NGƯỜI VỢ BẤT ĐẮC DĨ CỦA TỔNG TÀI


“Thực ra anh cũng không tin, nhưng mọi chuyện cứ trùng hợp hết lần này đến lần khác như vậy, không liên lạc được với cô ấy cả tháng trời rồi!”
“Cô ấy đến viện điều dưỡng để chữa bệnh!” Đỗ Thanh Hoa gào lên.

“Anh không thể hiểu nỗi viện điều dưỡng nào lại mất hết tín hiệu như vậy!”
Thẩm Minh cũng gào lên, thở hồng hộc: “Cho dù Trần Nam Phương là người bạn mà em coi trọng, nhưng em mắng Hà Minh Viễn nhiều như vậy, côtacóthể không giận em sao?”
“Rốt cuộc anh muốn nói cái gì?”
Trần Nam Phương đẩy cửa đi vào, nhìn chằm chằm Thẩm Minh hỏi: “Khách hàng của hai người bị Hà Minh Viễn giật sao?”
Thẩm Minh sững sờ nhìn Trần Nam Phương đột nhiên bước vào.

Sau đó, anh ta vội lắc đầu, ôm ồm đáp: ‘Không phải.


“Thật sự không phải sao?” Trân Nam Phương vẫn không yên lòng, vừa rồi rõ ràng cậu ta rất giận dữ.

“Nam Phương!” Đỗ Thanh Hoa đi tới nắm lấy tay cô, nhìn trái nhìn phải, ân cần hỏi: “Cậu hồi phục thế nào rồi? Nhìn cậu bây giờ tốt hơn nhiều rồi đấy.



“Thanh Hoal” Trần Nam Phương tức giận trừng mắt nhìn cô ấy: “Tớ không sao, cậu mau nói cho tớ biết chuyện công ty cậu đi.


“Có thể có chuyện gì được chứ? Cơ thể cậu vừa hồi phục, không nhất thiết phải để tâm chuyện này đâu.


“Này, cậu nghĩ cậu có thể giấu tớ chuyện này sao?” Cô quá biết tính cách của người bạn thân này rồi, cô ấy cứ thích gánh vác mọi gánh nặng lên người mình thôi: “Người trong công ty của cậu có vẻ rất có thành kiến với tớ.

” Cô giữ vai Đỗ Thanh Hoa: “Vậy, người cướp khách hàng của cậu thật sự không phải Hà Minh Viễn đúng không?
Vậy thì do bên tớ làm sao?”
“Ai da…”
“Thanh Hoa, em cứ nói rõ đi!” Thẩm Minh thúc giục: “Nếu chúng ta thực sự mất đi khách hàng lớn này, e rằng con đường phía trước không còn dễ đi như ngày trước nữa đâu”.


Đồ Thanh Hoa cau mày, lườm anh.

“Em không nói thì anh nói đấy!”
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Thẩm Minh tức giận trừng mắt lại: “Nam Phương, cô nói cho tôi biết, một tháng nay cô đã ở đâu? Triệu Lập Thành dùng danh nghĩa của cô để cướp khách hàng bên tôi!”
“Cái gì? Em á?” Trần Nam Phương chỉ vào mũi mình, vẻ mặt kinh ngạc.

“Còn không phải sao, trên báo cáo kiểm toán có chữ ký của cô.


“Em không có! Thanh Hoa, hơn cả tháng nay tớ đều ở viện điều dưỡng mà!” Cô nhìn bạn mình, nghiêm túc giải thích.

“Tớ biết!” Đỗ Thanh Hoa đối với Trần Nam Phương là tin tưởng 100%.

Nhưng Thẩm Minh thì không: “Vậy tại sao bọn tôi không liên lạc được với cô? Cô có biết tôi đã gọi cho cô bao nhiêu cuộc không?”
Trân Nam Phương mím môi, đôi mắt đen có chút buồn bã: “Nói là tĩnh dưỡng, nhưng thật ra là bị giám sát, bị giam lỏng.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi