Stefan? Anh sẽ không tin vào điều đó, giống như anh đã không tin việc cô còn trong trắng – không tin một chút nào. Tại sao anh phải tin chứ? Cô đã từ chối anh hoàn toàn vào lần sau cùng bọn họ ở chung với nhau, trước khi tàu Carpathia nhổ neo. Điều cô có thể làm là nói thật việc cô đã chấp nhận chuyện kết hôn, bây giờ trong đầu cô, cô khẳng định là anh thuộc về cô và chỉ muốn có anh cho riêng cô.

Nhưng có thể nói với gì anh mà không làm cho cô trở nên bố lịch, bởi vì anh không có cùng cảm giác với cô. Anh đã thú thật là rất muốn cô, nhưng cũng rất chán ghét bản thân vì điều này. Và anh chỉ muốn có cô tạm thời, không đáng phải nói đến. Một lần lên giường là tất cả những gì anh muốn ở cô, cô đã coi đó là một sự sỉ nhục nên cô đã từ chối anh. Vậy thì sao chứ!

Còn nữa, anh phản đối việc kết hôn với cô, sự phản đối này luôn được xác nhận. Nếu không vì trách nhiệm thì anh không bao giờ chịu kết hôn với cô. Và sự việc đang xảy ra trước mắt cô là một lý do khác để anh cho không muốn.

Cô đã được Vasili cho biết là Stefan có một cô tình nhân. Cô chỉ là không bao giờ mơ thấy mình sẽ phải đối mặt với ả ta. Cô cũng thấy Stefan không có ý định từ bỏ ả này. Tại sao anh ta phải làm vậy chứ, khi mà anh bị ép hôn với Tanya, còn ở đây lại là người đàn bà anh có tình cảm và là sự lựa chọn của chính anh.

Cũng may là Stefan đã kịp thời ngăn lại trước khi cô ta dính sát vào người anh một lần nữa, bởi vì Tanya thật tình không thể đoan chắc được là cô sẽ làm gì nếu cô chứng kiến họ hôn nhau nữa. Thay vì vậy, anh đưa tay choàng ngang hông cô ta và xoay cô ta lại, đối diện với Tanya, trong giây phút này, cặp mắt màu xanh da trời đối diện thẳng với cặp mắt màu xanh lá cây và Tanya biết chắc là hành động này là vì cô. Ả bồ của Stefan nhất định sẽ thấy thất thế trước mặt cô. Đúng là một chuyện nực cười.

Những cảm giác thỏa mãn cô vừa có được lập tức biến mất ngay vì phản ứng trên gương mặt Stefan. Anh thật vui mừng vì đã gặp lại cô nhân tình mà không cần phải cố gắng che đậy. Tanya không nghĩ ra rằng, vẻ mặt vui mừng của anh vì nghe được tin cha mình vẫn còn sống.

“Công Chúa Taniana, xin được giới thiệu với em, cô Alicia Huszar. Alicia muốn gặp mặt em trước những người khác trong triều bởi vì cô ấy khao khát được làm một người hầu bên cạnh em, khi em trở thành Hoàng hậu.”

“Trên xác chết của tôi đấy, con quỉ cái.” Không, không phải là xác của cô, Tanya tự chỉnh mình. Nhưng cô thà là chết đi còn hơn là để cho họ biết cảm giác hiện giờ của cô. Stefan sẽ không biết được cô đang hờn ghen đến xanh mặt. Vì vậy cô không dám nói một tiếng nào. Cô chỉ gật đầu như chấp nhận màn giới thiệu.

Alicia bị ép phải cúi đầu chào chiếu lệ, vì thân phận của Tanya đã được xác định. Suy cho cùng, Tanya cũng là một cô Công chúa chánh tông.

“Tôi xin lỗi, Nương Nương,” Alicia nói, giả đò ngạc nhiên, “Tôi không biết cô đang đứng đó.”

Đồ giả dối. Ả ta chắc chắn đã nhìn thấy họ từ một trong những khung cửa sổ, nếu không phải thế thì Tanya sẽ liếm giày cho cô ta đấy. Nhưng cô không nói gì cả, ngay cả gián tiếp tỏ ý, vì cô không dám bảo đảm những gì mình sẽ nói vớ iả tóc đỏ này. Cô chỉ nhìn Stefan và nhướng mày như không bận tâm.

Ít ra anh cũng hiểu được tín hiệu này hoặc cô nghĩ anh đã nhận ra, vì anh rút tay ra khỏi người Alicia và nhíu mày với cô ta, có lẽ cuối cùng đã nhận thức được rằng, cô ta không phải hôn anh như để chào đón anh trở về, một việc mà không cần phải hỏi là rất quen thuộc với anh, nhưng là cố tình hôn trước mặt vị hôn thê của anh.

Lúc đầu, Stefan định giữ bí mật này, ít nhất là cho đến khi đám cưới đã diễn ra. Có lẽ anh đã không nghĩ đến việc Tanya sẽ nghi ngờ gì về Alicia. Nhưng bộ anh thật sự nghĩ là cô sẽ thâu nhận ả ta làm một trong những người hầu cho cô à? Tình nhân của anh ta đó, lạy Chúa! Nếu đó là việc thường xảy ra ở Cardinia, Tanya sẽ không rời khỏi Danzig đâu.

Đối với bản thân, Stefan thấy hổ thẹn vì sự giận dữ của Tanya. Trước đây, anh đã để Alicia ở lại chỗ này với lời hứa là sẽ không bỏ rơi cô ta. Anh không có ý định bỏ cô vì một người đàn bà mà anh bị ép hôn và cho dù anh có cưới cô đi nữa, anh cũng có ý định chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.

Nhưng anh không tính đến phản ứng của mình đối với khuôn mặt không thay đổi của Tatiana, anh vui mừng vì cô đã không phản ứng dữ dội như họ mong đợi, anh đã giận dữ vì cô cũng chỉ là một con điếm. Tất cả những gì anh có lúc đó là cảm giác thỏa mãn vì anh đã có thể mang cô đến trước cha anh và ngạo nghễ nói, ” Đây là cô Công chúa mà cha đã cột chặt con vào, nhưng cả hai chúng ta đều không bao giờ biết được cô ta thuộc dòng dõi quyền quí hay là đồ tạp chủng.” Thay vào đó, bây giờ, anh cảm thấy rất đỗi vui mừng vì cô sẽ thuộc về anh, đã ham muốn có cô từ giây phút đầu gặp gỡ, lúc mà vẻ đẹp của cô còn bị che dấu, nó lộ ra quá trễ, mãi sau này. Lúc đó, tình cảm của anh đối với cô đã được xác định rồi.

Bây giờ anh không biết chính xác là anh muốn gì, mọi việc xảy ra quá đau lòng so với dự đoán của anh, biết rằng anh sẽ không bao giờ hiểu được sự thật trong lòng cô. Cô đã trêu ghẹo anh, có lẽ là không có ác ý vì cô không biết anh đã có cảm giác gì, nhưng nó vẫn làm anh đau đớn khi cô có thể đối diện với vấn đề này một cách quá nông nổi. Nói với cô rằng anh không thể sống thiếu cô, rằng anh yêu cô như điên à? Thật ra, anh đã thấy tâm hồn mình được thanh thản sau cuộc nói chuyện với cô, khi cô yêu cầu anh tránh xa cô ra ở trên tàu, bởi vì mỗi khi ở gần cô, cảm giác ham muốn hoặc giận dữ lại bùng lên trong anh. Và anh không thể kềm chế được những gì cô làm cho anh cảm giác được. Giận dữ, thèm muốn, ghen tức, yêu điên cuồng đều đi chung với nhau khi anh nghĩ đến Tanya.

Yêu cô à? “điên cuồng” hình như thích hợp hơn. Lạy Chúa, anh đúng là một kẻ điên rồ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi