PHẾ HẬU HIỆN ĐẠI THIÊN



Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã hỏi thẳng như vậy, trong lòng suy nghĩ, Thiên Nhã hỏi vấn đề này, rốt cục là dùng tâm thái gì để hỏi? Nhưng mà, Tiêu Cửu Thành có thể chắc chắn Thiên Nhã dường như hơi để tâm đến mình.

"Thái độ gì ạ?" Tiêu Cửu Thành ra vẻ không hiểu hỏi ngược lại.

Bị hỏi ngược lại khiến Thiên Nhã ngại nói tiếp, cũng không thể nói thẳng là Tiêu Cửu Thành dường như có hơi ái muội với mình, nếu Tiêu Cửu Thành không có ý đó, thì lại thành tự mình đa tình, nghĩ quá nhiều.

"Không có gì." Thiên Nhã rất thức thời bỏ qua chủ đề này.

Tính tình Thiên Nhã luôn luôn thoải mái thẳng thắn, thái độ muốn hỏi lại thôi đúng là không giống bộ dạng thường ngày của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành mừng rỡ trong lòng, nghĩ thầm Thiên Nhã vẫn luôn không có ấn tượng tốt với mình, nhưng ít nhất đã coi mình tương đương với người khác giới, có khả năng sẽ bị thu hút bởi mình.

Cô nghĩ bây giờ Thiên Nhã chỉ đang không dám chắc mình có ý kia với chị ấy hay không, bởi vì không dám chắc, Thiên Nhã sẽ không thể nói rõ, cũng không thể từ chối mình.

Nhưng mình đối tốt với chị ấy, chị ấy lại có thể thật sự cảm nhận được, như vậy Thiên Nhã đã không thể coi nhẹ sự tồn tại của mình nữa.

Tiêu Cửu Thành nghĩ nếu đúng như mình đoán, vậy thì tốt quá, ít nhất Thiên Nhã không hề thờ ơ với mình.


"Thiên Nhã thích quang cảnh chỗ này không?" Nếu Thiên Nhã không muốn nói, Tiêu Cửu Thành tất nhiên sẽ không tiếp tục truy vấn, cô cũng theo ý Thiên Nhã, chuyển chủ đề khác.

"Nơi này không tệ." Thiên Nhã cũng không có gì bắt bẻ đối với nhà hàng Tiêu Cửu Thành tỉ mỉ lựa chọn, rất khách quan bình luận.

"Đồ ăn ở chỗ này cũng không tệ, Thiên Nhã có thể thử xem." Tiêu Cửu Thành đưa thực đơn cho Thiên Nhã.

"Nếu cô ăn rồi, cô đề cử vài món là được." Thiên Nhã cũng không nhận lấy thực đơn, nếu là mình mời Tiêu Cửu Thành, vậy tất nhiên phải dựa theo sở thích của Tiêu Cửu Thành.

"Được, để em gọi." Tiêu Cửu Thành lấy lại thực đơn, gọi vài món ăn.

Cũng không để hai người chờ lâu, món ăn đầu tiên đã nhanh chóng được mang ra.

"Thế nào?" Tiêu Cửu Thành để Thiên Nhã thử xong, lại chờ mong hỏi lần nữa.

"Không tệ." Cho dù trước kia Thiên Nhã đã từng ăn sơn hào hải vị cũng không thể không thừa nhận, hương vị đúng là không tồi.

Tiêu Cửu Thành nghe vậy, không nhịn được nở nụ cười rạng rỡ, tuy mình nấu không đạt yêu cầu của Thiên Nhã, nhưng mình tìm nhà hàng được Thiên Nhã công nhận, Tiêu Cửu Thành vẫn rất vui vẻ.

Thiên Nhã cảm giác được Tiêu Cửu Thành dường như rất để ý đến cảm nhận của mình, sau khi nhận được đánh giá công nhận của mình, nụ cười vui vẻ kia vô cùng rõ ràng.

Thiên Nhã lại có ảo giác không phải mình đang mời Tiêu Cửu Thành đi ăn, mà là Tiêu Cửu Thành mời mình đi ăn, lấy lòng mình.

Thiên Nhã nghĩ thầm, Tiêu Cửu Thành chắc chắn rất biết cách lấy lòng phụ nữ, nói không chừng Tiêu Cửu Thành đối với tất cả phụ nữ đều như vậy.

Nghĩ đến việc Tiêu Cửu Thành rất có khả năng là cái điều hòa trung ương*, Thiên Nhã vừa hưởng thụ cảm giác được Tiêu Cửu Thành coi trọng, hưởng thụ chăm sóc dịu dàng của Tiêu Cửu Thành, lại vừa rất khinh bỉ trò diễn xuất này của Tiêu Cửu Thành.


*中央空调 (trung ương không điều): Nghĩa đen là điều hòa trung ương, nhưng cụm này là ngôn ngữ mạng của Trung Quốc chỉ những người đàn ông dịu dàng quan tâm với tất cả phụ nữ xung quanh đến mức khiến họ có thể hiểu lầm anh ta có ý với mình (Tham khảo theo szdaily).

Mình chưa nghĩ ra từ/cụm từ có nghĩa như vậy nên mình tạm giữ nguyên và chú thích, hoan nghênh mọi người góp ý giúp mình.

"Nếu Thiên Nhã thích, lần sau đến lượt em mời chị tới đây ăn được không?" Tiêu Cửu Thành rất nhanh trí đưa ra lời mời lần sau.

"Để nói sau đi." Thiên Nhã cảm thấy cái diễn xuất dễ làm cho người khác hiểu lầm này của Tiêu Cửu Thành, cũng chẳng vui vẻ gì, Tiêu Cửu Thành có thời gian rỗi như vậy, thì nên đi lấy lòng những cô gái khác, mình không muốn bị cô ta dùng trò này.

Có điều Thiên Nhã cảm thấy, người ta có lòng tốt muốn mời mình đi ăn, nàng cũng không nên từ chối thẳng làm người ta mất mặt, chỉ khéo léo thoái thác.

"Xem ra, Thiên Nhã không hài lòng lắm, lần sau em lại tìm nhà hàng khác, nhất định phải tìm được nhà hàng khiến Thiên Nhã hài lòng." Đương nhiên Tiêu Cửu Thành biết Thiên Nhã không phải không hài lòng nhà hàng, chỉ đang từ chối mình thôi, nhưng cô cố tình lí giải thành ý khác.

"Không phải tôi không hài lòng nhà hàng này, hơn nữa, tôi hài lòng hay không, quan trọng thế sao?" Thiên Nhã hỏi ngược lại.

"Đương nhiên quan trọng." Tiêu Cửu Thành chém đinh chặt sắt trả lời, lại lập tức bổ sung nói, "Em rất coi trọng cảm nhận của bạn gái khi ở cạnh em."
Tiêu Cửu Thành này chắc chắn đã dùng thái độ tình tứ lừa không ít phụ nữ, trong lòng Thiên Nhã âm thầm nghĩ.

"Giống như việc tất cả đàn ông đều để ý việc mình có bị xuất tinh sớm ở trước mặt phụ nữ không vậy*." Tiêu Cửu Thành mỉm cười hài hước nói.


*Dịch chỗ này mình cũng hơi sốc, nhưng mình tra cứu mãi thì câu này có vẻ đúng nghĩa như vậy.

Và hình như nó là một câu đùa người lớn/đùa tục hài hước bình thường bên đấy để nói với bạn bè thân quen thôi, phía dưới Thiên Nhã cũng bảo là hài hước nhưng tục, cơ mà dịch thẳng ra tiếng Việt thì nó không vui với hơi gớm.

Nhưng mình cũng không biết làm sao hoặc thay bằng câu đùa người lớn bằng tiếng Việt nào khác vui hơn được:( Nếu có góp ý thì mọi người cmt giúp mình nhé.

Thiên Nhã nhìn Tiêu Cửu Thành, nàng không thể tưởng tượng nổi câu đùa người lớn ấy lại thốt ra từ miệng Tiêu Cửu Thành, tuy hài hước, nhưng rất không thích hợp, người phụ nữ này đúng là trong ngoài không đồng nhất.

Nhưng đáng ghét nhất chính là, Thiên Nhã có cảm giác mình bị đùa giỡn, nàng nghĩ bên dưới vẻ ngoài phụ nữ yếu đuối của Tiêu Cửu Thành, cất giấu một ông chú đáng khinh háo sắc.

- --
Editor:
Má, người ta đang có tí thiện cảm thì đùa một câu đi vào lòng đất tứk á:).


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi