[QUYỂN 1] XUYÊN NHANH - NỮ ĐẶC CÔNG TOÀN NĂNG!


Nhóm dịch: Chiêu Anh Các


Edit: Angela


Beta: Angela+Tố Hiên


Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, trong đó khó giấu đi âm thanh hít không khí.


Trong sân không phải chưa nghe nói qua chuyện của Diệp Thiều Hoa với Khâu Tử Phàm, lúc trước sau khi thiên chi kiêu tử(*) nhà họ Khâu, Khâu Tử Phàm cưới một người không biết gì, đã gây nên không ít chê cười trong giới.


(*) con cưng


Tuy rằng ly hôn không phải chuyện gì vẻ vang, nhưng chuyện Khâu Tử Phàm ly hôn lại sớm nằm trong dự kiến của mọi người.


Bây giờ thấy Diệp Thiều Hoa, trong lòng không chỗ nào không vang lên tiếng “Mẹ nó” thật lớn!


Mạnh Vũ Thần đứng tại chỗ, trên người cô ta vẫn mặc lễ phục đính hôn rực rỡ, với lớp trang điểm tinh xảo, một mình cũng thấy xinh đẹp, nhưng khi đối mặt với loại diễm sắc như ngọn lửa thổi quét này, thật sự không có gì đáng xem.


Chưa nói đến khuôn mặt, cho dù là khí chất, Mạnh Vũ Thần được giáo dục tốt cũng kém hơn nửa phần so với Diệp Thiều Hoa tới từ một ngôi làng miền núi.


Diệp Thiều Hoa trên thế giới chính là pháp sư, tồn tại như bán thần, hiện tại cũng khó tránh khỏi mang theo một chút khí chất, nếu thật sự phải dùng từ ngữ để miêu tả cô, thì chính là không dính khói lửa nhân gian.


Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người lại chuyển đến chỗ Khâu Tử Phàm, vậy tại sao hai người lại ly hôn chứ? Một người có giá trị nhan sắc và tài năng gần như có thể đè bẹp Mạnh Vũ Thần, còn không có gia tộc ràng buộc, Khâu Tử Phàm này không phải là ngốc rồi đi?


Mạnh Vũ Thần đứng bên cạnh Khâu Tử Phàm, giống như làm trò cười cho người xem, trên mặt đen hồng đan xen, cuối cùng xấu hổ và giận dữ rời đi.


Khâu Tử Phàm ngốc tại chỗ.


“Lục lão gia” Diệp Thiều Hoa hơi hơi nghiêng mắt, nhìn về phía Lục lão gia đã cùng cô nói chuyện hợp tác, “Hôm nay đến đây thôi, ngày mai tôi bảo Tư Đặc tới tìm ông.”


“Được.” Lục lão gia luôn luôn kín đáo nhưng tính tình không tốt vậy mà lại đồng ý.


Việc riêng của người ta ông cũng không tiện tham dự, nhưng lúc gần đi còn nói với Diệp Thiều Hoa nếu cô có phiền toái cứ việc đến tìm ông, xong mới yên tâm rời đi.


“Ông cảm thấy Diệp tiểu thư này thế nào?” Lục lão gia thật sự đánh giá cao Diệp Thiều Hoa, người trẻ này không màng hơn thua, một thân tài năng đáng kinh ngạc, có thể làm nên việc lớn.


Quản gia nghe ra ý tứ trong lòng ông, có chút khiếp sợ, nhưng miệng vẫn nói: “Người có thể khiến lão gia nhìn với con mắt khác, đương nhiên là không tầm thường.”


Lục lão gia càng thêm vừa lòng.


Cùng lúc đó, tại nhà họ Vân.


Ba Vân đang xem một tập tài liệu, lúc xem đến cuối, trên mặt nhiễm một tầng lửa giận, ‘ba’ một tiếng ném tài liệu lên bàn, “Cho nên nó vì một người phụ nữ như vậy mà không màng đến sức khỏe? Nó đã quên thân phận của mình rồi sao?”


Vân Hạo là đại đội trưởng đội hộ vệ của Vân Mặc, nghe vậy, anh ta cũng nhíu mày, “Đúng vậy, Diệp Thiều Hoa này có chút nổi bật ở liên minh Z, nghe nói có lui tới với nhà họ Lục.”


“Nhà họ Lục?” Ba Vân cười lạnh, “Một gia tộc thua cuộc mà thôi, gia tộc lánh đời gì chứ. Vân Hạo cậu đi mời Diệp tiểu thư kia tới đây, tôi ngược lại muốn xem cô ta chính là thần tiên phương nào.”


“Vâng.” Vân Hạo nhận lệnh lui ra.


Từ trước đến nay Diệp Thiều Hoa luôn thần bí, tuy rằng có suy nghĩ sẽ thành lập thế lực, nhưng đại đa số tư liệu giao cho người nhà họ Thư đã mất tích một nửa, ngoại trừ số ít người, không ai liên lạc được với cô, càng không biết cô đang làm gì.


Cũng may lúc Vân Hạo tới là lúc cô đang ở căn cứ mới của nhà họ Diệp, “Nhà họ Vân các người muốn gặp tôi?”


Thư Mạn nghĩ tới khí thế lấn người của Vân Hạo kia, không khỏi thấp giọng nói: “Diệp Thiều Hoa, chúng ta vẫn nên không đi, nhà họ Vân không phải dễ chọc vào, tớ đã nghe nói qua Vân đại đội trưởng này, là người tàn nhẫn độc ác…’


Diệp Thiều Hoa cắm cây ngân châm lạnh trong tay vào tay áo, “Không cần, tớ đi xem.”


Nhà họ Vân ở trung tâm của liên minh Z, chưa nói đến huy hoàng, nói đến hệ thống bảo vệ trang nghiêm trước, trong mắt Diệp Thiều Hoa chỉ được coi là bình thường, cô xem xét liếc mắt nhìn tia hồng ngoại xung quanh cửa lớn, đút tay vào túi, không để ý.


Vân Hạo đã xem qua tư liệu về Diệp Thiều Hoa, không nhìn thấy tia kinh ngạc trong mắt cô, dưới tình huống này, nếu không phải đã gặp qua kiểu phòng ngự kín đáo hơn nhà họ Vân thì chính là không có kiến thức.


Nếu giống như Từ tiểu thư hoặc Vân lão đại, còn có khả năng đã gặp qua phòng ngự kín đáo hơn ở liên minh khác, nhưng đối với Diệp Thiều Hoa mà nói, không thể nghi ngờ chính là cái phía sau.


Ba Vân ngồi trên ghế chủ nhân, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt nhìn Diệp Thiều Hoa rất lạnh nhạt, “Cô chính là Diệp Thiều Hoa?”


Diệp Thiều Hoa tuỳ ý ngồi trên ghế, giống như không cảm nhận được áp lực trên người ba Vân.


Từ trước đến nay cô ăn chơi trác táng thành thói quen, không ít người muốn trừng trị cô, nhưng người thật sự có thể kiểm soát được cô đến giờ vẫn chưa xuất hiện.


Từ lúc nhà họ Vân thành danh tới nay, người của liên minh Z luôn tôn kính với ông, làm gì có ai không để tâm như Diệp Thiều Hoa.


Vốn dĩ ba Vân đã có ấn tượng không tốt đối với Diệp Thiều Hoa, bây giờ còn bị cô hạ thấp mặt mũi, khiến ông càng thêm bất mãn với cô.


Từ tư liệu ông đã biết cô vốn dĩ lớn lên ở bên ngoài tinh cầu, chưa kể đến việc không được tiếp thu qua giáo dục, sau khi đến liên minh Z cũng không dừng lại, làm nháo lên nhiều chuyện.


Ba Vân thật sự cảm thấy Diệp Thiều Hoa ngu ngốc, cho dù thật sự có năng lực cũng không nên đắc tội người nhà họ Mạnh.


Ngay cả nhà họ Khâu cũng không cần, còn bị ly hôn, có tư cách gì để bước vào cửa nhà bọn họ?


“Diệp Thiều Hoa đúng không? Nghe nói gần đây cô và con trai tôi lui tới rất thân thiết?” Ba Vân nhìn Diệp Thiều Hoa, giọng nói cực kỳ lạnh nhạt, “Cô cũng biết nó có thân phận gì, nhà họ Vân chúng tôi có địa vị thế nào, thân phận của cô có chút xấu hổ. Đương nhiên tôi biết cô là cháu gái duy nhất của Diệp lão gia, còn kế thừa sự nghiệp y sĩ của ông ấy, nhưng cô cũng biết cô là người mà nhà họ Khâu không cần, chuyện này đã lan ra toàn bộ liên minh Z. Tôi hy vọng cô có thể giữ khoảng cách với nó, nếu cô đồng ý, tôi sẽ giúp cô giải quyết chuyện nhà họ Mạnh.”


Nói tới đây, giọng điệu của ông mang theo sự cao ngạo là chính mình cũng chưa ý thức được, “Cô đừng tưởng rằng mình làm ra một chút động tĩnh nhỏ thì ghê gớm, liên minh Z sâu đến mức cô không thể tưởng tượng. Đừng nghĩ rằng nhà họ Lục có thể bảo vệ cô, nhà họ Lục cũng chỉ là một gia tộc bại trận, tự thân cũng khó an toàn. Đừng xem thường nhà họ Mạnh, bọn họ là gia tộc y sĩ, rất nhiều thế lực nguyện ý bán mặt mũi cho bọn họ, có lẽ cô cũng không biết được một ngày nào đó mình sẽ biến mất ở liên minh Z.”


Diệp Thiều Hoa vẫn luôn suy nghĩ nhà họ Vân tìm cô có chuyện gì, có lẽ là muốn biết tình trạng của Vân Mặc, cũng có thể muốn nghe về việc trị liệu năng lượng bạo loạn như những người khác.


Nhưng điều duy nhất cô không nghĩ tới chính là những lời mà ba Vân nói với cô?


WTF?


Chẳng lẽ là cô còn chưa đủ đẹp trai sao?


‘Từ từ,” Bàn tay châm trà của cô dừng lại, ngoáy ngoáy lỗ tai, “Ông, đang nói chuyện với tôi à, không sai chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi