[QUYỂN 1] XUYÊN NHANH - NỮ ĐẶC CÔNG TOÀN NĂNG!

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các


Edit: Angela


Beta: Angela+Tố Hiên


Tất cả mọi người ở liên minh Z đều biết chuyện nhà họ Thư nương nhờ Diệp Thiều Hoa, nhưng không ai trong số họ để nhà họ Thư vào mắt.


Tuy rằng năng lượng của Thư Mạn đã khôi phục, nhưng muốn đạt tới mức cao thủ trong thời gian ngắn thì rất khó, cũng chưa nói đến năng lượng trong cơ thể của phần lớn bộ phận nhà họ Thư đều lung tung rối loạn.


Còn có Tư Đặc, anh ta cũng nhờ Diệp Thiều Hoa, thậm chí còn khiêm tốn hơn cả nhà họ Thư.


Nhưng không ai nghĩ tới, sự tồn tại khiêm tốn này, cao thủ mà nhà họ Diệp và họ Mạnh phái tới lại không qua nổi một chiêu của bọn họ!


Bị người ta nói rằng cướp đồ vật trong phòng thí nghiệm của Diệp Thiều Hoa, nhưng ngay cả cửa phòng thí nghiệm còn chưa được chạm vào, đã bị đám người Thư Mạn ném ra ngoài.


Trên Tinh Võng không ai dám đưa tin.


“Đó là…” Một người có quan hệ tốt với nhà họ Mạnh, nhìn thấy dải lụa màu đen trên cổ tay Thư Mạn, sắc mặt biến đổi, không màng đến lời nói của những người khác, trực tiếp rời đi.


“Mạnh lão gia, đừng trách tôi không nói nghĩa khí, tôi cảnh cáo ông một câu, nếu còn muốn sống, đừng trêu chọc Diệp Thiều Hoa kia nữa, tôi vừa mới nhận được tin tức, cô ta vô cùng thích loại dược liệu cổ này.” Sau khi nói xong, không chờ Mạnh lão gia trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.


Sau đó bỏ ra một số tài sản lớn treo thưởng dược liệu cổ trên toàn cầu.


Những người chờ ăn dưa ở liên minh Z cũng có phản ứng tương tự với người nhà họ Khâu, không ai ngờ tới, vốn dĩ đám người trong quân khu hùng hổ giúp đỡ nhà họ Mạnh thu thập đồ vật trong phòng thí nghiệm của Diệp Thiều Hoa, không biết tại sao đột nhiên thay đổi thái độ, kinh hoảng xin lỗi Thư Mạn, còn tặng một đống quà.


Nhà họ Mạnh gà bay chó sủa, một số y sĩ qua lại thân thiết với bọn họ đột nhiên rời khỏi nhà họ Mạnh.


Lúc đầu bọn họ cho rằng đây là chuyện sẽ xảy ra ở chỗ Diệp Thiều Hoa, nhưng lại xuất hiện trong nhà họ Mạnh bọn họ.


Chưa nói đến nhà họ Mạnh, nhà họ Diệp cũng không khá hơn bao nhiêu.


Sau khi Diệp gia chủ nghe thấy tin tức này, thì kinh hồn bạt vía ngồi trên ghế.


Diệp Khôn rớt đai chạy về, “Ba, nhiệm vụ của con và Thiệu Lăng ở quân khu đều bị dừng lại, không chỉ vậy, bên trên còn đình chỉ quân chức của con, làm sao bây giờ?”


Anh ta hoang mang lo sợ, nếu không phải vì bọn họ đã kết thù với Diệp Thiều Hoa, thì không tin được Diệp Thiều Hoa có thể làm ra những chuyện này.


“Đừng nóng vội, chúng ta đi tìm Vân thiếu tướng, lúc trước là Vân thiếu tướng đề bạt chúng ta, bây giờ chúng ta như vậy cậu ta không thể mặc kệ được.” Diệp gia chủ ổn định tinh thần, “Vân thiếu tướng đã trở về,”


Đám người nhà họ Diệp còn chưa hết hoảng sợ, lập tức chỉnh trang lại dáng vẻ đến nhà họ Vân tìm Vân Mặc.


Vân Mặc vừa trở về, sắc mặt không tốt lắm.


Anh mới hỏi vị trí của ba Vân, đang định đi tìm ông thì nghe được tin người nhà họ Diệp tới tìm mình.


Vốn dĩ không muốn gặp, nhưng không biết nghĩ đến điều gì, anh dừng bước chân, nhìn về phía Đặc Nhĩ sĩ quan, “Cậu cho bọn họ vào đi.”


Bọn người Diệp Khôn và Diệp Thiệu Lăng không nghĩ tới Vân Mặc lại gặp bọn họ, đám người mừng rỡ như điên.


“Vân thiếu tướng!” Diệp Thiệu Lăng do một tay Vân Mặc đề bạt lên, dĩ nhiên tương đối quen thuộc với Vân Mặc, anh ta thịch một tiếng quỳ trên mặt đất, “Diệp Thiều Hoa cô ta khinh người quá đáng, dám qua mặt anh trực tiếp cách chức tất cả chúng tôi, xét trên toàn bộ liên minh Z, ai mà không biết nhà họ Diệp chúng tôi là do anh đề bạt lên, cô ta đúng là không để anh vào mắt”


Đặc Nhĩ nghe vậy, trợn trắng mắt.


Trên mặt Vân Mặc lại không thay đổi nhiều, ngược lại bình tĩnh nhìn về phía Diệp Thiệu Lăng, “Vậy cậu định làm gì? Tôi nhớ hình như cô ấy cũng là người nhà họ Diệp các người.”


“Cô ta sao được tính là người nhà họ Diệp chứ?” Diệp Thiệu Lăng nhắc tới cô, trên mặt hiện lên một tia chán ghét, “Tôi cảm thấy để cô ta rời khỏi liên minh Z, cả đời không được để cô ta trở về là tốt nhất…”


Người nhà họ Diệp không thấy, Diệp Thiệu Lăng càng nói, khí lạnh trên người Vân Mặc càng nặng.


“Rời khỏi liên minh Z đúng không, Đặc Nhĩ”, Vân Mặc nhàn nhạt phân phó, “Thoả mãn nguyện vọng của bọn họ.”


Sau khi nói xong, anh trực tiếp xoay người rời đi.


Để lại vẻ mặt mờ mịt của ba người nhà họ Diệp, chỉ…chỉ đơn giản như vậy.


Nhưng mà bọn họ còn chưa nghĩ ra được gì, Đặc Nhĩ sĩ quan đã căn dặn thuộc hạ ném bọn họ ra ngoài cửa, “Cậu trông chừng bọn họ, cho đến khi bọn họ ra khỏi liên minh Z, không còn được liên minh Z che chở.”


Không có liên minh Z che chở, một tổ chức tuỳ tiện lưu lạc cũng có thể lấy mạng của bọn họ.


“Đặc Nhĩ sĩ quan, anh là đang làm gì vậy?” Diệp gia chủ bị người ném tới cổng lớn của Vân gia, không thấy nhục nhã, ngược lại có cảm giác hoang mang sâu sắc, “Có phải anh hiểu sai rồi không? Vừa rồi không phải Vân thiếu tướng nói đem Diệp Thiều Hoa…”


Nghe vậy, bước chân Đặc Nhĩ sĩ quan dừng lại.


Anh ta lắc lắc đầu, thở dài nhìn thoáng qua ba người nhà họ Diệp, “Tôi thấy mấy người còn chưa biết tình hình của mình.”


“Diệp Thiệu Lăng, anh biết vì sao lúc trước Vân lão đại để anh làm đội trưởng không? Nhiều người như vậy, anh ấy vẫn cố tình chọn trúng nhà họ Diệp không có gì đặc sắc?”


Diệp Thiệu Lăng sửng sốt, sau đó dâng lên tự hào, “Bởi vì biểu hiện của tôi rất khá, cho nên mới…”


Anh ta vẫn luôn lấy điều này để tự hào, lúc trước nhiều người như vậy, nhưng anh ta lại bộc lộ hết tài năng.


“Biểu hiện tốt gì chứ? Anh còn tưởng là thật, chẳng qua là anh họ Diệp mà thôi, nếu không phải anh tên Diệp Thiệu Lăng, anh cho rằng lão đại thèm nhìn anh một cái?” Đặc Nhĩ liếc bọn họ, “Mấy người phải cảm ơn Diệp tiểu thư, nếu không chỉ bằng nhà họ Diệp, mấy người nghĩ rằng có thể dừng chân ở liên minh Z? Bây giờ khen ngược, mấy người không cảm ơn cô ấy thì thôi, còn muốn đuổi cô ấy đi, Vân gia chủ tìm đường chết thì thôi đi, vì sao mấy người cũng vội vàng muốn tìm đường chết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi