NHẬT KÍ MUA NHÀ CỦA CÔ NÀNG NAM TÍNH



Edit: KateChou



“Ba, anh ấy là bạn con.” Cố Xán Xán vẻ mặt 囧, (/□).



Cố Hữu Tài lúc trước đối với Triệu Hoa vô cùng khách khí, nhưng trải qua chuyện này, đối với bạn bè của con gái đều sinh lòng cảnh giác.



Đưa thùng nước trong tay cho Mã Liệt, “Tiểu tử thoạt nhìn thân thể khỏe mạnh, rất tốt, thùng này cậu xách giúp tôi một lúc.”



Trong thùng nước cá bơi qua bơi lại, thùng cũng lúc đến lúc đi, khá nặng, Mã Liệt vừa rồi thực ra đi lấy nước, cố gắng lấy nhiều để làm cho họ Triệu kia tỉnh táo đầu óc, không thể ngờ được bây giờ thành ra mình xách nặng thêm.



Muốn ôm được mỹ nhân về, qua cửa nhạc phụ là vô cùng quan trọng, Mã Liệt không chút do dự liền tiếp nhận, thái độ hết sức nghiêm chỉnh.



Cố Hữu Tài nhìn thấy thái độ chàng trai này rất hài lòng.



Mở miệng hỏi, “Tiểu tử tên gì? Đi làm ở đâu? Trong nhà còn có ai?”



“Ba, ba tra hộ khẩu a, Tiểu Mã là bạn con, ba đừng hỏi.” Cố Xán Xán xem điệu bộ của ba, một đầu hắc tuyến, ba như vậy sẽ dọa người chạy mất.



“Bác lên xe trước, một hồi ăn cá tươi bác làm, chúng ta vừa ăn vừa nói.” Xe Mã Liệt đậu cạnh xe Triệu Hoa, anh đem thùng và túi xách để vào sau xe, mở cửa xe cho Xán Xán và ba cô ngồi ở ghế sau, mình ngồi vào ghế lái.



Cố Hữu Tài không biết nhiều về xe, chỉ dựa theo lớn nhỏ phân chia, cảm thấy xe của Tiểu Triệu to hơn, có vẻ đắt hơn, trong lòng có chút buồn bực, bất quá rất nhanh không nghĩ nữa, đối với con gái không tốt, có tiền cũng không thể dùng.




Cố Xán Xán rất tò mò về xe của Tiểu Mã như thế nào, không ngờ là BMW 7, ít nhất 150 vạn đi, có điều là trước mặt ba cô, cô không nói gì thêm, đường đi rất gần, một lúc liền tới.



Cố Hữu Tài xách đồ, Cố Xán Xán đi bên cạnh Mã Liệt, nhỏ giọng nói thầm, “Tiểu Mã, cám ơn anh, ba tôi có tật xấu lớn chính là rất sĩ diện, anh bỏ qua nha, bất quá nấu ăn ngon lắm, anh coi như là có lộc ăn, đúng rồi, xe này làm sao anh mượn được, đủ phô trương a!”



“Hai đứa rầm rì cái gì đó? Con cá này hơi bất động, nếu chết trước khi nấu sẽ không ngon.” Cố Hữu Tài hô một câu, cắt ngang lời Mã Liệt muốn nói.



Anh chạy tới xách giúp đồ cho nhạc phụ tương lai, để chút nữa sẽ giải thích, xe này thật ra không phải mượn…



Bên kia Triệu Hoa vốn muốn cho Hoàng Tiểu Phỉ một ngạc nhiên lớn, kết quả toàn bộ bị ba Cố Xán Xán phá hỏng, nhưng ngại gặp vũ lực của ông, Triệu Hoa thật sự không dám phản kháng, nông dân thô lỗ vô lễ, mình và con gái ông chia tay trong hòa bình, ông giận cái gì a.



Nhưng thời điểm này không phải để trơ mắt so đo, còn phải an ủi bạn gái.



Triệu Hoa thấy Cố Hữu Tài đi, lập tức đứng lên, chân hơi tê, còn loạng choạng một chút, vẻ mặt áy náy đến bên Hoàng Tiểu Phỉ, “Tiểu Phỉ, em sao rồi?”



Hoàng Tiểu Phỉ nhìn Triệu Hoa gần như ướt sũng, cơn giận bốc lên, người đàn ông này thật vô dụng.



“Em thế nào, anh có mắt, không nhìn thấy sao.” Hoàng Tiểu Phỉ cầm khăn tay liều mạng lau váy của cô, càng lau càng ghê tởm, cũng không giả vờ dịu dàng nữa.



Triệu Hoa vừa tới gần, đã nghe mùi phân gà, theo bản năng lui về phía sau từng bước.



Động tác chịu đựng lấy tay bịt mũi, anh hơi bối rối nhìn xung quanh, còn chứng kiến tình yêu gì a, mất thể diện trước mặt quần chúng rồi.



Chỉ có thể ngẩng đầu bước bến dụ dỗ, cẩn thận kéo kéo vị trí không dính phân gà trên người Hoàng Tiểu Phỉ, thấp giọng nói, “Tiểu Phỉ, đừng nóng, sau này anh mua cho em một cái khác, hay là chúng ta đi trước đi.”



Hoàng Tiểu Phỉ cũng hiểu được mất mặt, hận không thể đem Cố Xán Xán tháo thành tám khối, nhưng Cố Xán Xán bây giờ là quản lí, mình mà nói gì, khẳng định sẽ có người đâm thọc, chỉ có thể thở phì phì theo Triệu Hoa đi xuống, bất quá động tác hai người vẫn cố tình chậm chút, sợ đi xuống lại gặp ba của Cố Xán Xán.



May mà hôm nay cuối cùng không có bi kịch lớn, Hoàng Tiểu Phỉ nhìn thấy chiếc BMW X1, ánh mắt tỏa sáng, lập tức cao hứng lại.



Đối với chuyện cái váy cũng không xoắn nữa, ô uế giặt một chút là được, còn có thể được Triệu Hoa mua cho cái mới, vui sướng ngồi vào ghế phụ lái.



Xe mới mua, Triệu Hoa rất bảo vệ, nhìn váy Hoàng Tiểu Phỉ dính đầy phân gà ngồi lên trên nệm ghế, rất khó chịu, lại không dám nhắc nhở cô, chỉ có thể nhịn đau mà nhìn.



Trên xe, Hoàng Tiểu Phỉ không kiêng nể gì, cũng không ra vẻ thục nữ.



“Tiện nhân Cố Xán Xán kia nhất định là cố ý, đoạt vị trí của em còn chưa đủ, lại còn để ba đến quấy rối, em và cô ấy không đội trời chung.” Hoàng Tiểu Phỉ nhìn thấy xe cao hứng, nhưng nghĩ đến Cố Xán Xán liền hết sức buồn bực, rốt cuộc nhịn không được, ở trước mặt Triệu Hoa tức giận mắng.



Triệu Hoa đều không chú ý nghe, ngoài việc nhìn đường, chỉ thỉnh thoảng kiểm tra phân gà kia có dính trên ghế không.







Nhà Cố Xán Xán nhỏ, phòng bếp càng nhỏ, Mã Liệt muốn giúp đỡ, nhưng anh cao lớn, vừa đi qua liền cản đường, trực tiếp bị Cố Hữu Tài đuổi ra ngoài.



Anh chỉ có thể da mặt dày ngồi chờ cơm ăn.




Cố Hữu Tài quả nhiên lợi hại, không bao lâu liền có một mùi thơm đặc biệt truyền đến, làm cho người ta bất giác cảm thấy đói bụng.



Cố Xán Xán tan tầm đến nhà vệ sinh tắm rửa trước, thay quần áo ở nhà, Mã Liệt ngồi tựa vào sô pha tìm sách xem, ngẩng đầu nhìn thấy Xán Xán mặc váy hoa, buộc tóc cao, dùng một sợi dây cột tóc màu vàng, dù sao vẫn cảm thấy loại cảm giác này rất ấm áp.



“Ở đây tôi không có sách gì, anh có thích xem truyện tranh không? Tôi có sưu tập một bộ mèo máy, anh có muốn xem không?” Cố Xán Xán rửa mặt xong, thấy Mã Liệt lục lọi sách, bộ dáng không tập trung liền mở miệng hỏi.



“Thật sao, em lại có mèo máy, nguyên bộ luôn a?” Mã Liệt nghe vậy thật hưng phấn, trước đây anh thích nhất mèo máy, lúc trước cũng sưu tập rất nhiều, nhưng nhiều lần chuyển nhà bị mất, vẫn rất lấy làm tiếc.



“Có, ngay phía trên đầu anh a, tôi lấy cho anh.” Do chỗ chật, ngăn tủ trong nhà cũng rất nhiều, mặt trên sôpha là một loạt tủ ngầm, Cố Xán Xán đứng lên sôpha, mở ngăn tủ kia ra, muốn lấy truyện mèo máy bên trong xuống, nhưng lần trước để lung tung, bên ngoài lại bị đồ vật khác lấp kín, lấy không được, vì thế cô đứng lên trên cạnh sôpha.



Mã Liệt nhìn lo lắng một trận, sợ cô ngã, bất quá rất nhanh lực chú ý của anh bị việc khác hấp dẫn rồi, bởi vì anh phát hiện, anh ngồi như vậy, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy chân trắng nõn của Cố Xán Xán, hai đùi mượt mà cùng với quần lót hoa nhỏ màu hồng phấn ở giữa…



Cố Hữu Tài làm xong cá, mang đến, liền thấy một màn như vậy, Tiểu Mã ngẩng đầu nhìn váy của con gái mình, con gái còn hồn nhiên chưa phát hiện ra.



Mã Liệt vẻ mặt đỏ bừng, thiếu chút nữa chảy máu mũi, quay đầu lại nhìn thấy ba của Xán Xán tựa tiếu phi tiếu nhìn mình chằm chằm, nhất thời liền sợ hãi.



Đợi Xán Xán đem truyện dọn xuống dưới, đặt trên sôpha, thời điểm cùng Mã Liệt xem, tâm của Mã Liệt đã không ở trong truyện tranh nữa, xong rồi xong rồi, mình xem trộm Xán Xán cư nhiên vừa lúc bị ba cô bê cá lên nhìn thấy, đây là tình huống gì?



Trong đầu đan xen quần lót nhỏ màu hồng phấn còn có nắm đấm của bình giấm chua Cố ba…



Cũng may đến lúc ăn cơm, Cố ba đều không đề cập đến việc này, mà Mã Liệt cảm thấy mình bị nắm thóp, cúi đầu.



Chỉ có thể ra sức ăn, ra sức khen ngợi.



“Cá của bác nấu ăn rất ngon, so với đầu bếp khách sạn lớn còn lợi hại hơn.”



“Đương nhiên, ba tôi nổi danh khắp mười dặm tám hướng ở quê, nhà ai muốn làm tiệc rượu đều đến mời ba tôi làm đầu bếp.”



Cố Hữu Tài yêu nhất sĩ diện, nghe con gái nói vậy, một tay vỗ ngực, một tay còn giống với động tác của Lỗ Tấn sờ sờ râu cá trê, ngoài miệng thản nhiên nói, “Đâu có, đâu có, đều là được hương thân nâng đỡ!”



Cố Xán Xán đang ăn cá, bị cha cô đột nhiên khoe chữ, không cẩn thận nuốt luôn xương cá…



Nước mắt lưng trong nhìn ba mình, ba, ba dùng đúng chữ có được không?



Bị rót vào một mồm giấm chua mới nuốt được xương cá xuống.



“Đi, Xán Xán, mang rượu ra cho ba, chúng ta nói chuyện phiếm.” Cố Hữu Tài tâm tình rất tốt, đối với Tiểu Triệu bất mãn, lúc trước dẫn về nhà, Tiểu Triệu kia ăn cơm cũng vẻ mặt không tình nguyện, chọn ba lựa bốn, lãng phí thức ăn, bây giờ chia tay cũng tốt, chàng trai trước mặt này, khổ người lớn, bộ dạng chân thật, ăn tốt, nếu có thể thành đôi với con gái mình, vậy cuộc đời của mình cũng không có gì tiếc nuối.



“Ba, Tiểu Mã ngày mai còn phải đi làm.” Rượu phẩm của Cố Xán Xán chính là di truyền từ ba, là dạng gì cô rõ nhất, vội vàng ngăn cản.



Thời điểm này là lúc lôi kéo cảm tình của ba vợ tương lai, Mã Liệt sao có thể bỏ qua, vội mở miệng nói, “Không sao, anh đến công ty trễ cũng không sao, công việc của anh tương đối tự do.”




“Cho nên con đi đi, Tiểu Mã đã nói không sao, con sao lại trở nên lề mề như vậy, yên tâm, ba con sẽ không khi dễ cậu ấy.” Cố Hữu Tài kiên quyết muốn uống rượu, trong nhà không có, Cố Xán Xán đành phải ra ngoài cửa hàng mua.



Thời điểm còn lại Cố Hữu Tài và Mã Liệt, Cố Hữu Tài mới nhìn Mã Liệt cười ha ha không ngừng, cười đến Mã Liệt thập phần khẩn trương.



Hỏng rồi, vừa rồi nên cùng với Cố Xán Xán ra ngoài đi, Cố ba sẽ khôg phải muốn cùng mình tính sổ chứ, anh thật sự chỉ liếc mắt một cái, chỉ liếc một cái thôi…



“Tiểu Mã, cháu thích con gái bác sao?” Cố Hữu Tài cầm đôi đũa sắt trong tay, tay ông rất lớn, cũng vô cùng linh hoạt, lúc nói chuyện cẩn thận dùng khăn tay lau đôi đũa này, còn đem đôi đũa ra trước mặt ngắm, tựa hồ cảm thấy không được thẳng lắm, lại lấy tay bẻ lại chiếc đũa, kết quả chiếc đũa càng cong hơn, ông lại nhẹ nhàng chỉnh, chiếc đũa đã thẳng trở lại… Cố Xán Xán kia tuyệt đối là được di truyền…



Mã Liệt nhìn không chớp mắt, nhìn động tác của bác trai này, anh cho dù không thích cũng không dám nói, nhưng anh là thật sự thích, rất chân thành gật đầu, trong lòng nghĩ, Cố ba hung hãn như vậy sao lại sinh ra một cô con gái nhỏ xinh đáng yêu thế chứ… Về sau Mã Liệt sẽ biết chân tướng (/□).



“Thưa bác, con thích Xán Xán, nhưng Xán Xán còn chưa biết, con cũng không biết cô ấy có thích con không.” Anh mấy lần muốn thổ lộ đều không dám mở miệng, có lẽ do xem trọng nên sợ mất đi, ngược lại lo được lo mất, một chút cũng không quyết đoán, anh sợ mình mở lời, nói mình đã từng kết hôn, Xán Xán phỏng chừng sẽ không chấp nhận mình.



Cố Hữu Tài vẻ mặt ta biết hết, khinh thường, hiểu rõ cậu thích con gái tôi, vừa rồi còn nhìn lén đùi của nó, bị tôi bắt gặp, đoán anh cũng không dám chối cãi.



Ông vỗ mạnh bả vai Mã Liệt, “Tiểu Mã, không cần ngại, người trẻ tuổi phải có dũng khí. Xán Xán đã nói với bác, cháu là người môi giới nhà đất, tuy bây giờ không có tiền, nhưng là thanh niên chịu làm chịu cố gắng, sau này sẽ có tiền đồ, bác rất xem trọng cháu.”



Mã Liệt vốn muốn trước tiên cùng Cố ba nói rõ mọi chuyện, nhưng bả vai bị Cố ba vỗ, nhất thời cảm thấy thân thể bị co rút lại, gào khóc, anh không dám nói… Giờ khắc này Mã Liệt nhớ đến mẹ mình, Cố ba như vậy, phỏng chừng chỉ có mẹ mình mới có thể đối phó.



Cố Hữu Tài thấy anh chau mày, nghĩ anh xấu hổ, nhanh chóng cổ vũ, “Theo đuổi con gái nhất định phải mạnh dạn, năm đó lúc bác theo đuổi mẹ Xán Xán, ông ngoại Xán Xán không đồng ý, đuổi đánh bác qua vài cái núi, cuối cùng bị bác đánh khóc liền chấp nhận. Con gái bác tú ngoại tuệ trung, tao nhã như vậy… Tóm lại là một cô gái tốt, cháu phải mau chóng hành động.”



Tuy cực lực muốn đem con gái đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài, nhưng Cố Hữu Tài thật sự khen ngợi không hết lời, thành ngữ xem như có giới hạn, nói ra ông xấu hổ đến mặt đỏ lên.



Cố Xán Xán mua rượu trở về, vào cửa chỉ thấy Tiểu Mã và ba mình hai người sắc mặt đỏ bừng, thâm tình đối diện nhau, khá quỷ dị… Ba a, ba còn có mẹ con, sẽ không theo trào lưu đam mỹ đi… Vội vàng để họ uống rượu.



Thấy Cố Xán Xán trở về, Mã Liệt và Cố Hữu Tài cười giống hệt nhau, hết thảy đều không nói nữa, biểu tình mờ ám này càng làm cho Xán Xán cả người run lên, cảm giác nổi da gà khắp người.



Nhà rất nhỏ, Tiểu Mã và ba uống rượu, Cố Xán Xán đến nhà vệ sinh giặt quần áo, thỉnh thoảng nghe tiếng cười của hai người truyền đến, loại cảm giác này không hiểu sao rất ấm áp.



Mã Liệt tửu lượng rất tốt, Cố ba hôm nay hình như đặc biệt cao hứng, hai người đều uống rất nhiều, Mã Liệt vừa mới uống rất nhiều nước, cái này không nhịn được, phải đi nhà vệ sinh.



Lúc anh đi qua, Cố Xán Xán đang ở bên bồn giặt quần lót, nhìn thấy Tiểu Mã tới vô cùng 囧, cúi đầu đi ra để cho Tiểu Mã vào.



Nhà nhỏ cái gì cũng nhỏ, cửa ra vào, hai người cơ hồ đi sát bên nhau, Mã Liệt cảm nhận một trận dao động nóng trong lòng, vào nhà vệ sinh, lại nhìn thấy quần lót nhỏ màu hồng phấn, Mã Liệt chỉ cảm thấy cả người khô nóng, gào khóc…



Dùng nước lạnh rửa mặt một phen mới đi ra ngoài, đã thấy Cố ba tựa vào ghế phát ra tiếng khò khò, cư nhiên đang ngủ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi