QUAN KHÍ

- Giám đốc Vương, tôi mời anh.

Phó giám đốc Bao Nhân Thái nâng chén lên mời Vương Trạch Vinh.

Bữa tiệc lần này giống như là tiệc chào mừng Vương Trạch Vinh của Sở nông nghiệp. Mọi người đến rất đông đủ, Vương Trạch Vinh cũng trở thành trung tâm của bàn tiệc.

Sau khi phó giám đốc Lưu bị bắt, tình hình Sở nông nghiệp đã thay đổi lớn. Chỉ trong vòng một đêm mà Sở nông nghiệp có vẻ rất đoàn kết.

Do Bao Nhân Thái đề nghị tất cả bộ máy lãnh đạo Sở nông nghiệp đều tham gia buổi liên hoan này.

Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ khi thấy mọi người biến hoá như vậy. Trong tiệc rượu đương nhiên Vương Trạch Vinh thành trung tâm. Khương Tắc Xương là Phó chánh văn phòng cũng ngồi ở đây.

Vương Trạch Vinh đề cử Khương Tắc Xương làm Phó chánh văn phòng thì không một ai phản đối. Hôm qua lái xe Long Dũng Đình cũng đã đến Sở nông nghiệp.

Long Dũng Đình cũng có suy nghĩ của mình, chỉ cần đi theo Vương Trạch Vinh thì cuộc sống của chị gái mình mới được tốt. Hắn thấy sau khi Vương Trạch Vinh điều đi thì chị gái rất buồn, hắn hy vọng chị mau chóng được đoàn tụ cùng Vương Trạch Vinh.

Lần này Long Dũng Đình đến Phượng Hải, Long Hương Băng cũng đi theo đến đây.

Thấy Bao Nhân Thái một lần nữa mời rượu, Vương Trạch Vinh giơ chén lên nói:

- Công tác của sở cần mọi người ủng hộ. Chỉ có mọi người cùng cố gắng thì mới phát triển được. Phó giám đốc Bao là lão đồng chí, hy vọng sau này anh ủng hộ tôi nhiều hơn.

Bao Nhân Thái cười ha hả nói:

- Có chí không do độ tuổi, tôi cũng chỉ hơn Giám đốc Vương vài tuổi mà thôi. Xin Giám đốc Vương yên tâm, sau này anh chỉ đâu, chúng tôi đánh đó, nhất định làm tốt công tác nông nghiệp.

Đối với việc Vương Trạch Vinh không ngừng thu quyền, Bao Nhân Thái cảm thấy Vương Trạch Vinh quá lợi hại. Vì thế ít nhất ngoài mặt không thể chống đối Vương Trạch Vinh.

Lời này làm Vương Trạch Vinh có chút vui vẻ. Có thể thấy những người này không dám trực tiếp chống đối mình, Vương Trạch Vinh biết mình coi như đã đứng vững ở Sở nông nghiệp.

Sau khi uống xong chén này, Bao Nhân Thái nghe điện rồi cười nói:

- Giám đốc Vương, Chủ tịch công ty tập đoàn vật tư tỉnh Giang Sơn – Hoàng Quý Lâm vừa lúc ăn cơm ở đây. Nghe thấy sở chúng ta liên hoan, anh ta muốn tới mời Giám đốc Vương một chén. Anh thấy có nên gọi anh ta lại đây không?

Vương Trạch Vinh nghe vậy thì đoán hai người này rất quen thuộc. Mà đối phương chỉ đến mời rượu mà thôi nên Vương Trạch Vinh nói:

- Công ty tập đoàn vật tư rất quan trọng trong phát triển công tác nông nghiệp, tôi cũng muốn làm quen một chút, anh mời anh ta lại đây.

Gần đây Vương Trạch Vinh xem trên Tv thấy các chuyên gia đang bàn về chiến lược gieo trồng. Theo tình hình Trung Quốc hiện nay thì giống cây đều nhập từ nước ngoài, Trung Quốc đi chậm hơn nước ngoài nhiều năm, đây là chuyện ai cũng bực mình.

Bao Nhân Thái vui vẻ nói:

- Hoàng Quý Lâm là người rất biết cách cư xử.

Lúc này Bao Nhân Thái rút điện thoại ra gọi:

- Lão Hoàng, anh lại đây.

Không lâu sau bên ngoài có mấy người đi vào, dẫn đầu là một người đàn ông rất béo, ăn mặc chải chuốt, Vương Trạch Vinh mặc dù không biết giá tiền nhưng đoán cũng không rẻ.

Theo phía sau y là một người phụ nữ khoảng 27, 28 tuổi mặc đồ công sở, nhưng bởi vì cơ thể khá đầy đặn nên trang phục hoàn toàn không thể che giấu cơ thể cô ta.

Sau lưng người đàn ông thành công không thiếu phụ nữ. Không biết sao Vương Trạch Vinh đột nhiên nghĩ đến câu này.

Thấy bọn họ đi vào, Bao Nhân Thái đứng lên nói với Vương Trạch Vinh:

- Giám đốc Vương, tôi giới thiệu với anh một chút.

Ngay khi này Vương Trạch Vinh phát hiện Hoàng Quý Lâm không ngừng dùng ánh mắt chào mọi người đang ngồi ở đây.

Hoàng Quý Lâm xem ra quen thuộc với mọi người.

Bao Nhân Thái đầu tiên chỉ vào Vương Trạch Vinh mà nói:

- Lão Hoàng, đây là Giám đốc Vương của sở tôi.

Nghe Bao Nhân Thái giới thiệu, Hoàng Quý Lâm khom người nói:

- Giám đốc Vương, nghe danh đã lâu hôm nay mới được gặp. Chúng tôi rất vui vẻ.

Hoàng Quý Lâm có vẻ rất cung kính với Vương Trạch Vinh.

Bao Nhân Thái lại nói với Vương Trạch Vinh:

- Giám đốc Vương, đây là Chủ tịch công ty tập đoàn Vật tư Giang Sơn – Hoàng Quý Lâm.

Vương Trạch Vinh bắt tay Hoàng Quý Lâm rồi nói:

- Chủ tịch Hoàng.

Hoàng Quý Lâm dùng hai tay bắt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Giám đốc Vương, hôm nay chúng tôi vừa vặn ăn ở đây, biết Giám đốc Vương ăn ở đây nên chúng tôi đến để mời mọi người một chén.

Nói đến đây liền nhìn mọi người đang ngồi:

- Giám đốc Vương, các lãnh đạo ngồi đây đều đã quen tôi, tôi xin mời anh trước.

Vương Trạch Vinh thấy Bao Nhân Thái rất quen Hoàng Quý Lâm, trong lòng vừa động. Lĩnh vực lựa chọn giống, vật tư do Bao Nhân Thái phụ trách, bảo sao hai người không quen nhau như vậy.

Bao Nhân Thái rất biết cách tạo không khí, khiến cho không khí bàn tiệc khá vui vẻ.

Sau khi uống cạn chén, Hoàng Quý Lâm nói với Vương Trạch Vinh:

- Giám đốc Vương, đây là Chánh văn phòng của chúng tôi, Đỗ Tiểu Na. Cô ấy cũng muốn mời Giám đốc Vương một chén.

Người phụ nữ này từ khi vào vẫn quan sát mình, Vương Trạch Vinh phát hiện không ít phó giám đốc sở đều vô tình nhìn vào người cô ta.

Lúc này cô gái kia đã đi tới nói:

- Giám đốc Vương, tôi mới đầu nghe nói giám đốc mới tới thì nghĩ rằng là một ông già tóc bạc, không ngờ alij là một người đẹp trai như anh.

Người phụ nữ này rất quyến rũ, giọng nói rất ngọt, vừa nói vừa muốn dựa vào Vương Trạch Vinh.

Bao Nhân Thái ở bên cười nói:

- Đồng chí Đỗ Tiểu Na đúng là quá chú ý đến Giám đốc Vương rồi. Thấy Giám đốc Vương đẹp trai liền không muốn mời rượu các lão đồng chí chúng tôi sao? Ôi, trước mặt Giám đốc Vương thì chúng tôi đúng là già rồi.

Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được trên người Đỗ Tiểu Na rất nóng bỏng.

Vương Trạch Vinh không biết lúc này có hai người thầm quan sát mình. Một là Bao Nhân Thái, một là Hoàng Quý Lâm.

Buổi liên hoan hôm nay do hai người bàn nhau trước. Từ sau khi Vương Trạch Vinh thu quyền ở Sở nông nghiệp, Bao Nhân Thái biết mình không thể thuận lợi phê duyệt như trước nữa.

Trước khi Vương Trạch Vinh đến, Bao Nhân Thái và Lưu Tiến Giang có đấu đá, có hợp tác. Lưu Tiến Giang nắm trong tay một vài phòng ban quan trọng, Bao Nhân Thái cũng thế. Hai người bình thường không xen vào việc của đối phương.

Bây giờ thì hay rồi, sau khi Vương Trạch Vinh thu quyền, hai hôm trước lại thông qua tập thể phê duyệt chế độ báo cáo và do Vương Trạch Vinh là người quyết định cuối cùng. Sau khi có chế độ này khiến việc hợp tác giữa Bao Nhân Thái và Hoàng Quý Lâm có vấn đề.

Việc này làm Hoàng Quý Lâm rất sốt ruột. Công ty của y muốn đạt được lợi ích nếu không có Sở nông nghiệp ủng hộ là không được. Hơn nữa y có quan hệ lợi ích rất lớn đối với Bao Nhân Thái. Vương Trạch Vinh làm như vậy khiến Bao Nhân Thái và y không kịp xử lý. Chẳng may xảy ra chuyện thì hai người kiểu gì cũng có liên lụy.

Vương Trạch Vinh còn trẻ và vợ mới đi, điều này làm Hoàng Quý Lâm liền phái Đỗ Tiểu Na ra trận.

Đỗ Tiểu Na đã ra tay là chưa từng thất bại. Nếu Vương Trạch Vinh lên giường với Đỗ Tiểu Na thì sẽ có tương lai.

Tâm trạng Đỗ Tiểu Na hôm nay rất tốt. Trước khi đến đây Hoàng Quý Lâm đã dặn dù như thế nào cũng phải lôi Vương Trạch Vinh lên giường.

Đỗ Tiểu Na làm việc này đã quen, không ít người rơi vào tay cô. Mới đầu cô còn có chút bài xích với việc này. Nghĩ đến làm việc này với một lão già thì cô không vui. Chẳng qua nghe nói đối phương là một người đàn ông trẻ tuổi, Đỗ Tiểu Na liền vui vẻ. Lãnh đạo như vậy thì đúng là người cô muốn quyến rũ, làm vợ bé cho người ta cũng đáng.

Sau khi có suy nghĩ này, cô đúng là cố gắng thể hiện ưu thế của mình ra.

Đỗ Tiểu Na biết nên dùng biện pháp gì với từng loại người. Cô ở trước mặt Vương Trạch Vinh liền tỏ vẻ mình rất trí thức.

Vương Trạch Vinh đầu tiên có ấn tượng tốt đối với cô ta. Chẳng qua bây giờ Vương Trạch Vinh rất cảm giác với phụ nữ, có thể không dính vào thì cố không dính vào.

Bao Nhân Thái khá hài lòng với biểu hiện của Đỗ Tiểu Na. Nghĩ đến Đỗ Tiểu Na mấy lần làm mình say rồi ngủ với cô ta, y cảm thấy mặt mình nóng lên rồi thầm mắng một câu: “Con điếm này”

- Giám đốc Vương, có thể cho em danh thiếp không, lần sau em mời ngài dùng cơm.

Đỗ Tiểu Na nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh.

Việc này cô rất tự tin, ở tình hình bình thường thì người đàn ông sẽ không từ chối lời yêu cầu dịu dàng này của mình.

Vương Trạch Vinh thầm nghĩ không nên chọc vào người phụ nữ này, đương nhiên cũng không muốn có liên lạc gì với cô ta nên cười nói:

- Tôi mới đến Sở nông nghiệp nên chưa làm, sau này có cơ hội rồi nói.

Đỗ Tiểu Na tỏ vẻ vô cùng thất vọng, buồn bã nói:

- Giám đốc Vương, ngay cả cơ hội mời ngài ăn cơm cũng không cho sao?

Vương Trạch Vinh đột nhiên phát hiện Hoàng Quý Lâm lộ ra vẻ khẩn trương, trong lòng liền giật mình. Đỗ Tiểu Na này là Chánh văn phòng của công ty Hoàng Quý Lâm. Có Chủ tịch ở đây, cô ta không ngờ còn tỏ vẻ muốn tạo quan hệ với mình, Hoàng Quý Lâm kia hình như cũng rất hy vọng thấy việc này.

Bởi vì có cảnh báo này, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tiểu Đỗ, cô nhìn phó giám đốc Bao xem, cũng đang chờ cô đi mời rượu đó.

Lúc này mấy lão đồng chí đều tỏ vẻ mình rất nho nhã.

Đỗ Tiểu Na biết bây giờ Vương Trạch Vinh đang đùn đẩy liền ra vẻ ai oán nhìn hắn, sau đó xoay người nâng chén bắt đầu mời các lãnh đạo khác.

Đỗ Tiểu Na đúng là uống rất giỏi, Vương Trạch Vinh phát hiện cô ta uống rất ít, mà người được cô ta mời lại rất tự giác uống cạn chén. Mời rượu một vòng nhưng Đỗ Tiểu Na không có biểu hiện gì, mà có mấy phó giám đốc sở lại bị say.

Thấy Đỗ Tiểu Na đối phó tự nhiên như vậy, Vương Trạch Vinh không dám xem thường người phụ nữ này.

Bao Nhân Thái và Hoàng Quý Lâm liếc nhìn nhau, bây giờ cũng chỉ có thể đạt được hiệu quả này mà thôi. Chỉ cần Vương Trạch Vinh biết mặt Đỗ Tiểu Na, lần sau do Đỗ Tiểu Na một mình mời Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh nhất định sẽ mắc câu.

Cả Hoàng Quý Lâm và Bao Nhân Thái đều tự tin vào sức quyến rũ của Đỗ Tiểu Na. Vương Trạch Vinh còn trẻ tuổi thì sớm muộn cũng lên giường với Đỗ Tiểu Na.

- Giám đốc Vương, chúng tôi không quấy rầy mọi người nữa, bữa cơm hôm nay do chúng tôi mời. Có việc gì xin cứ sai chúng tôi.

Hoàng Quý Lâm thấy đã mời rượu xong liền tỏ vẻ rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi