QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI ĐỀU LÀ THÍCH EM


Tiểu Giai không khỏi bụm miệng.

Ông chú đó thực sự rất tuyệt và đẹp trai, mặc dù vẫn kém hơn nhóc một chút.

Hắn bước đi rất nhanh, theo sau là một cô gái trẻ xinh đẹp.

Mày kiếm của hắn hơi hơi nhăn lại, còn không có ý muốn dừng lại chờ cô gái phía sau.

Cô gái trẻ cứ đuổi theo trông thật tội nghiệp.

“Anh, em biết là lỗi của em khi giả danh anh đặt nhà hàng mời anh đến đây, nhưng em sắp đi du học rồi, nên anh không thể cùng em đi ăn tối được sao?” Cô gái bĩu môi, nước mắt rơi xuống hàng mi, ướt và lộn xộn, thật không ấn tượng.

“Tôi không có thói quen cùng phụ nữ ăn cơm.

” Mặc cho cô gái khóc lóc thảm thiết thế nào, người đàn ông cũng không có một chút dịu dàng, không quay đầu lại, bước chân vẫn tiếp tục đi.

“Em thích anh!” Cô gái hét vào bóng lưng cao lớn và lạnh lùng của người đàn ông.

Nhiều người dừng lại ở lối vào của khách sạn và nhìn họ.

Nam Chi không khỏi nhìn chằm chằm sau khi trả lời điện thoại.


Đương nhiên, cô chỉ nhìn thấy cô gái đang khóc thảm thiết, bóng lưng người đàn ông đặc biệt quý phái.

Nam Chi đang định thu hồi ánh mắt, thì giọng nói ấm áp cao ngạo của một người đàn ông đột nhiên vang lên bên tai, "Tôi không có hứng thú với cô.

"
Một lời từ chối gọn gàng.

Nam Chi không khỏi liếc nhìn bóng lưng của người đàn ông lần nữa, hắn khoảng 1m9.

Chiếc áo khoác đen được gia công khéo léo ôm trọn thân hình cao ráo của hắn.

“Chi Chi, cậu đang nhìn cái gì vậy?” Hạ Yên Nhiên lái xe chạy tới hỏi.

Người đàn ông biến mất, Nam Chi nhanh chóng ngoảnh mặt đi.

Hơi ngạc nhiên, cô nhìn chằm chằm bóng lưng của một người đàn ông lâu như vậy.

Nam Chi cười lắc đầu, "Không có chuyện gì.

"
Trước khi lên xe, Tiểu Giai đột nhiên quay đầu nhìn Nam Chi, giọng điệu trẻ con lanh lảnh nói: "Mỹ Chi Chi, mẹ có phải đang nhìn người đàn ông kia không? Trừ Giai ca ra, không cho thích nam nhân khác.


"
Nghe những lời của Tiểu Giai, Nam Chi loạng choạng suýt ngã.

Cách đây 4 năm, sau khi phát hiện có thai, cô muốn bỏ thai thì bác sĩ bảo cô bị máu hiếm, nếu nạo hút thai sẽ khó có thai lại hoặc không thể.

Cô đấu tranh một thời gian và quyết định sinh đứa trẻ.

Làm mẹ đơn thân thật không dễ dàng, vừa nuôi con, vừa chăm mẹ vừa học ở nước ngoài.

Nhưng ông trời vẫn giở trò đồi bại với cô, một tháng trước Tiểu Giai bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu.

Anh cả của Yên Nhiên là Quân Uyển là chuyên gia trong lĩnh vực này, Nam Chi đã đưa Tiểu Giai về Trung Quốc để nhờ Quân Uyên chữa trị.

!
Bệnh viện Nhân Tâm.

Quân Uyển mặc áo trắng gọi Nam Chi vào văn phòng.

"Tình trạng của Tiểu Giai hiện tại tương đối ổn định, tôi đã tìm tủy xương phù hợp với Tiểu Giai trong ngân hàng tủy xương và ngân hàng tế bào gốc tạo máu cuống rốn, nhưng trước đó, Nam Chi, em trước tiên có thể để ba của Tiểu Giai đến bệnh viện làm kiểm tra, để phòng chuyện bất trắc.

"
Trái tim Nam Chi lỡ nhịp.

Ba của Tiểu Giai là ai ngay cả cô cũng không biết, làm sao để cho hắn đối chiếu?
Để Tiểu Giai được điều trị tốt hơn, Quân Uyển đề nghị Tiểu Giai sống trong bệnh viện, nơi có các y tá và bác sĩ chuyên nghiệp.

Chi phí điều trị và phẫu thuật sau này là rất nhiều tiền, Nam Chi dù có tiết kiệm nhưng giờ đã về rồi thì cũng đến lúc phải từ từ lấy lại tất cả những gì thuộc về mình và mẹ cô.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi