NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Không thể không nói sự thật, Trình Dịch thì thầm với La Tú Ân về vết tiêm vào mông Giản Duẫn Náo vừa rồi.

"Mẹ kiếp! Sao cậu không nói cho tôi biết sớm! Một mũi tiêm làm sao đủ? Tiêm thêm vài mũi mới được!"

La Tú Ân vừa nói vừa đi đến phòng bệnh.

Trình Dịch nhanh chóng giữ chặt La Tú Ân, "Ân tỷ bớt giận, Ân tỷ bớt giận. Loại chuyện này làm giống nhau một hai lần, bất quá cũng không tốt. Người ta không ngốc, anh trai và mẹ của cậu ấy vẫn còn đó! Người này bây giờ rất có giá trị, để cho Nhất Lăng muội tử phẫu thuật, sau khi phẫu thuật thành công, Nhất Lăng muội tử sẽ trở nên nổi tiếng."

La Tú Ân nghĩ lại và thấy có lý.

"Được rồi, tạm thời buông tha cho cậu ta."

La Tú Ân nói, "Bất quá, nếu người khác tới đây, chỉ cần không làm thương bàn tay, chỉ cần không bị bắt lấy nhược điểm, ăn một chút đau khổ cũng được đúng không?"

"Ân tỷ, chị muốn làm gì?" Trình Dịch có dự cảm không tốt.

"Không có chuyện gì, chỉ nhớ là lão Lưu ở viện nghiên cứu của chúng ta trước đây đã từng nghiên cứu về trung y."

"Ân tỷ, chị sẽ không.." Trình Dịch dường như biết điều gì đó.

"Sự kết hợp giữa trung y và tây y rất tốt!" La Tú Ân đã có một ý tưởng.

Nghe vậy, đôi mắt của Trình Dịch ẩn dưới cặp kính gọng vàng hiện lên một tia ranh mãnh, "Nghe nói, đảng sâm, đương quy, hoàng kỳ.. có tác dụng bồi bổ cơ thể, thường ngày dùng nấu canh rất tốt."

Trình Dịch nhẹ nhàng và nghiêm túc nói.

"Thật sự không có kiến thức. Hoàng liên gì đó mới là hiệu quả nhất! Và còn nghe nói nó rất tốt cho cơ thể. Thuốc này được dùng phổ biến trong trung y."

Cái hiệu quả trị liệu Trình Dịch không nói tới, nhưng hoàng liên chi khổ, Trình Dịch là biết tới.

"Ân tỷ nói đúng, Ân tỷ nói đúng!" Trình Dịch dứt khoát vuốt mông ngựa La Tú Ân.

"Nhớ đừng nói với Nhất Lăng đại bảo bối!" La Tú Ân dặn dò.

"Đừng lo lắng."

Hai người đều ngầm hiểu về chuyện này.

"Còn chần chờ gì nữa? Tìm lão Lưu kê đơn!" La Tú Ân lôi kéo Trình Dịch rời đi.

"Ân tỷ, chậm lại, chậm lại." Trình Dịch bị La Tú Ân kéo, chỉ có thể thụ động đi theo cô.

###

Thủ tục nhập viện của Giản Duẫn Náo đã kết thúc.

"Anh sẽ cất điện thoại và máy tính của em trước." Giản Duẫn Thừa không hỏi ý kiến của Giản Duẫn Náo, mà chỉ như một lời thông báo.

Bởi vì khi nói điều này, Giản Duẫn Thừa đã lấy đi thiết bị điện tử bên cạnh Giản Duẫn Náo.

"Tại sao anh lại lấy đi điện thoại di động và máy tính của em?"

Mông của Giản Duẫn Náo vẫn còn đau, vì vậy cậu chỉ có thể nằm nói chuyện với anh của cậu trên giường. "

" Chuyên tâm tu dưỡng. Anh đã mua cho em mấy cuốn sách. Nếu em thấy nhàm chán, hãy đọc sách. "Giản Duẫn Thừa nói.

Đã có một chồng sách trên bàn cạnh giường của Giản Duẫn Náo.

" Được. "

Mặc dù Giản Duẫn Náo vẫn muốn có điện thoại di động và máy tính, nhưng cậu không dám làm trái ý của anh trai mình.

Ngoài ra, bây giờ ca mổ sắp diễn ra, trong lòng chỉ nghĩ đến việc này, có hay không có điện thoại di động hay máy tính cũng không quá quan trọng.

Sau khi Giản Duẫn Thừa nói chuyện xong với Giản Duẫn Náo, anh rời khỏi viện nghiên cứu, vừa lên xe đã gọi điện cho Hoắc Ngọc.

Giọng nói của Hoắc Ngọc nửa ngủ nửa tỉnh," Anh à, bên em là nửa đêm, được không? "

Bên Giản Duẫn Thừa là buổi trưa, nhưng Hoắc Ngọc ở nước ngoài là sau nửa đêm.

" Thông tin trước đây tôi đưa cho cậu, phát ra đi. "

" Đại ca, ông chủ, tổ tiên, chuyện đó không phải đã gác lại hai ngày rồi sao? Mấy tiếng đồng hồ cũng không tệ lắm. Anh không thể chờ tôi tỉnh ngủ rồi kêu tôi phát nó ra không được sao? "

Trong điện thoại là thanh âm bi thương kêu rên, kêu khổ thấu trời.

" Liền hiện tại làm."Giản Duẫn Thừa nói một không hai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi