[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: Cà ri

13 phút.

Nghe thì không phải thời gian quá dài, nhưng khi chờ đợi lại phảng phất như thời gian đang bị khéo dài vô tận...

Lăng Hiểu và Ngô Hữu Vi vẫn luôn đứng đợi ở cuối hàng hành lang ở lầu 4, cho tới 8 giờ, lầu dưới trường học đột nhiên truyền đến tiếng đàn dương cầm vang lên!

Đây là...

"Phòng học âm nhạc!"

Hai người không hẹn mà cùng mở miệng!

Nhiệm vụ của Thẩm Lương với Lưu Tử Thông chính là tới phòng học âm nhạc, mà bây giờ dưới lầu vừa đúng lúc truyền đến tiếng đàn dương cầm!

Nói cách khác...

Nhiệm vụ của hai đội bọn họ có khả năng liên quan đến nhau!

"Tôi biết phòng học âm nhạc ở đâu!"

Ngô Hữu Vi nhìn Lăng Hiểu nói: "Cô theo sát tôi!"

"Được."

Lăng Hiểu đồng ý, sau đó đi theo sau Ngô Hữu Vi, lập tức chạy vội đến cửa cầu thang, bước nhanh xuống phòng học âm nhạc dưới lầu hai.

Hai người còn chưa xuống đến lầu hai, thì đã nghe được một giọng nam khàn khàn mà lại trấm thấp truyền đến từ radio trường học, lan truyền khắp nơi---

Trong quá trình làm nhiệm vụ đội Thẩm Lương và Lưu Tử Thông xuất hiện một sai lầm!

Bây giờ, sẽ ngẫu nhiên trừng phạt một khán giả may mắn!

Nhanh như vậy!

Nghe được tiếng radio, tất cả nhiệm vụ giả đều ngây ngẩn cả người, trong nháy mắt khi tiếng radio kia vừa biến mất, Lăng Hiểu đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh mình càng lạnh hơn.

"Cẩn thận!"

Cô bất ngờ túm lấy cổ áo Ngô Hữu Vi trước mặt mình.

Chỉ thấy bậc thang Ngô Hữu Vi đang đứng lúc trước đã biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là một cái hố đen không có điểm cuối, tản ra hơi thở vô cùng âm u.

Mà lúc này, hai chân Ngô Hữu Vi đang lơ lửng phía trên hố đen!

Chỉ thiếu một chút!

Nếu không phải là Lăng Hiểu nhanh tay nhanh mắt kéo Ngô Hữu Vi, thì hắn đã rơi xuống!

Cả người Ngô Hữu Vi toát mồ hôi lạnh, lúc này, cơ thể hắn đang lơ lửng, mà Lăng Hiểu hơi lui về phía sau một bước, dùng sức nhấc lên, nhấc Ngô Hữu Vi lơ lửng trên không trung ra đằng sau mình.

"Chắc là không có việc gì nữa đâu nhỉ?"

Lăng Hiểu cũng không quá xác định, nhưng mà cái hố đến trước mặt kia giống như cũng không có ý muốn công kích bọn họ.

Ngô Hữu Vi xoa đi mồ hôi lạnh trên mặt, vừa kinh ngạc lại vừa cảm kích nhìn Lăng Hiểu: "Cảm ơn cô, sức lực của cô... Ghê gớm thật!"

Có thể dễ dàng nhấc một người đàn ông trưởng thành như hắn thế này, đây cũng không phải điều mà một người bình thường có thể làm được!

"Không có gì, tôi ăn nhiều, cho nên sức lực lớn một chút, bây giờ chúng ta chuyển sang đường khác đi!"

Lăng Hiểu có chút bất đắc dĩ nhìn cái hố đen trước mặt, khả năng không đi qua được từ chỗ này nữa.

"Được."

Ngô Hữu Vi gật đầu, có chút may mắn, đồng thời lại vô cùng lo lắng---

Ngẫu nhiên trừng phạt khán giả may mắn!

Ban nãy rõ ràng là đội Thẩm Lương với Lưu Tử Thông làm sai nhiệm vụ, nhưng đối tượng ngẫu nhiên trừng phạt.... Lại là Ngô Hữu Vi hắn!

Quả nhiên vẫn xui xẻo trước sau như một!

Ngô Hữu Vi lại theo bản năng quay đầu nhìn cái hố đen vô tận đằng sau.

Trời mới biết trong cái hố đen đó có sinh vật hay cái gì kỳ quái tồn tại!

May mắn Lăng Hiểu kịp thời ra tay cứu hắn!

"Tinh tinh."

Âm thanh tin nhắn liên tiếp vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Ngô Hữu Vi, hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, là những nhiệm vụ giả khác đang sốt ruột hỏi tình hình---

Lâm Loan: Đã xảy ra chuyện gì?

Ngô Hân Di: Lưu Tử Thông, anh không sao chứ?

Âu Dương Bác: Mấy người ở toà nhà B hình như rất kích thích, chúng tôi ở bên này tạm thời gió êm sóng lặng.

Lưu Tử Thông: Tôi, tôi không sao.

Lưu Tử Thông chắc cũng bị dọa, nhưng trước mắt vẫn còn sống đầy đặn. Dưới sự truy hỏi của mợi người hắn giải thích vài câu.

Lưu Tử Thông: Tôi, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì, hình như... là Thẩm Lương bởi vì quá khẩn trương mà đàn sai một âm, cho nên xảy ra một lỗi nhỏ...

Đàn sai một âm cũng không được?

Tổ tiết mục thật sự nghiêm túc!

Ngô Hữu Vi không nói nên lời, rồi nhanh chóng gõ vài từ ----

Ngô Hữu Vi: Cậu không có việc gì nhưng tôi có! Ngẫu nhiên trừng phạt khán giả may mắn không phải nói đùa! Cho nên lúc làm nhiệm vụ mấy người cẩn thận chút cho tôi! Làm sai, không phải chỉ có bản thân có phiền toái, mà còn có thể ngẫu nhiên trừng phạt người khác!

Phùng Ngọc Mai: Nguy rồi!

Ngô Hữu Vi đánh chữ xong, bác gái Phùng Ngọc Mai vẫn luôn không lộ mặt đột nhiên đánh hai chữ, đúng lúc này, cái radio khủng bố của trường học kia lại vang lên---

Nhiệm vụ của Đội Mạnh Dương và Phùng Ngọc Mai thất bại!

Bây giờ, sẽ ngẫu nhiễn trừng phạt một khán giả may mắn

Ngô Hữu Vi: ! ! ! !

Lại đến nữa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi