NGƯỜI QUAN TÀI


Quan trọng nhất là, bên cạnh ông ta không có lái xe bảo tiêu hay thư kí gì cả, nhân vật lớn như vậy ra khỏi cửa, nếu không có lái xe, thì phải bảo tiêu hoặc thư kí đi theo, tình cảnh hiện tại tuyệt đối là một việc rất là kỳ lạ.

Trừ phi, ông ta không muốn người khác biết bản thân mình đến nơi này, nếu không thì thật sự là không còn cách giải thích nào khác cả
Đợi sau khi người đàn ông trung niên béo đó đi vào trong cửa tiệm nhỏ bé rách nát này, ta và Đường Lưu mới sực tỉnh, Đường Lưu vội vàng ra tiếp đón, giống như gặp được ông thần tài vậy, mặt cười đầy mặt nhiệt tình đón tiếp, vừa rót trà vừa kéo ghế.

Quan niệm làm ăn của Đường lưu rât đơn giản, người khác làm ăn thì coi khách hàng là thượng đế, mà Đường Lưu thì luôn trung thành với quan niệm coi khách hàng như cha ruột, loại thái độ này nếu như không thể khiến cho việc làm ăn phát triển, thì thật sự là do ông trời mắt mù
" Vương tổng, ngài có thể quang lâm cửa hàng nhỏ của tôi như này thật sự là rồng đến nhà tôm! Không giấu gì ngài, ta từ nhỏ đã coi ngài là đối tượng để học hỏi, đặc biệt là một vài trận chiến trên thương trường ngài đánh vài năm trước, thật sự là cấp bậc sách vở, bày mưu tính kế, không chiến mà thắng!
Đối với việc Đường Lưu điện cuồng vỗ mông ngựa, không chỉ ta cảm thấy buồn nôn, Vương Đức Phát béo tròn kia dường như cũng có chút không chịu được
" Là đường tiên sinh phải không?"


||||| Truyện đề cử: Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa |||||
Sau khi vương đức phát nhăn mi nhìn 1 lượt trong cửa hàng, dùng ánh mắt nghi nghờ nhìn Đường Lưu,nói:" Nghe nói đường tiên sinh có thành tựu nhất định ở phương diện phong thủy không biết đường tiên sinh có thể giúp ta nhìn xem?"
Người ta đã nói luôn vào mục đích chính, Đường Lưu cũng không tiếp tục vỗ mông ngựa nữa, rất nghiêm túc nhìn sắc mặt của Vương Đức Phát, nheo mắt bộ dáng giống như thần côn nói:" Từ tướng mạo của vương tổng có thể nhìn ra là người định trước đại phú đại quý, thiên đình no đủ, địa các vuông tròn, gia đình hòa mục, tài nguyên ùn ùn! nhưng mà, gần đây chắc là gặp phải chút phiền phức, khiến cho ấn đường cho chút u ám!"
Đoạn này hoàn toàn là nói phét, nếu không có việc, ai thèm đến cái cửa hàng rách nát này
Vương Đức Phát hiển nhiên đối với những lời nói cho có này của Đường Lưu cũng không vừa lòng lắm, nhăn mi không nói câu nào.

Đường Lưu họ nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói:" Nếu ta không nhìn sai, vương tổng gần đây chắc là bị lây dính chút đồ vật bẩn thỉu?"
Nghe thấy Đường Lưu nói như vậy, con ngươi của Vương Đức Phát co rụt lại, đồng thời có chút giật mình nhìn về phía Đường Lưu, vội vàng nói:" Đường tiên sinh quả thật là người có bản lĩnh, chỉ dựa vào gương mặt có thể nhìn ra ta đang gặp phiền phức, trong khoảng thời gian này ta đúng là gặp phải một số việc không được như ý, mới bắt đầu ta còn cho rằng do bản thân quá bận dẫn đến mệt mỏi nên mới như vậy nhưng sau này càng ngày tình trạng càng trở lên nghiêm trọng!.

Ta và Đường Lưu trở thành những người nghe trung thực, nghe Vương Đức Phát kể về những chuyện kỳ dị phát sinh trên người hắn, càng nghe càng cảm thấy có chút không thể tin được
Theo như lời Vương Đức Phát, từ nửa tháng trước, mỗi tối hắn đều mơ những giấc mơ cổ quái, trong mơ có người ép hắn ăn những thứ máu me be bát, mà cái thứ bầy nhầy máu me đó lại rất giống con trai yêu quý của hắn, cảnh tượng trong mơ mỗi lần đều rất huyết tinh, sau khi tỉnh lại Vương Đức Phát đều không nhịn được mà nôn mửa
Giấc mộng như vậy khiến cho ông ta cảm thấy buồn nôn, mơ vài lần như vậy xong, dẫn tới hiện nay hắn cũng không dám ở riêng với con trai bảo bối.

Vương Đức Phát khẳng định bản thân đã gặp phải thứ gì đó bẩn thỉu, nếu không phải như vậy thì không thể bỗng nhiên thay đổi tâm tính như vậy, hắn thậm chí còn tìm bác sĩ tâm ly có nghiệp vụ tốt để chữa trị, nhưng mà vẫn không hề có hiệu quả gì, mà những bệnh trạng như vậy còn tăng thêm.

Nói đến đây,sắc mặt của Vương Đức Phát xám trắng, bưng lên ly nước mà Đường Lưu đưa cho hắn, tay run rẩy nâng cốc uống hết, ánh mắt khủng hoảng run rẩy nói " Đêm hôm qua, ta bỗng xuất hiện tình huống giống như trong mộng, đi vào phòng của con trai, thiếu chút! thiếu chút nữa làm nó bị thương
Sau khi Vương Đức Phát nói xong những lời nói, ta và Đường Lưu nhìn nhau, sắc mặt có chút cổ quái.


Rốt cục có phải là do đồ vật bẩn thỉu làm loạn hay không, hai chúng ta hiện nay vẫn không dám khẳng định, nhưng có một điểm có thể khẳng định,lúc vương đức phát nói những lời này dường như vẫn còn điều gì dấu diếm.

Sau đó Đường Lưu hỏi Vương Đức Phát mấy vấn đề, hắn rất nhanh chóng trả lời,
Nhìn Đường Lưu trầm mặc, Vương Đức Phát trực tiếp lấy một trương chi phiếu từ trong túi áo ra, chuỗi con số ở trên mặt khiến cho ta và Đường Lưu đều nhịn không được nuốt ngụm nước miệng.

Mẹ ơi, đây mới thật sự là người có tiền
Tiện tay cũng có thể lấy ra chi phiếu mười mấy vạn, còn nói đây chỉ là tiền cọc, nếu như Đường Lưu có thể giúp hắn giải quyết vấn đề này, sau này chắc sẽ có quà cảm ơn phong phú
Đối với người một lòng muốn mở rộng sự nghiệp như Đường Lưu, đối mặt với sự dụ hoặc như vậy làm sao có thể nhịn được, không nói hai lời vỗ ngực đảm bảo có thể giúp Vương Đức Phát giải quyết vấn đề.

Sau khi nhận được lời hứa hẹn của Đường Lưu, Vương Đức Phát dường như nhẹ nhàng hơn nhiều, sau khi buổi tối hẹn gặp ở nhà Vương Đức Phát, hắn liền chầm chậm dời đi, dù sao ông chủ lớn như hắn mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm, không thể lãng phí thời gian quá nhiều ở nơi này.

Đợi sau khi Vương Đức Phát đi rồi, hai mắt Đường Lưu phát sáng nhìn tờ chi phiếu hôn mấy cái, giống như lão độc thân mấy năm nay gặp được người đẹp tuyệt sắc, độ biến thái có thể dọa cho mấy bạn nhỏ gào khóc

" Em họ, ta không nói sai chứ, việc buôn bán lớn đưa đến cửa rồi, sự nghiệp lớn của ta lại bước ra được một bước lớn rồi, đợi sau khi giúp hắn giải quyết vấn đề, có xí nghiệp lớn như vậy làm chống lưng, về sau tiệm nhỏ này của ta tuyệt đối là sinh ý phát triển, lại qua vài năm nói không chừng có thể dựa vào sức của một mình ta sáng tạo ra một gia tộc hào môn mới! "
Nhìn thấy Đường Lưu trầm mê vào trong viễn cảnh tương lai tự huyễn hoặc ra, ta nhịn không được hắt cho hắn một chậu nước lạnh nói:" Chân mà bước rộng quá dễ sai khớp lắm, chẳng nhẽ anh không thấy có gì cổ quái à? Người ta là doanh nghiệp lớn như thế, cho dù gặp phải những việc cổ quái, cũng không tới mức một mình chạy đến cái tiệm nhỏ của anh cầu cứu? Anh rất nổi tiếng? Ông ta nghe ai nói ngươi có loại bản lĩnh giải quyết chuyện dị thường?
Nghe những lời ta nói, thần sắc kích động của Đường Lưu dần ngẩn ra, gãi đầu nói:" Nói không chừng là trước đây ta xem phong thủy xem tướng cho người khác, khách hàng giúp ta tuyên truyền? Em họ, em đừng có kích thích anh chứ? Anh lại không phải là loại giang hồ lừa đảo, ta là có bản lĩnh thật có được không?"
Ta không lời nhìn hắn, nói: Dù sao thì em cảm thấy là có vấn đề, những lời mà Vương Đức Phát nói, em cứ cảm thấy hắn đang giấu gì đó!"
Đường Lưu cất chi phiếu vào trong túi áo, lớn tiếng nói:" Đợi buổi tối hai anh em ta qua đó xem chẳng phải là sẽ biết à! Đừng lo lắng quá, đi ngân hàng đem tiền đổi ra đi đã.

.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi