NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Con gái được người đức cao vọng trọng như lão tiên sinh yêu thương, Giản Thư Hình làm một người cha cũng tự nhiên cao hứng.

Ông chỉ sợ sau phần yêu thương này có cái điều kiện gì che giấu.

Ông không muốn con gái mình còn nhỏ tuổi, đã bị cuốn vào cạnh tranh trong thương trường.

Lương lão tiên sinh cười nói, "Giản tiên sinh khách khí, Giản tiểu thư đáng giá."

Sau đó cúi đầu hỏi Giản Nhất Lăng "Bên trong có chỗ ngồi, đi vào ngồi không."

Trong thời gian hợp tác này, Lương lão tiên sinh đã biết được một số thói quen của Giản Nhất Lăng.

Cô không thích có nhiều người vây quanh cô.

Có thể vây quanh cô hỏi về vấn đề học thuật, nhưng mà không cần vây quanh cô nói chuyện phiếm, nói chuyện phiếm cô không thành thạo.

Giản Nhất Lăng gật đầu một cái, liền hướng phía bên trong đi vào, tìm một góc hẻo lánh ngồi xuống.

Ôn Noãn cũng đi vào cùng Giản Nhất Lăng, bà cũng không muốn con gái bị một đám người vây quanh.

Lương lão tiên sinh cũng đi vào bên trong hội trường với Giản Nhất Lăng.

Còn cùng cô nói chuyện trong chốc lát, sau đó còn để lại trợ lý bên người bồi Giản Nhất Lăng.

Đãi ngộ này tuyệt đối là những người khác không có.

Cho dù là Tần gia đại tiểu thư Tần Du Phàm ở kinh thành, cũng chưa thể ở nơi này của Lương lão được đặc thù đối đãi như vậy.

Nhìn thân ảnh của Giản Nhất Lăng trong một góc hội trường, mọi người đều có tâm tư khác nhau.

Mọi người đều nhịn không được bắt đầu suy đoán mối quan hệ giữa Giản Nhất Lăng cùng với Lương lão tiên sinh.

Một đại tiểu thư không có lễ phép lại kiêu căng, cùng một vị thái sơn bắc đẩu đức cao vọng trọng trong nghề.

Thấy như thế nào cũng không thể liên hệ với nhau được.

Hà Yến nhìn thấy, trong lòng cười lạnh: Thật là khôi hài, một con tiện nha đầu như vậy, lại có một rồi lại hai người cứ tranh nhau đi theo che chở.

Lương lão tiên sinh rốt cuộc có cái tật xấu gì, một cái nha đầu kiêu căng như vậy, ông ấy rốt cuộc che chở nó vì cái gì?

Tần Du Phàm trong lòng rất buồn bực, cô ấy hỏi Tần Thế Hiên, "Đường thúc có biết Lương lão vì sao có thái độ như vậy với Giản Nhất Lăng không?"

Lương lão cùng Giản gia không thân chẳng quen, vì sao phải đối với một vãn bối có sự yêu thương như vậy?

Đây chính là Lương lão a! Mặt mũi Tần gia bọn họ cũng đều không nhất định bán cho Lương lão!

Tần Thế Hiên khẽ lắc đầu, thần sắc như suy tư gì, "Ta cũng không rõ ràng lắm, ta lúc trước có nghe nói qua chuyện Lương lão tặng kim cương cho Giản tiểu thư, nhưng mà tình huống hôm nay.. ta cũng không nghĩ tới."

Để được trưởng bối tặng một phần quà quý trọng cho một hậu bối, việc này có thể có rất nhiều cách nói.

Có đôi khi vãn bối cũng không có cái gì hơn người.

Có đôi khi tặng quà cho vãn bối, trên thực tế có thể là hai nhà trong công việc làm ăn có giao thoa với nhau.

Cho nên lúc trước nghe được chuyện Lương lão tặng quà cho Giản Nhất Lăng, Tần Thế Hiên chỉ nghĩ Lương lão cùng Giản gia có công việc làm ăn lui tới.

Nhưng mà hôm nay xem thái độ Lương lão đối với Giản Nhất Lăng, cùng Tần Thế Hiên lúc trước nghĩ đến không quá giống nhau.

Lương lão đối với cha mẹ Giản Nhất Lăng đều không có thái độ tốt như vậy.

Duy nhất Giản Nhất Lăng này..

Tần Du Phàm lại hỏi, "Đúng rồi, cái vị chuyên gia kia đâu?"

Cuộc họp báo sắp bắt đầu rồi, lại còn không có nhìn thấy bóng dáng cái vị làm người ta chờ mong kia.

Tần Thế Hiên nhìn xem hiện trường, lắc đầu, ông cũng không rõ ràng lắm.

"Có thể là muốn gần kết thúc mới xuất hiện." Tần Thế Hiên suy đoán.

Rốt cuộc loại nhân tài kỹ thuật này, các công ty kỹ thuật đều là muốn tranh nhau cướp.

Cho dù là Lương lão, cũng không có khả năng dễ dàng đem người thả ra.

Hơn nữa nghe nói cùng người nọ cũng không có ký hợp đồng dài hạn, chỉ là hạng mục lâm thời mới quan hệ hợp tác.

Hà Yến cũng ở trong hội trường tìm kiếm thân ảnh chuyên gia mà bà đang chờ mong kia.

Nhưng mà bà tìm tới tìm lui cũng không có tìm được cái người nào có khả năng tồn tại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi