PHONG LƯU VÕ TRẠNG NGUYÊN

- Ta không muốn đâu.

Mặc Y cắt đứt lời của Tần Tiêu, rồi nhanh chóng lắc đầu nói:

- Ta nhất định phải đi theo bên người Đại tướng quân!

Tần Tiêu bất đắc dĩ cười khẽ, cầm lấy tay của Mặc Y vỗ nhè nhẹ:

- Vậy được rồi, ta cũng để ngươi ở lại chỗ này. Nhưng mà, đã vào trong quân đội, ngươi cũng là chiến sĩ, phải đặt mình như một nam nhân. Hơn nữa, cũng không cần phải chọc tổ ong mật này để lấy mật cho ta nữa có biết không? Trong quân đội phải thật nghiêm túc, không thể so với thời điểm ở Giang Nam được.

- Dạ...

Mặc Y có chút đỏ mặt, đưa tay lên sờ sờ cái bọc nhỏ trên trán cùng mặt, thấp giọng nói:

- Ta biết rồi.

Lúc này, Quách Tử Nghi ở bên ngoài trướng thông báo:

- Đại tướng quân, Trương đại soái phái người mang tin tức đến đây.

Mặc Y đang ngồi trên ghế liền đứng dậy, cầm kiếm dựng ở một bên. Lúc này Tần Tiêu mới nói:

- Mời hắn vào đi.

Một binh lính có bộ dáng nhỏ bé xốc mành của soái trướng lên rồi đi vào, quỳ một gối xuống dâng lên một phong thư:

- Đại tướng quân, đại soái sai tiểu nhân đến đưa tin, cũng xin Đại tướng quân lập tức trả lời thư.

- Ừ.

Tần Tiêu tiếp nhận thư, mở ra đọc. Trương Nhân Nguyện chất vấn Tần Tiêu, vì sao không xây dựng phòng ngự tại Linh Vũ, mà lại dẫn đại quân dựng đồn trú phòng ngự tại ngoài thành phía Bắc. Tần Tiêu xuất ra văn chương viết một phong thơ, kể rõ mọi chuyện ở núi Hạ Lan cho Trương Nhân Nguyện biết, sau đó đưa thư tín giao cho tiểu hiệu để hắn mang đi.

Tiểu hiệu kia vừa mới đi, Mặc y nói với Tần Tiêu:

- Đại tướng quân, chúng ta đem đại quân đến đóng quân ở đây, sợ vạn nhất người Đột Quyết tấn công ở hoang mạc đối diện thì chúng ta sẽ làm như thế nào đây?

- Vậy thì chúng ta cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nghênh chiến mà thôi.

Tần Tiêu nói:

- Hiện giờ chúng ta không khác gì người tiên phong mở đường. Vì để đảm bảo đại quân đằng sau có thể bình yên nên chỉ có thể phòng ngự ở tại chỗ này. Canh giữ ở Linh Vũ huyện tuy dễ dàng hơn một chút, nhưng mà như vậy thì lại để trống phòng ngự ở tại ba ải cùng con đường tiếp tế trước mặt cho người Đột Quyết. Bọn họ nếu tấn công tại hai địa phương này, lại từ trong núi Hạ Lan vây phía sau chúng ta lại, hoặc là tập kích bên cạnh Trương Nhân Nguyện đại nhân, như vậy sẽ gây ra tổn thất rất lớn!

Mặc Y cau mày, nói rằng:

- Linh Vũ phía Bắc, tất cả đều là sa mạc cùng hoang mạc mênh mông như vậy, hầu như không có địa hình gì biến hóa cả. Đồn trú của chúng ta cũng không có địa hình gì đáng nói! Tuy rằng dựng trại đột ngột ở đây cũng hơn ba mươi dặm, chúng ta chắn ải tiếp tế cùng với ba ải quan kia đằng sau lưng, cho dù Đột Quyết có mạnh mẽ tấn công vào lúc này, thì cũng không còn đạt hiệu quả như vậy nữa, như vậy không được hay sao?

- Cho nên...

Tần Tiêu nhíu mày, ngưng trọng nói:

- Hai ngày vừa qua, ta một mực nghiên cứu địa hình, nghĩ ra một phương pháp xử lý thích đáng, giải quyết con đường bị động của đại quân Linh Vũ khi bị đánh cục diện.

Đúng lúc này, Vạn Lôi đột nhiên xông vào, trầm giọng nói to:

- Đại tướng quân, bên ngoài phát hiện ra thám mã của người Đột Quyết.

- Sao?

Tần Tiêu đột nhiên đứng dậy:

- Có bao nhiêu người tất cả? Hiện ở chỗ nào?

- Bảy tám người, ước chừng cách đây hơn mười dặm.

Vạn Lôi nói tiếp:

- Thám báo chúng ta phái ra đã nhìn thấy bọn chúng cho nên liền hồi báo tin tức.

Tần Tiêu một tay quơ lấy binh khí Phượng Sí Lưu Kim Đang đang cắm ở trên kệ:

- Đi, đi ra ngoài nhìn xem nào!

Một tay vén màn trướng, Tần Tiêu bước ra soái trường, bên người lập tức có một binh lính mang kỳ lệnh đuổi theo kịp, cầm theo soái kỳ có chữ "Tần" đi theo đằng sau lưng Tần Tiêu. Mặt khác có bảy binh lính Nha kỳ, trên tay cầm lệnh kỳ khác màu, cũng đồng thời đi theo. Hành quân ra bên ngoài, các chư vị tướng lĩnh, đều là xem soái kỳ mà hành động. Bảy mặt Nha kỳ, tiêu chí cùng màu sắc bất đồng, để chỉ huy bảy đội quân gồm tiền quân, hậu quân, tả quân, hữu quân, trung quân và tả hữu quân của hậu. Bảy quân cầm Nha kỳ, cũng cùng bảy người cầm Nha kỳ có màu sắc giống nhau tiên phong đi trước, để tránh quân sĩ lẫn lộn quân lệnh gây ra hỗn loạn.

Hai cánh tả, hữu là quân bảo vệ cho trung quân doanh trướng quân cận vệ đặc chủng.

Đi thẳng theo một con đường lớn có một cái tướng đài điểm quân. Trên đó có bày tám cỗ trống đại và chiêng, tù và. Trên đỉnh cắm một soái kỳ chữ 'Đường' đang đón gió bay phần phật. Đằng trước soái trướng Biên Hòa có bày những tấm bảng bằng gỗ hay da để làm lớp phòng ngự bảo vệ. Một cái hàng rào dùng giáo dài xếp thành cự lộc bịt kín đường, để ngừa kỵ binh quân địch đánh bất ngờ. Hai cái trạm canh gác, trên đó cắm các loại cờ màu sắc khác nhau của Hoàng Long, Hoàng Lộc, Sô Nha, Thương Ô và bày trống, tù và. Một khi có tin tức liền phất cờ và nổi trống thổi tù và cảnh báo. Quân tả, hữu hai bên hàng rào và cả những nơi cung thủ đóng, một khi đã gặp tập kích liền sẽ vạn mũi tên cùng bắn.

Đối với việc dựng trại bày trận, nhiều nhất Tần Tiêu chỉ biết lý luận suông một chút mà thôi, nhờ xem một ít binh thư cùng điển tịch. Lúc trước còn ở Dữ Đường Hưu Cảnh, cùng đám người Trương Nhân Nguyện nhàn rỗi nói chuyện phiếm, nên cũng nghe được không ít về chuyện này. Nhưng mà đến khi chính mình phải tự động nâng cấu tạo hành quân trại, mới phát ra chuyện này cũng không dễ làm. Mỗi một chỗ trong doanh trại, hàng rào xếp chồng chất đều có chủ ý hết. Ví dụ như trận thế hiện tại. Chính là điển hình phòng thủ doanh trại Thất hoàn bình đầu trận, dùng hai bên cạnh cung thủ, để phòng thủ cho chủ lực. Con đường phía trước để ngựa đi qua thì không được mở rộng, để tránh tình trạng địch nhân trắng trợn đột kích truy kích. May mắn trong quân có Vạn Lôi cùng với vài thiên tướng phụ tá hỗ trợ giúp cho Tần Tiêu, nên Tần Tiêu mới hoàn thành một cách dễ dàng. Trong vòng ba ngày đã dựng được hàng rào. Nhưng vừa mới chuẩn bị xong xuôi thì liền nghe được tin tức của người Đột Quyết.

Tần Tiêu lên Điểm Tướng Thai, soái kỳ theo sát phía sau, tất cả khán kỳ phía sau đội quân đang lay động, rất nhanh liền tập trung tại phía trước tướng đài điểm quân. Tay trống cùng người tiên phóng phát ra lệnh, sáu đại hán hồng y cầm đao đứng ở một góc Tây Bắc, dường như là đao phủ xử phạt ở trong quân, chỉ cần có người không phục tùng mệnh lệnh, sẽ lập tức ném ra cổng chém ngay tại chỗ.

Tần Tiêu nhìn thấy người liên can liền nhanh chóng phản ứng, lập tức tụ tập tại trước tướng đài điểm quân, trong nội tâm âm thầm thỏa mãn: Không hổ là Tả Uy vệ chuyên đánh dã chiến, chính xác là đã huấn luyện rất nghiêm chỉnh!

Tần Tiêu lên trạm canh gác dò xét:

- Mau nói tình hình, đã phát hiện ra tình huống dị thường gì?

Thám mã quỳ một bên gối xuống Điểm Tướng Thai:

- Hồi bẩm Đại tướng quân, quân trại phía Bắc ở hoang mạc mười dặm về phía trước, phát hiện ra bảy tên thám mã Đột Quyết. Lúc ấy tiểu đội thám mã chúng ta đang ở chỗ đó thăm dò, ngoài ý muốn gặp mặt nhau, nhưng không có giao chiến, ai nấy đều tự trở lại doanh của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi