NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Không bao lâu, bên trong nhà xưởng nguyên bản trống không, đã đứng trên trăm người vệ sĩ cường tráng.

Bọn họ mỗi người đều là dân chuyên nghiệp, là vệ sĩ chuyên nghiệp đứng đầu thế giới.

Một thế trận như vậy, làm cho chỉ có bảy tám người đến bắt cóc Giản Nhất Lăng cảm nhận được áp lực cực lớn.

Không hề nghi ngờ, cứng đối cứng mà nói, bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ của những người này.

Người đàn ông trung niên từ trên xe đi xuống, khách sáo lễ độ mà nói, "Xin lỗi các vị, chúng tôi là đi ngang qua, không cẩn thận xâm nhập vào địa bàn của các vị, quấy rầy tới các vị rồi, thật là xin lỗi, chúng tôi hiện tại liền đi, mong các vị cho chúng tôi rời đi."

Bởi vì những người này đã đến nhà xưởng trước khi bọn họ tới đây.

Cho nên người đàn ông trung niên phỏng đoán bọn họ có khả năng đánh bậy đánh bạ mà đi vào địa bàn của người khác.

Nhưng mà sau khi người đàn ông trung niên nói xong, những người vệ sĩ trước mặt ông không chỉ không có rời đi, ngược lại lại bao vây hai chiếc xe bọn họ, không cho bọn họ có một chút cơ hội rời đi.

Đồng thời trên mặt đất cũng đã thả ra các tấm tôn sắt vững chắc.

Hai chiếc xe, căn bản vô pháp khởi động.

Người đàn ông trung niên sắc mặt tức khắc trầm xuống, "Các vị bằng hữu, chúng ta không oán không thù, như vậy không tốt đi? Vốn là nước sông không phạm nước giếng, các người nếu động thủ, sự tình khả năng so với các người tưởng tượng sẽ rất nghiêm trọng, tuy rằng chúng tôi hiện tại chỉ có hai chiếc xe, nhưng mà lão bản sau lưng chúng tôi là người mà các người trêu chọc không nổi."

Trên trăm vệ sĩ trước mắt đều không nói lời nào.

Người đàn ông trung niên biết những người này đều không phải là người làm chủ.

Vì thế người đàn ông trung niên cất cao một ít thanh âm, "Vị bằng hữu này, chúng tôi thật sự chỉ là đi ngang qua, không phải tới tìm phiền toái, hy vọng ngươi không cần cùng chúng ta khó xử."

Người đàn ông trung niên nói xong, đợi trong chốc lát sau, mấy người vệ sĩ mới chuyển động, bọn họ tránh ra một đường nhỏ.

Địch Quân Thịnh từ trong đám người đi ra.

Một thân quần áo tối màu, biểu tình không giống ngày thường tản mạn kiệt ngạo, biểu tình cùng sắc mặt đều không quá đẹp.

Trong nháy mắt nhìn thấy Địch Quân Thịnh, người đàn ông trung niên liền nhận ra anh.

Đây là người thanh niên cùng thi đấu với Giản Nhất Lăng, thời gian bọn họ theo dõi Giản Nhất Lăng cũng đã gặp qua người thanh niên này.

Hơn nữa cũng là vì người thanh niên này mà bọn họ chậm chạp không có xuống tay với Giản Nhất Lăng.

Làm người đàn ông trung niên không nghĩ tới chính là, sau khi bọn họ mang Giản Nhất Lăng đi, người thanh niên này lại có phản ứng nhanh như vậy.

Cho nên những người này hiện tại là vì Giản Nhất Lăng mới chặn ở đây?

Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên cảm giác trên trán mình đổ đầy mồ hôi.

Bởi vì chuyện này liền ý nghĩa những người này là ở nhà xưởng không dùng đến này làm tốt mai phục trước khi bọn họ đến.

Sao có thể?

Người đàn ông trung niên đột nhiên nghĩ đến các chuyến bay bị hoãn..

Chẳng lẽ là..

Ánh mắt Địch Quân Thịnh không có dừng lại ở trên người người đàn ông trung niên cùng thủ hạ của ông ta.

Anh nhìn về ghế sau trên xe phía sau.

Giản Nhất Lăng đang bị hai người phụ nữ trông giữ.

Từ góc độ này, anh có thể nhìn thấy sườn mặt của Giản Nhất Lăng.

Mà trên sườn mặt nguyên bản trắng nõn kiều nộn kia, hiện tại có một cái dấu tay đỏ hồng thập phần rõ ràng.

Giản Nhất Lăng nhìn xuyên qua cửa sổ xe cũng thấy được Địch Quân Thịnh bên ngoài.

Đây là điều cô không có đoán trước.

Cô biết sẽ có người tới, cũng biết những người này không rời khỏi thành phố Hằng Viễn được, nhưng mà cô không có đoán được Địch Quân Thịnh sẽ là người tìm đến sớm nhất.

Giản Nhất Lăng còn chú ý tới môi của Địch Quân Thịnh có chút bất đồng với ngày thường, nó màu tím.

Khi thiếu máu cơ tim xảy ra, màu môi liền sẽ chuyển thành màu tím.

Anh không thoải mái, Giản Nhất Lăng cơ hồ có thể trăm phần trăm kết luận.

Anh hẳn là lập tức nên đi bệnh viện.

Mà không phải đứng ở chỗ này!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi