NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Bước chân mọi người đều dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Chu quản sự.

Chu quản sự không có nhìn người nhà Ôn gia, mà ánh mắt dừng ở trên người Giản Nhất Lăng.

Cái cô gái ngay từ đầu đều không có khiến cho ông chú ý.

Thẳng vừa mới đến khoảnh khắc kia, ông mới chú ý tới cô.

Không chú ý không quan trọng, một khi chú ý muốn cần lấy mệnh.

Chu quản sự nhìn chằm chằm Giản Nhất Lăng trong chốc lát, sau đó thái độ xoay chuyển 180 độ, "Xin lỗi, xin lỗi, tiểu nhân chậm trễ ngài!"

Chu quản sự cong eo, cùng Giản Nhất Lăng nhận lỗi.

"Tiểu Lăng, con nhận thức?" Ôn Noãn hỏi Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng lắc đầu.

Cô không quen biết Chu quản sự này, hôm nay cũng là lần đầu tiên tới Thái Ngưng Hiên.

Cô cũng không biết vì cái gì Chu quản sự nhìn thấy cô sẽ có dạng phản ứng này.

"Ông có phải nhầm lẫn gì rồi hay không?" Giản Nhất Lăng hỏi Chu quản sự.

Chu quản sự cười lắc đầu, "Không có không có, tôi không có sai, không biết xưng hô với ngài như thế nào?"

Chu quản sự vừa nói không có sai, một bên lại còn muốn hỏi xưng hô như thế nào.

Rõ ràng không quen biết Giản Nhất Lăng, lại mạc danh mà đối với Giản Nhất Lăng tôn kính.

"Giản Nhất Lăng." Giản Nhất Lăng trả lời.

"Giản tiểu thư, ngài không cần đi, Ôn tiên sinh nếu là bằng hữu của ngài, cũng không cần đi, chuyện vừa rồi coi như là một cái hiểu lầm." Chu quản sự tiếp tục nói.

Này..

Thình lình xảy ra chuyển biến, làm đầu óc người nhà Ôn gia có chút quá bất ngờ.

Vừa mới nửa phút trước Chu quản sự không cho, vừa mới thấy Giản Nhất Lăng đột nhiên thái độ liền thay đổi?

Giản Nhất Lăng làm cái gì?

"Tiểu Lăng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Ôn Trình tràn đầy nghi vấn.

Giản Nhất Lăng lắc đầu, cô là thật sự không biết.

Chu quản sự đối với Giản Nhất Lăng nói, "Nếu sớm chút biết thân phận của ngài, chúng tôi là trăm triệu không dám chậm trễ ngài."

Biết đến thân phận?

Biết đến thân phận gì?

Giản Nhất Lăng có thân phận gì?

Khuôn mặt Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược đầy kinh ngạc nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng chính mình cũng không biết rõ người này nói "Thân phận" là cái gì.

Trong ánh mắt Giản Nhất Lăng có nghi hoặc.

Chu quản sự mặt tươi cười, mười phần ý vị lấy lòng, "Chuyện vừa rồi mong rằng Giản tiểu thư đại nhân đại lượng, đại nhân không trách tiểu nhân, tha thứ cho chúng tôi đã chậm trễ vô lễ."

Vừa mới rồi là Ôn Trình cầu Chu quản sự tha thứ, hiện tại là Chu quản sự cầu Giản Nhất Lăng tha thứ.

"Các người có phải đã nhầm lẫn gì hay không?" Giản Nhất Lăng hỏi.

"Chúng tôi không có nhận sai." Chu quản sự cười ha hả mà nói.

Nói xong Chu quản sự vội cho thuộc hạ đem cả nhà Giản Nhất Lăng mời về chỗ ngồi.

Sau đó còn cho người bưng trà rót nước, đem đến một loạt đồ ăn lại đây cho Giản Nhất Lăng.

Săn sóc chu đáo.

Ngay cả Ôn Trình bọn họ cũng được hưởng theo.

Không những không bị người của Thái Ngưng Hiên đuổi đi, còn nhận đãi ngộ VIP xưa nay chưa từng có.

Ngắn ngủi hơn mười phút, Ôn Trình đã được trải qua.

Chờ đến khi Chu quản sự rời khỏi ghế lô, Ôn Trình còn không có hoàn toàn hoàn hồn.

Vẫn là Ôn Noãn trước mở miệng hỏi Ôn Trình, "Anh, Chu quản sự ông ấy ngày thường cũng như vậy sao?"

Suy nghĩ của Ôn Trình bị vấn đề của Ôn Noãn kéo lại.

Ông lắc đầu, "Anh cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Chu quản sự đối với một người cung kính như vậy.."

Nói xong, ánh mắt Ôn Trình dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Cháu gái ông rốt cuộc có cái "Thân phận" gì?

Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

Hai người họ cũng đều thực buồn bực.

Giản Nhất Lăng này đến kinh thành trước sau đều còn không quá một tháng.

Sao có thể cùng người ở địa phương này có liên hệ?

Sao có thể làm người ở nơi này đối với cô vô cùng cung kính như thế?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi