NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

"Bạn bè? Anh đã thấy qua bên người Thịnh gia khi nào từng có bạn bè là nữ giới chưa? Kinh thành ai mà không biết Thịnh gia cái gì cũng đều chơi, chính là không chơi với nữ nhân."

"Nhìn không ra tới, nguyên lai Thịnh gia thật sự thích cái vị kia!"

"Tôi rất tò mò người này là tiểu thư nhà ai? Có thể leo lên được người của Thịnh gia."

"Địch gia lão gia tử phỏng chừng thật cao hứng, cây vạn tuế nhà ông ấy xem như là nở hoa."

"Tần Du Phàm hôm nay không có tới thật là mất mát!"

Ai cũng đều biết Tần Du Phàm thích Địch Quân Thịnh.

Theo lý thuyết buổi tiệc hôm nay của Tần gia cô ấy là phải tới.

Nhưng mà mọi người cũng đều biết Tần Du Phàm đang cùng Tần Xuyên tranh đoạt quyền quản lý Tần gia.

Hơn nữa hôm nay Tần Xuyên dẫn theo mẹ thân sinh đến tham dự, chạm đến điểm nghịch lân của Tần Du Phàm.

Mẹ của Tần Du Phàm tuy rằng đã qua đời, nhưng mà cô ấy cũng sẽ không cho phép nữ nhân bên ngoài đến chiếm vị trí của bà.

Kết quả cô ấy liền bỏ lỡ trò hay hôm nay.

"Vẫn là không có tới mới tốt, này nếu tới, không phải tức chết sao."

"Còn không giống nhau sao, sau này mới biết, cũng sẽ tức chết."

Mọi người đã có thể đoán trước được phản ứng của Tần Du Phàm.

Mạc Thi Vận cùng những người khác không giống nhau, tâm tư của cô không để ở trên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng mới rời đi.

Cô nhìn chăm chú về phía Tần Xuyên, do dự suốt một buổi tối, rốt cuộc sau khi Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh rời khỏi, lấy đủ dũng khí, cô đi hướng tới Tần Xuyên.

Ban đầu cô không nghĩ muốn đi quấy rầy Tần Xuyên.

Chỉ là hôm nay Giản Nhất Lăng xuất hiện, gợi lên cho cô hồi ức của một ngày kia.

Cô muốn thử lại một lần, có lẽ, có lẽ Tần Xuyên còn nhớ rõ cô..

Mạc Thi Vận đi đến trước mặt Tần Xuyên, trên mặt tươi cười thân thiết, lễ phép đoan trang.

"Tần thiếu gia." Mạc Thi Vận hô một tiếng.

"Xin hỏi tiểu thư là?" Tần Xuyên lễ phép hỏi.

Mạc Thi Vận tâm liền lạnh một chút.

Anh ấy không nhớ rõ cô.

Một chút ấn tượng đều không có.

"Tôi là Mạc Thi Vận, tôi cũng đến từ thành phố Hằng Viễn." Mạc Thi Vận hướng Tần Xuyên giới thiệu chính mình.

Cô cố gắng làm cho mình biểu hiện thật tự nhiên một chút, không để lộ mất mát trong lòng.

"Hóa ra là như vậy, hy vọng buổi tiệc hôm nay khiến Mạc tiểu thư vừa lòng, nếu có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn, mong rằng Mạc tiểu thư bao dung."

Tần Xuyên trả lời thập phần công thức hóa.

Sau đó trợ lý bên người Tần Xuyên liền ở bên tai anh nhỏ giọng nói, nữ nhân trước mặt anh chỉ là một nữ diễn viên bình thường, không cần anh phí thời gian đi nói chuyện.

Mạc Thi Vận vốn là không có trong danh sách khách mời, cô xuất hiện với tư cách là bạn nữ đi chung với khách mời.

Vì thế Tần Xuyên lễ phép mà cùng Mạc Thi Vận nói một tiếng, sau đó quay đầu đi nơi khác cùng các khách quý khác nói chuyện.

Mạc Thi Vận đứng tại chỗ, tâm tình cô đơn lại bi thương.

###

Trên đường đưa Giản Nhất Lăng về nhà, Địch Quân Thịnh lái xe, Giản Nhất Lăng ngồi ghế phụ.

Trước khi lên xe, Giản Nhất Lăng nhìn thấy chiếc xe thể thao này có màu xanh lục.

Dọc theo đường đi, hai người trầm mặc không nói gì.

Ba năm không gặp.

Tiểu cô nương đã trưởng thành thành đại cô nương.

Tuy rằng bề ngoài không có biến hóa gì quá lớn, nhưng ba năm chân chân thật thật vẫn là tồn tại.

Địch Quân Thịnh đem Giản Nhất Lăng đưa đến dưới lầu nơi cô ở.

Đây là một trong những chung cư cao cấp ở bên cạnh đại học Kinh Thành, đại học Kinh Thành liền ở đối diện chung cư, qua đường liền đến, thực thuận tiện.

Địch Quân Thịnh đưa Giản Nhất Lăng xuống xe, sau đó ở trên xe nhìn cô lên lầu.

Mãi cho đến khi trên lầu ánh đèn sáng lên.

Địch Quân Thịnh nhìn thấy một thân ảnh nhỏ thoáng qua phía trước cửa sổ.

Địch Quân Thịnh cứ như vậy ở dưới lầu hơn nửa giờ.

Thẳng đến khi trên lầu tắt đèn, anh mới lại lần nữa khởi động xe rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi